tối qua vừa đi ra khỏi nhà 1 đoạn thì lất phất mưa. mưa rơi vào đuôi mắt khóe môi e thấy long lanh cuộc sống nhỏ bé mà vô dịnh.cảm giác thấy buồn khi bất chợt thấy những con người với những nét mặt lo âu toan tính càng hiện rõ khi cơn mưa ập tới.Bà cụ chậm chạp bám vào cọc ô công cộng đứng dậy thu mấy chiếc ghế nhựa nhỏ ở 1 quán trà đá vỉa hè.Bác bơm xe dọn đồ nghè vào gốc cây gần đó rồi cũng chạy nhanh đứng nép vào hiên 1 quán phở mà mắt liên tục nhìn trời mưa.Trong lòng dâng tràn nghẹn ngào, cay cay nơi sống mũi bởi 1 em bé đi xe lăn loay hoay mãi ko lên đc vỉa hè trú mưa.Và rồi tôi nhận thấy cuộc sống của mình thật hạnh phúc hơn bao giờ hết, và rồi tôi ước 1 bờ vai, một bờ vai im lặng để ko chạm vào nỗi đau quá khứ.và tôi chắc sẽ tìm thấy nó ở bên kia cơn mưa!
mùa thu đến luôn mang đến cho tôi những hoài niệm, có thể bởi cái tên Hoài Thu, nhưng có lẽ mùa thu năm nay với tôi sẽ đặc biệt, ko còn là những hoài niệm nữa.Sắc vàng ấy đã có cơn gió lạ thổi vào ko xào xạc mà tươi vui, ko ồn ào mà lặng lẽ, ko đơn điệu mà chung thủy!
Mệt!đó là tác hại của việc rầm mưa.Đã lại sắp đến SN mình, khi tròn 24 bước sang tuổi 25 với tôi có lẽ ko đơn thuần là tuổi tác.Đó là sự kỳ diệu của tâm hồn với hương hoa sữa, sắc hoa lục bình và phảng phất đâu đó mùi hương quen thuộc, thân thật gần, gần mà như xa, xa mà thật nhớ!
Hoa sữa mưa (Nguyễn Thu Thủy)
Mùa thu còn non trong vòm sấu
Làm sao em mong hoa sữa mưa?
Con đường về ngược dốc
Viên đá lăn mảnh đời thừa.
Mùa thu còn nhỏ trong mùa mắt
Làm sao em mong nắng thay màu
Những ngày đi mà không đến
Cuối đường có còn thương nhau?
Mùa thu còn ươm trong lòng phố
Một chút sen hồng bên cốm xanh
Làm sao em mong đời bất tận
Khi tình là đóa mong manh?
Mùa thu còn giữ trong vườn nắng
Một chút tình thơ chẳng có mùa
Em bình yên ngày hong tóc
Bao giờ thì hoa sữa mưa?