+ Trả lời Chủ đề
Trang 1 của 7 1 2 3 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 65

Chủ đề: Ai thik doc Sach??

  1. #1
    Mông dân nangnoitatcadahet's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    100
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 5 Posts

    Ai thik doc Sach??

    Cuoi tuan to hay la ca may hieu sach , ko bit ACE nao quan tam ko nhi?


  2. #2
    Mông dân nangnoitatcadahet's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    100
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 5 Posts
    Hinh nhu hom trc co Ha do? voi Mr Long rat khoai vu nay thi phai, 2 bac vao comment ti de^^^

  3. #3
    Mông dân hado0601's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Ha Noi
    Bài viết
    350
    Thanks
    28
    Thanked 135 Times in 70 Posts
    Hì, nếu được bác gì tặng sách thì em đi liền . Chứ thú thực với bác là em vừa khuân 210K về nhưng đang chán nên chưa đụng đến mấy đây bác ạ

  4. #4
    Mông dân dự bị asayake264's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    51
    Thanks
    0
    Thanked 7 Times in 2 Posts
    Ớ ớ, chán à
    Chưa đụng đến à
    Đưa tớ đụng giùm cho

  5. #5
    Mông dân nangnoitatcadahet's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    100
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 5 Posts

    hi hi

    Thuc ra , la to dinh dua ra 1 so cuon sach sau do nho\ moi nguoi cho y kien. Chu? de nay se kha la thu vi neu moi nguoi quan tam. Co dieu chua nghi ra nen bat dau bang the loai nao day : tieu thuyet :
    tinhcam, trinh tham, phieu luu...
    Moi nguoi cho y kien di nhanh nhe ( uu tien phu nu )
    Ma ai co sach ji hay thi post len luon cho moi nguoi cung doc

  6. #6
    Mông dân nangnoitatcadahet's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    100
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 5 Posts
    Nàng nói tất cả đã hết

    - Tác giả: Khâu Hoa Đông (Trung Quốc)
    - Người dịch: Nguyễn Thành Lợi - Trần Quỳnh Hương.
    - NXB Văn Nghệ và Công ty Văn hóa Phương Nam, tháng 9/2006.

    Quen thuộc với độc giả Việt Nam qua tuyển tập truyện ngắn nổi tiếng Truyền thuyết dòng sông, mới đây, Khâu Hoa Đông trở lại với tập truyện ngắn Nàng nói tất cả đã hết. Nếu như ở quyển đầu, bối cảnh của các câu chuyện là những cánh đồng, núi thẳm, dòng sông... và con người Trung Hoa trong một giai đoạn lịch sử khó quên; thì ở tập sách sau, ngòi bút Khâu Hoa Đông "lặn ngụp" trong xã hội hiện đại rộng lớn của Trung Quốc. Ở đó, những đô thị như Bắc Kinh, Thượng Hải ... "nuốt chửng" thân phận những con người nhỏ bé.

    Nhân viên tiếp thị bảo hiểm, nhân viên PR, người mẫu, những kẻ cò mồi, môi giới, một nhà báo, kẻ lữ hành cô đơn, một nghệ sĩ... - những số phận chỉ như "hạt cát trong một chiếc đồng hồ cát" đã trở thành nhiều nhân vật có sức lay động khó tả. Đó là những tâm hồn cô đơn - đứng tách ra, hoặc mất phương hướng - "nhập vào" cái xã hội ngộp vật chất và tiêu thụ vật chất.

    Dưới ngòi bút của Khâu Hoa Đông, dòng chảy công nghiệp cuồn cuộn qua các thành phố lớn của Trung Quốc đã khiến thành phố trở thành thực thể sống động, biến hóa khôn lường: "Thành phố chỉ có đôi tai, thành phố không có đôi vú. Thành phố chỉ có trái tim. Thành phố được ẩn hình, thành phố biết la hét. Thành phố chỉ là một con thú bằng máy, và hiện tại con thú đó đang thở hổn hển", "Thành phố này như một cỗ đồ chơi đang hoạt động, em và anh đều là những con rối tham gia vào trò chơi đó" (Cô gái lật bản nhạc).

