Sau những con dốc nhẹ nhàng, sau những phút lãng mạn đầu tiên…
![]()
Đoạn này khổ bỏ xừ. *** muốn kể. Đêm thì lạnh giời thì mưa đường thì khó, dốc không quá 10% nhưng đá cục lẫn đất lổm nhổm, cứ đạp được vài vòng là có những đá ông chặn đứng, giữ sức thì thà dắt còn hơn. Còn tiết kiệm sức thì cứ đạp từ từ, vượt từng viên đá, tránh từng hòn sỏi, chọn từng mét đường, em Chip dư sức thì lúc nào cũng bỏ bọn sắp già xa lại phía sau. Sau một tiếng, chúng tôi đi được 1/3 quãng đường, tiến độ vượt xa phán đoán của người nhà Chán Mủi rằng phải 9h tối chúng tôi mới có thể tới điểm nghỉ ở độ cao 2100m.
![]()
Cái đường dễ nhất dư lày lày, còn ngồi được trên yên xe vì đây là ảnh lúc về
Mưa càng lúc càng nặng hạt, trời càng lúc càng tối, áo mưa đã phải huy động tới, đèn đã phải bật, các thanh năng lượng đã phải dùng dần, và xe càng lúc càng khó dắt.