Bây giờ đang là giữa mùa xuân, xen lẫn những cái lạnh của mùa đông còn lưu luyến là những ngày mưa phùn ẩm ướt. Những cơn mưa nhẹ nhàng, tý tách đang kiên trì ngấm sâu vào giữa những lớp vỏ cây xù xì, thô nhám để gõ cửa mời gọi những mầm non cựa mình khoe sắc. Bất chợt bạn sẽ gặp tại góc phố thân quen cái cây khẳng khiu quen thuộc đã khoác lên mình một tấm áo mới, xanh non và tràn đầy sức sống. Đâu đó trên đường Phan Đình Phùng hàng cây sưa đã khoác trên mình một tấm áo vàng xuộm, và trải một tấm thảm vàng rực dưới gốc cây. Chỉ vài ngày nữa thôi, tấm áo vàng duyên dáng kia được thay thế bằng một tấm áo xanh non, lấm tấm.... và một ngày bất chợt bừng sáng bởi sắc trắng tinh khôi.
Nếu mỗi tháng của Hà Nội được gắn với một loài hoa, thì tháng 3 để dành cho hoa sưa. Tôi yêu cái màu trắng tinh khiết, trinh nguyên của hoa sưa. Những bông hoa nhỏ nhắn đã đem lại một cảnh sắc hoàn hảo cho Hà Nội mỗi độ xuân về.
Xin được gửi tới mọi người một bài thơ nhan đề " Mùa hoa sưa nở" của tác giả Nguyễn Anh Trí
Xuân muộn, bước trên đường Hà Nội
Bỗng gặp hàng sưa trắng muốt một màu hoa
Sáng rực góc trời, níu những bước chân qua
Lưu luyến quá, chùm hoa mềm lặng lẽ.
Cũng chợt đến nhẹ nhàng như thế
Tất cả lộc non bật nở một ngày
Mơn mởn non tơ những mắt lá thơ ngây
Lúng liếng xanh, chao dưới trời mưa bụi.
Hoa sớm rụng, dẫu trời xuân chưa đổi
Đủ cho ai nhung nhớ một thời
Đủ cho ai say đắm một đời
Chào sưa nhé, chờ mùa sưa nở lại!
Anh đã biết, rồi yêu, rồi nhớ mãi
Vẻ dịu hiền, phút bừng sáng, nét lung linh.
Thoang thoảng mùi hương, cánh hoa nhỏ xinh xinh
Dẫu có mưa dầm, dẫu còn gió cuốn.
Anh cứ ước … mãi còn ngày Xuân muộn
Để cùng ai say đắm những mùa Sưa!