    Trong vỏ bọc của lối tường thuật mang giọng văn pha chất báo chí, có truyện ngắn tưởng chừng như lạnh lùng, khô khan nhưng chứa đựng những tầng nghĩa sâu sắc về các giá trị xã hội: Tiệm ăn nhanh con rối đỏ nói về bi kịch của gia đình hiện đại. Nàng nói tất cả đã hết là khoảng hẫng mênh mông về lòng tin giữa con người với con người trong tình yêu. Bạn dám bước vào phòng học đó nữa không? nêu ra vấn đề nhức nhối trong giáo dục. Hội viên siêu thị Pricesmart là một câu truyện rất cảm động về mối quan hệ con người - hàng hóa - tiền tệ trong xã hội hôm nay... Những truyện này cho thấy, khác hẳn vài nhà văn 8X, 7X đình đám của Trung Quốc, Khâu Hoa Đông đã cố gắng vượt qua "cái tôi" để nói nhiều hơn về "chúng ta".

    Trào lộng, cường điệu nhưng vẫn bám chặt với cuộc sống đương đại, tập truyện giúp độc giả hiểu nhiều hơn về đời sống tinh thần, vật chất của con người đô thị mới trong Trung Quốc rộng lớn hiện tại.
    Baby
    I know the story, I've seen the picture
    It's written all over your face
    Tell me
    What's the secret
    That you've been hiding
    And who's gonna take my place

  7. #7
    Mông dân dự bị asayake264's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    51
    Thanks
    0
    Thanked 7 Times in 2 Posts
    Giới thịu sách có cho mượn sách lun hok bác ơi

  8. #8
    Mông dân nangnoitatcadahet's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    100
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 5 Posts
    CŨng tùy cuốn, " Nàng nói tất cả đã hết" đọc trên thư viên QG từ năm trước, chắc bi h vẫn còn
    Sắp tới mình sẽ post thêm vài cuốn trung quốc nưa rồi chuyển sang Nhật bổn
    Baby
    I know the story, I've seen the picture
    It's written all over your face
    Tell me
    What's the secret
    That you've been hiding
    And who's gonna take my place

  9. #9
    Mông dân nangnoitatcadahet's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    100
    Thanks
    5
    Thanked 5 Times in 5 Posts
    Huynh Đệ


    Gần đây, mảng văn học trên báo chí TQ nói nhiều đến cuốn tiểu thuyết “Huynh đệ”, tác phẩm mới tâm đắc của Dư Hoa, một nhà văn đầy cá tính và được xem là tài ba bậc nhất văn đàn TQ đương đại.
    Năm 1995, sau khi cho ra đời 2 cuốn tiểu thuyết “Phải sống” và “Chuyện Hứa Tam Quan bán máu” làm vang dội văn đàn, ông đột ngột im lặng, suốt gần 10 năm nay, ông dường như biến khỏi đời sống sáng tác văn học ở TQ ngoài những mẩu tùy bút thi thoảng thấy trên vài tờ báo.

    Độ tuổi 35-45 cơ bản là thời hoàng kim trong đời sáng tác của một nhà văn, vậy mà nhà văn Dư Hoa sinh năm 1960 này lại lặn dài một hơi đầy khó hiểu. Có người cho rằng sau tác phẩm đỉnh cao “Chuyện Hứa Tam Quan bán máu” (Giải thưởng văn học Mao Thuẫn) Dư Hoa đã cạn kiệt tài năng rồi, kẻ khác thì nghĩ là tiêu chí ông dựng lên quá cao, khiến độc giả cũng bị mong chờ quá lớn vào ông.

    Và nay, việc ra đời “Huynh đệ” đã trả lời nghi vấn của độc giả. “Huynh đệ” không những đã khôi phục trạng thái sáng tác tiểu thuyết tốt nhất của ông, mà còn làm cho ông nhận ra những tài hoa mới ở mình. Đó quả là điều tuyệt diệu đối với nhà văn.

    Dư Hoa nói: “Sáng tác không phải là một thứ đời sống, mà là một thứ khám phá, nó thông qua một sự việc nào đấy để huy động những tích lũy trước kia, đồng thời đem lại cho nó bộ mặt của một cuộc sống mới”.

