Vậy trước hết ta cứ tự xem lại mình. Nếu ta cũng có tí chen vì lí do này khác thì tự sám hối trong lòng. Đấy là vận dụng rồi đấy.
Trước nay xem phim ảnh cứ thấy các cao tăng là thấy "sắc sắc không không, không không có có, có có có rồi lại không không" làm cho người thường hay lôi đạo ra làm chuyện tiếu lâm, là leng keng, là dở hơi. Bản thân đạo diễn hay biên kịch cũng nhìn đạo với con mắt trần tục. Vì chúng ta - khán giả - cũng là người trần tục. Nhưng khi khép vào trong đạo ta thấy khác. Những người ăn thịt khó mà hiểu được cái lý của kẻ ăn chay.
Mô phỏng Thiền một cách gần gũi: Tâm trí ta như 1 hệ điều hành, khi có quá nhiều (thông tin, virus, ảnh nude, phim xxx...) ô tạp thì hệ điều hành đó chạy chậm, lỗi linh tinh. Mỗi lần thiền giống như cài lại Win (format ổ cho sạch), lúc đó nó lại hoạt động trơn tru, nhẹ nhàng.
.
Như vậy ta có thể thiền (ở cảnh giới thấp) trong nhiều điều kiện: Thả lỏng tâm trí, nhìn lại bản thân (không dằn vặt, không vọng tưởng...) Mà cách thức rất hay chính là ... Phượt. Đấy là câu trả lời cho những người đi phượt:
Tại sao đi Phượt thấy thanh thảnh!
Tại sao hành xác vẫn thấy vui vẻ!
Tại sao ăn khổ mà vẫn ngon!
Tại sao không ấy mà vẫn sướng!
Tại sao, tại sao . Dằn vặt quá!!! Haizzzzz