Xin bổ sung thêm một chút về đoạn này.Như vậy ở đoạn này ta đã thấy ngay từ lúc Phật đang trong quá trình giác ngộ thì THIỀN đã được nhắc đến.
Thực ra thiền xuất hiện chính xác từ khi nào hình như bây giờ vẫn chưa có ai biết. Chỉ biết là ở Ấn Độ, thiền là một công cụ rất quan trọng đề hành pháp và đạt tới các cảnh giới tối cao - và cuối cùng là giác ngộ. Phép Thiền của các tôn giáo khác nhau là khác nhau (tuy nhiên chúng lại có sự kế thừa, bổ sung và phát triển lẫn nhau, điều này cho phép các phép thiền càng ngày càng hoàn thiện hơn.). Có nhiều bằng chứng chưng minh trước thời của Đức Phật đã xuất hiện thiền rồi. Do vậy cần phải nói rõ hơn là topic này đang bàn về THIỀN trong PHẬT GIÁO (mặc dù vậy trong các tông phái Phật Giáo khác nhau thì các cách thiền cũng là khác nhau)
Tuy nhiên theo kinh sách phật giáo chép lại. Đức Phật đã chỉ ra một phương pháp thiền mới mà về cơ bản rất khác so với các phương pháp thiền khác ở thời đó nên có thể nói thiền Phật Giáo là do Đức Phật sáng tạo nên và được các nhà sư khác phát triển sau này.
Theo một bài kinh nguyên thủy được chép lại, sau khi thử rất nhiều các cách thiền khác nhau học từ các vị thầy khác nhau, Đức Phật vẫn cảm thấy bị chướng ngại. Ngài liên thư giãn và bất chợt ngài nghĩ tới cảm giác "thiền" của ngài khi ngài còn là một đứa trẻ. Rồi ngài nhận ra rằng đây chính là phương pháp mà ngài tìm kiếm bấy lâu nay. Sau 49 ngày ngài vượt qua toàn bộ khúc mắc trước đây và hoàn toàn giác ngộ.