    Dưới đây là cuộc trao đổi giữa ông với tạp chí “Văn học TQ” mới đây:

    “Huynh đệ” có tới 400 000 chữ, mà ý ông vốn chỉ muốn viết 1 tác phẩm dài chừng trên dưới 100 000 chữ, phải chăng rốt cuộc thì những tích lũy 10 năm của ông đã tìm thấy được một lối ra? Phải chăng có thể nói “Huynh đệ” đã vượt trên các tác phẩm trước đây của ông?

    Cách đây 5 năm, tôi định bắt tay vào viết 1 cuốn tiểu thuyết, nhưng viết không thấy thuận. Tháng 8 năm 2003 tôi sang Mỹ, rồi chạy loăng quăng bên đó chừng 7 tháng. Khi trở lại Bắc Kinh, tôi nhận ra mình đã đánh mất khát vọng được tự thuật miên man, tuy giờ đây nhìn vào những tình tiết trong tiểu thuyết đều thấy rất hay, nhưng tôi lại không tìm nổi phương thức tự thuật phù hợp với đề tài ấy, tôi đã xem nhẹ tầm ảnh hưởng của tùy bút đối với tiểu thuyết.

    Tôi muốn viết trước những cái ngắn đã, để khôi phục lại năng lực viết tiểu thuyết của mình. Nhưng không ngờ khi viết “Huynh đệ”, tôi đã rơi vào một trạng thái chưa từng có.

    Cấu tứ ban đầu chỉ là định viết cuốn chừng trên dưới 100 000 chữ, nhưng rồi tự thuật đã thống trị mất việc viết của tôi, làm trang khổ vượt qua 400.000 chữ.

    Việc viết tiểu thuyết tốt nhất là thế này, bắt đầu là tác giả khống chế tự thuật, viết đến về sau tự thuật lại chế ngự lấy tác giả, và tác giả cứ thế cuốn theo tự thuật, đấy là trạng thái tốt nhất.

    Một nguyên nhân khác là chuyện viết xảy ra ở 2 thời đại, một là thời đại cách mạng văn hóa, một là thời đại ngày nay, chuyện hai thời đại khác nhau một trời một vực mà đã xảy ra với cùng một đám người, đương nhiên trường độ tự thuật phải gia tăng; về cường độ tự thuật, “Huynh đệ” mạnh hơn bất kỳ tác phẩm nào trước đây, mỗi tình tiết đều được viết ra căng đầy.

    Sau năm 1995, dường như ông đã bỏ hẳn sáng tác tiểu thuyết, chỉ chuyên viết tùy bút về âm nhạc và văn học nước ngoài, tại sao lại không muốn viết tiểu thuyết nữa?

    Rất ngẫu nhiên, sau khi viết xong “Chuyện Hứa Tam Quan bán máu” hồi năm 1995, vừa đúng lúc Tô Đồng chuyển qua làm báo “Đọc sách” đặt tôi viết bài, thế rồi tùy bút tôi nhận được những lời tán tụng – con người vốn thế, cứ nghe thấy biểu dương là muốn làm dài dài.

    “Đọc sách” đã đăng tải một số tùy bút của tôi, có cả hơn chục bài tùy bút âm nhạc. Bây giờ thì tôi nghĩ là vẫn phải trở lại với tiểu thuyết thôi, không phải là không muốn viết tùy bút nữa, chủ yếu là bởi tiểu thuyết đòi hỏi rất cao vào trạng thái sức khỏe, thời gian cần phải được phân phối cho hợp lý.

    Trạng thái sức khỏe ông có tốt không?

    Cái lưng hơi có vấn đề, nhưng mấu chốt ở chất lượng ngủ. Thường là ngủ được dăm ba tiếng tỉnh lại là thức trắng đến sáng, viết tùy bút thì chẳng vấn đề gì, nhưng viết tiểu thuyết thì cần phải vào được trạng thái, giấc ngủ không tốt là không sao tập trung cao độ được.

    Thông thường thức dậy mà thấy trời còn chưa sáng, nghĩ ngay là ngày hôm ấy lại toi rồi; nếu tỉnh lại thấy trời đã rạng, vội xem đồng hồ tính ngủ được mấy tiếng rồi, nếu thấy ngủ được 7 tiếng là thức dậy một cách đầy hạnh phúc, và bắt đầu một cách đầy nâng niu cái ngày hôm ấy.

    Mất ngủ là chuyện đau đớn ảnh hưởng trực tiếp đến sáng tác của ông, vậy trạng thái khi sáng tác “Huynh đệ” của ông thế nào?

    “Huynh đệ” được viết rất thuận lợi, có đến quãng thời gian 4 ngày để viết trong một tuần. Vào tháng 11 năm ngoái tôi rơi vào trạng thái rất ngông cuồng, giấc ngủ tốt kỳ lạ, và được điều chỉnh rất cổ quái, quãng 7,8 giờ tối tôi cần một giấc “ngủ trưa”, 1, 2 tiếng sau tỉnh dậy quãng 9,10 giờ bắt đầu viết, viết đến quãng 2 giờ, do uống trà đặc không sao ngủ nổi đành thức cho đến sáng lại ngủ, ngủ đến 12 giờ, rồi từ 1, 2 giờ chiều viết tiếp cho đến 5 giờ.

    Tháng đó, giấc ngủ giữ được đều đặn, và trong 1 tháng đã hoàn thành 11 vạn chữ. Việc viết 200 000 chữ một tháng với Mạc Ngôn là chuyện vặt, còn đối với tôi, đó là việc hết sức phi thường.

    “Huynh đệ” chủ yếu kể một câu chuyện như thế nào?

    Đây là cuốn tiểu thuyết được sản sinh sau sự gặp nhau của 2 thời đại, cái trước là câu chuyện trong cuộc cách mạng văn hóa, đó là một thời đại của tinh thần cuồng nhiệt, bản năng bị đè nén và những số phận thảm liệt.

    Tương đương thời trung cổ ở châu Âu; Cái về sau là câu chuyện hiện tại, đó là 1 thời đại luân lý điên đảo, túng dục sống gấp và chúng sinh trưng ra muôn vẻ, hơn cả châu Âu ngày nay.

    Muốn trải qua 2 thời đại một trời một vực như thế, một người phương Tây phải sống đến 400 năm, một người TQ thì chỉ cần 40 năm đã trải qua rồi. Những biến động của 400 năm được dồn nén trong 40 năm, đó là một kinh lịch thật quý hiếm.

    Mắt xích gắn kết 2 thời đại chính là hai người anh em (huynh đệ) này, cuộc đời họ nứt rạn trong sự rạn nứt, buồn vui họ nổ bùng trong sự bùng nổ, số phận họ cũng long trời lở đất giống như 2 cái thời đại này, và cuối cùng họ tất sẽ phải nuốt lấy hậu quả từ những ân oán hội tụ.

    Sau “Huynh đệ”, phải chăng ông lại sẽ tiếp tục cái cuốn “viết không thấy thuận”, có thể cho biết qua về cuốn tiểu thuyết ấy chứ?

    Nội dung viết về những câu chuyện xảy ra giữa 3, 4 đời người của 3 gia tộc trong một thế kỷ, dài khác thường. 5 năm trước tôi từng nói đang bắt tay viết cuốn tiểu thuyết không nhìn thấy tận cùng, nhưng rồi mãi không vào nổi trạng thái tự sự lý tưởng. Xong “Huynh đệ”, quay lại với cái dài lớn này, tôi thấy rất tin tưởng, chí ít về mặt tinh thần tôi thấy mình thật tưng bừng phấn chấn
    Baby
    I know the story, I've seen the picture
    It's written all over your face
    Tell me
    What's the secret
    That you've been hiding
    And who's gonna take my place

  10. #10
    Mông dân hèn hạ meodiendihoang's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Hơi xa 1 tí
    Bài viết
    587
    Thanks
    131
    Thanked 279 Times in 108 Posts
    như nào hộ cái
    Cứ đi sẽ đến ok

+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình