+ Trả lời Chủ đề
Kết quả 1 đến 4 của 4

Chủ đề: Truyện thầy bói xem voi và tâm thức dân tộc

  1. #1
    Mông dân hado0601's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Ha Noi
    Bài viết
    350
    Thanks
    28
    Thanked 135 Times in 70 Posts

    Truyện thầy bói xem voi và tâm thức dân tộc

    * Trước hết hãy đọc ba dị bản truyện sau đây. Truyện cổ dân gian Ấn Độ (Nxb. KHXH, H.1982) kể như sau:

    CON VOI VÀ BỐN NGƯỜI MÙ

    Bốn người mù đi dò dẫm trên đường. Từ phía trước, một con voi đang tiến lại.

    - Kìa hãy tránh cho voi đi! Khách qua đường thét bốn anh mù.

    Bị tính tò mò kích thích, họ hỏi :

    - Thế con voi nó như thế nào? Cho chúng tôi xem với?

    Khách qua đường bèn xin ông quản tượng dừng voi lại. Ông quản tượng đồng ý dừng voi lại và bốn người mù lần đến sờ voi. Người thứ nhất sờ được cái vòi, người thứ hai sờ cái chân, người thứ ba sờ cái bụng và người thứ tư túm được cái đuôi. Sờ xong ông quản tượng liền đánh voi đi. Khách qua đường hỏi bốn người mù:

    - Thế nào? Bây giờ các anh đã biết được hình dáng con voi rồi chứ?

    - Vâng, bây giờ thì chúng tôi biết rồi.

    - Thế nó ra làm sao?

    Người mù sờ được vòi nói:

    - Nó giống như như con rắn to cuộn tròn lại.

    Người mù sờ cái chân nói:

    - Không phải, anh nhầm rồi. Nó giống như cái cột nhà chứ!

    Người mù sờ cái bụng nói:

    - Hai anh nhầm. Con voi giống như thùng chứa nước.

    Người mù sờ đuôi nói:

    - Các anh điều nói sai bét. Nó giống sợi dây tam cố dùng để buộc thuyền.

    Thế là bốn người mù đều bị nhầm lại ba hoa với nhau.

    Tuy vậy mỗi người trong bọn họ đã nói được một phần sự thực: ai biết ngần nào thì nói ngần ấy.

    (sđd, tr.337-338).

    * Trong Kinh Niết Bàn và Kinh Trường A Hàm lại kể như sau:

    NGƯỜI MÙ SỜ VOI

    Ngày xưa có một ông vua sai đại thần dắt đến một con voi cho một bọn người mù sờ xem. Sau đó vua hỏi: "Các ông đã biết voi chưa?"

    - Biết rồi! Bọn người mù đáp.

    - Thế voi như thế nào?

    - Voi xem ra như cái đòn xóc. Người sờ ngà voi bảo.

    - Voi như cái quạt. Người sờ tai nói.

    - Voi như tảng đá. Người sờ đầu voi đáp.

    Người sờ vòi lại bảo: "Voi giống như cái chày".

    - Voi giống như cái hộp gỗ. Người sờ mắt voi nói.

    - Không phải. Voi như cái giường. Người sờ lưng voi khẳng định.

    - Theo tôi con voi như cái thùng to. Người sờ bụng voi kêu lên.

    - Đừng cãi nhau nữa, con voi như sợi dây thừng. Người sờ đuôi xác nhận.

    Nhà vua nghe bọn mù tranh cãi nhau, cảm khái nói:

    Người mù đều rất đông
    Tranh nhau nói sự thật
    Voi vốn chỉ một thân
    Thị phi lại bất đồng
    (Trích theo Hồng Phi Mạc"Cầm hoa mỉm cười", BK.1999 tr.30, tiếng Trung)

    * Truyện ngụ ngôn Việt Nam do Trương Chính kể lại có khác:

    THẦY BÓI SỜ VOI

    Nhân buổi ế hàng, năm ông thầy bói nói chuyện với nhau. Thầy nào cũng phàn nàn không biết hình thù con voi nó như thế nào.

    Chợt nghe người ta nói có voi đi qua, năm thầy chung nhau tiền biếu người quản voi, xin cho voi dừng lại để cùng xem. Thầy thì sờ voi, thầy thì sờ ngà, thầy thì sờ tai, thầy thì sờ chân, thầy thì sờ đuôi.

    Đoạn, năm thầy ngồi bàn tán với nhau

    Thầy sờ vòi bảo:

    - Tưởng con voi nó thế nào, hoá ra nó sun sun như con đỉa.

    Thầy sờ ngà bảo:

    - Không phải! Nó dài dài như cái đòn càn.

    Thầy sờ tai bảo:

    - Đâu có! Nó bè bè như cái quạt thóc.

    Thầy sờ chân cãi:

    - Ai bảo? Nó sừng sững như cái cột đình.

    Thầy sờ đuôi lại nói:

    - Các thầy nói sai cả. Chính nó tua tủa như cái chổi xể cùn.

    Năm thầy, thầy nào cũng cho mình nói đúng, không ai chịu ai, thành ra xô xát, đánh nhau tọac đầu chảy máu.
    (Theo Trương Chính: Bình Giải ngụ ngôn Việt Nam, Nxb. Giáo dục, 1998)

    Qua ba dị bản trên, cốt truyện hầu như giống nhau, nhưng khác nhau về mấy điểm sau:

    1. Hai dị bản Ấn Độ đều gọi là "người mù"còn riêng Việt đổi thành "thầy bói".

    2. Cách cảm nhận các bộ phận của con voi khác nhau, do tập quán và tâm lý dân tộc khác nhau. Ví dụ ở Ấn Độ, Trung Quốc, người ta cảm nhận cái cái đuôi voi như sợi thừng, còn người Việt Nam cảm nhận như cái chổi xể cùn, cái vòi như con đỉa, chân như cột đình, tai như cái quạt thóc v.v...

    3. Người khách qua đường và ông quản tượng Ấn Độ có vẻ tốt bụng dừng voi cho người mù sờ xem, mà không đòi tiền, còn bọn thầy bói và quản tượng trong dị bản Việt thì phải có tiền mới xong!

    4. Truyện Ấn Độ không có ý châm chọc, mạt sách người mù, tuy họ nói không đúng, nhưng cũng thừa nhận họ nói được một phần sự thật: ai biết ngần nào thì nói ngần ấy. Đó cũng là một triết lý nhân sinh. Truyện kinh Phật lại sâu thêm ở tính triết lý Phật giáo. Voi vốn là một thể, nhưng sắc tướng khác nhau, nên cảm nhận khác nhau. Người mù ở đây là tượng trưng cho chúng sinh, những kẻ nhìn thế giới theo "lục pháp" (sắc, thụ, tưởng, hành, thức, thần), cho nên chỉ có" vọng tưởng", hiểu lầm. Nếu chỉ chấp lục pháp thì không hiểu được chân như, phật tính. Nhà vua ở đây chỉ cảm khái cho chúng sinh, nhưng không giễu họ. Truyện ngụ ngôn Việt là một truyện châm biếm, một thể loại khác, có thể nói không giống với thể loại ngụ ngôn. Người mù biến thành "thầy bói ế hàng", toàn truyện giễu cợt một loại người làm nghề thấy bói, thầy bói là mù, không có ý nghĩa tượng trưng về chúng sinh và con người nói chung. Đã mù, phải làm nghề thầy bói vốn không ra gì, mà lại còn "không ai chịu ai", đến nỗi "xô xát, đánh nhau toạc đầu chảy máu" vì những chuyện không đâu! Thái độ khinh bỉ bọn thầy bói mù, chủ quan của truyện người Việt; là mạnh nhất, ít bao dung nhất.

    5. Qua so sánh ba dị bản trên, hai dị bản dân gian Ấn Độ và kinh Phật, người kể là người hiểu chúng sinh, có quan niệm nhân loại, họ nhìn thấy trong người mù có bản thân họ, cho nên truyện kể nhẹ nhàng mà thâm trầm, hàm ý triết lý, không nhằm đả kích người mù. Dị bản Việt người kể tự đứng ngoài, tự coi mình là kẻ đứng cao hơn loại người khác, thu hẹp nội dung vào việc đả kích một bọn người thầy bói tầm thường. Do vậy nội dung triết lý sâu hơn.

    6. Rõ ràng truyện Ấn Độ và truyện trong Kinh Phật là có trước, dị bản Việt có sau. Sự thu hẹp nội hàm triết lý trong dị bản này phải chăng cho thấy dị bản Việt Nam không mấy quan tâm nội dung triết lý, mà thích thú với cảm hứng thế sự, đứng bên ngoài mà chế giễu một lớp người cụ thể khác mình trong xã hội, như đã từng chế giễu thầy bói, thầy tu, thầy cúng, thầy địa lý, thầy đồ... Phải chăng chỉ qua một sự so sánh nhỏ này cũng thấy được phần nào sự thiếu hụt một tầm triết lý sâu xa trong dị bản dân gian Việt? Nhưng dị bản Việt lại có một cái đặc thù riêng. Nó biến câu chuyện sờ voi thành một bi hài kịch của những kẻ dốt nát. Những chúng sinh mù loà ấy lại tự tin, tự phụ đến mức không ai chịu ai, xô xát đánh nhau toạc đầu chảy máu! Đó là chi tiết độc đáo có lẽ chỉ ở Việt mới có. Tôi đồ rằng, những kẻ mù đâu có khả năng nhìn thấy đối tượng? Cho nên cuộc xô xát không chỉ đánh lẫn nhau, có khi còn đấm vào cột nhà, lao đầu vào gốc cây, hòn đá bên đường cũng nên; và khi đánh nhau, bạ đâu đánh đó, đâu chỉ có chuyện toạc đầu, có khi đánh vào bụng, vào bộ hạ nữa. Tóm lại là một cuộc bi hài!

    7. Tôi cứ nghĩ, tại sao chỉ do nhận thức khác nhau mà ở Ấn Độ người ta chỉ "ba hoa" với nhau, ở trong kinh Phật chỉ cãi nhau rồi thôi, đến Việt thì lại chuyển thành xô xát đánh nhau?! Phải chăng tâm thức dân gian Việt chưa tưởng tượng ra được một kết cục tốt đẹp hơn, triết lý hơn cho những bất đồng vặt trong cuộc sống?
    nguồn: từ trường KHXHVN
    Last edited by hado0601; 25-09-2011 at 10:42 PM.

  2. The Following 3 Users Say Thank You to hado0601 For This Useful Post:

    ChanNhoiBong (26-09-2011), Mouse7023 (27-09-2011), quangtao (26-09-2011)

  3. #2
    Mông dân hado0601's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Ha Noi
    Bài viết
    350
    Thanks
    28
    Thanked 135 Times in 70 Posts
    Mình không thích cách suy nghĩ này lắm của tác giả. Tuy nhiên cũng có thể thấy được phần nào sự suy nghĩ của 2 dân tộc (thời xưa) qua các phiên bản câu chuyện này.

  4. #3
    Banned ChanNhoiBong's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    225
    Thanks
    733
    Thanked 64 Times in 36 Posts
    câu chuyện cô Tấm thì sao hả hạ đỏ?

  5. #4
    Bới lông tìm vết flamencol78's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,353
    Thanks
    1,824
    Thanked 3,018 Times in 1,343 Posts
    Có cái này thực tế và sát chúng ta hơn nhiều này:

    - Sách giáo khoa của chúng ta dạy môn văn học (nhất là phần văn học nước ngoài) chuyên có trò cắt một đoạn ra giảng và cho rằng đó là đoạn tinh tuý nhất của tác phẩm. Nhưng điều đó thể hiện rõ ràng cái tư duy siêu hình mà chẳng biện chứng chút nào cho dù về mặt lý luận chúng ta vẫn nhận là duy vật biện chứng.

    Kết quả: Học sinh cũng biến thành lũ thầy bói xem voi về mặt tư duy.

    VD chứng minh: Tác phẩm Đôn-ki-hô-tê chỉ trích dẫn để giảng dạy đoạn Đánh cối xay gió và một đoạn nói về suy nghĩ của chàng Đôn-ki-hô-tê trước lúc lên đường. Ngày đó đọc xong mình chỉ nhớ mãi cái ấn tượng xuẩn ngốc, dại dột đến hài hước của chàng Đôn-ki-hô-tê mà không biết rằng ẩn sau đó là một nỗi đau là một bi kịch, bi kịch trong mâu thuẫn giữa cái cũ đã lạc hậu với cái mới tiến bộ hơn phủ định cái cũ. Sau này có dịp được tìm hiểu, đọc toàn bộ tác phẩm mới thấy những đoạn rất hay, những đoạn độc thoại của Đôn-ki-hô-tê đầy trí tuệ và nhân văn và đó mới là điều tác giả muốn gửi gắm. Và cứ thử thực nghiệm một bài test xã hội thì sẽ thấy ấn tượng về chàng Đôn-ki-hô-tê sẽ chỉ như câu vè thế này mà thôi:

    Đôn ki sốt vừa dốt vừa ngu
    Đêm nằm ngủ hở cu ra quần


    Nên rõ ràng cách giáo dục cũng thể hiện tư duy hay tâm thức dân tộc. Theo mình thà trong 3 năm học mà có một hoặc vài tác phẩm văn học thực sự của nhân loại thâm nhập được vào tư duy của học sinh thì giá trị hơn cái kiểu tư duy siêu hình lấy số lượng bù cho chất lượng hơn rất nhiều. Và cũng thấy phong cách giáo dục một thời của chúng ta và hiện nay ở nhiều mặt vẫn là tư duy "Đổ đầy những cái thùng rỗng hơn là thắp lên những ngọn lửa".
    Last edited by flamencol78; 26-09-2011 at 12:23 PM.

  6. The Following 4 Users Say Thank You to flamencol78 For This Useful Post:

    ChanNhoiBong (26-09-2011), love2live (26-09-2011), Mouse7023 (27-09-2011), musstol (27-09-2011)

+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình