Xin nhà mình một góc để thỉnh thoảng tự kỷ còn có chỗ phát tiết. Ai có nhu cầu cũng cứ tự nhiên thoải mái nhé, trà đá vỉa hè mà
---***---
Xin nhà mình một góc để thỉnh thoảng tự kỷ còn có chỗ phát tiết. Ai có nhu cầu cũng cứ tự nhiên thoải mái nhé, trà đá vỉa hè mà
---***---
Last edited by Na chín; 19-02-2013 at 01:03 PM.
Yêu Bell của mẹ nhất
hoanganhmap (05-08-2011), NHOCBEO (08-06-2015), Pluto (17-09-2012)
Xét một cách tương đối thì đàn ông ít phức tạp nhất, đàn bà phức tạp gấp mấy lần đàn ông, còn những thành phần giới tính khó xác định như eMông thì mức độ phức tạp về tâm sinh lý sẽ bằng k mũ n nhân với giai thừa của chỉnh hợp lặp chập k của n (trong đó k là mức độ phức tạp của đàn ông và n là mức độ phức tạp của đàn bà)
Last edited by Na chín; 20-07-2011 at 10:57 AM.
Yêu Bell của mẹ nhất
Nếu bỏ qua những ganh ghét cá nhân, chả nhẽ ko thấy logic hiển hiện?
- Có mấy mụ vợ chết theo chồng (hoặc chồng chết theo vợ)? May chăng có con gâu gâu trung thành nào đó sẽ chết theo chủ.
- Đã có bằng chứng khoa học về cuộc sống thế giới bên kia. Sau một thời gian "tu luyện", linh hồn sẽ chuyển lên (hoặc xuống) cảnh giới khác, khi đó mọi ký ức về cảnh giới cũ sẽ bị xóa sạch, vd như ko còn nhớ mình là bố mẹ ai, ai là bố mẹ mình...
- Chỉ còn một điều này gần như tiệm cận sự vĩnh cửu: Mình mới là người luôn song hành với mình trong cõi cát bụi mênh mông, trong vũ trụ khôn cùng, cả cõi trần lẫn cõi âm... cho đến khi linh hồn tan biến vào hư vô, chấm dứt sự tồn tại ở tất cả các hình thức, kể cả những hình thức mong manh, vô hình và sương khói nhất.
Last edited by Long Lost Love; 20-07-2011 at 11:08 AM.
NHOCBEO (04-08-2011)
Thứ nhất, ở đây có sự ganh ghét cá nhân nào hay sao mà phải rào trước đón sau nhỉ?
Thứ hai, 3 cái gạch đầu dòng trên đây gần như đúng hết, chỉ nhầm lẫn ở 1 điểm: Mình với mình thì ko gọi là song hành, đó chỉ là độc hành thôi. Và độc hành, dù là ở bất cứ cõi nào, cũng đều rất đáng buồn và đáng sợ (mặc dù thỉnh thoảng cũng có lúc người ta có niềm vui độc hành, nhưng đó ko phải là việc nên kéo dài). Nếu độc hành ko đáng buồn và đáng sợ thì tại sao cần phải có các thiên thần hoặc ngạ quỷ để đưa đón các linh hồn khi họ rời trần gian để chuyển sang cõi khác?
Thứ ba, chính vì độc hành đáng buồn và đáng sợ nên dù ở cõi nào cũng nên có ít nhất 1 người để SONG HÀNH, và logic của cái câu truyện trên kia là: Trong số những người đồng hành với mình trong một kiếp, trong một cõi, nếu phải lựa chọn người song hành duy nhất thì nên chọn người bạn đời (chứ ko phải là cha mẹ, anh em, họ hàng, con cái, bạn bè....)
Last edited by Na chín; 20-07-2011 at 11:23 AM.
Yêu Bell của mẹ nhất
Bọn này vẫn chưa nghe câu chuyện kể từ chuyến Tam Đảo đêm đầu tiên à? Sự tích về việc bế tắc giới tính ra sao, đứa con ra đời sớm như thế nào, Hội tự hủy là những ai, và những đứa liên quan đến 3L tính cách như thế nào (con, hội viên, truyền nhân...)
Hiểu rõ được 3L, có lẽ viết thành đề tài đoạt giải Nobel thần kinh học ấy chứ
Có Nobel Y học thôi anh ạ Chắc là trong trường hợp đặc biệt nay thì mình có thể yêu cầu chú thích thêm cho rõ ràng: Nobel Y học - Chuyên ngành thần kinh và tâm sinh lý (ví dụ thế)
Yêu Bell của mẹ nhất
Buổi tối sợ... ma sợ... rắn sợ... quần chật sợ... nắng sợ... máy sấy tóc sợ... đi một mình sợ... cái léo gì cũng sợ...
Khi nào khỏi bệnh sợ hãy ra đây đàm đạo về Tâm linh học nhóe.
Last edited by Long Lost Love; 20-07-2011 at 11:48 AM.
Khiếp! lại toàn phân tích cao siêu roài, em té ...xỉu
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà
1. MỘT MÌNH thì 100% là ĐỘC đối với người tâm sinh lý bình thường. Còn với người có trạng thái tâm sinh lý không giống người khác (hội tự kỷ, đa nhân cách v.v...) thì một mình có thể là 0, là 2, là 3, là n....
2. Xem lại các truyện kể tôn giáo mà nay đã được khoa học thừa nhận là chứa đựng nhiều sự thực (chứ ko chỉ là hoang đường, tưởng tượng như quan niệm trước đây)
3. Đáng buồn hay đáng sợ lại tùy người. Thế với anh thì độc hành đáng buồn hay đáng sợ???
P/s: Anh liệt kê thừa rồi Với lại bây giờ ban ngày, em chả sợ gì cả
Yêu Bell của mẹ nhất
Thống kê cho thấy vợ chồng dù có ân ái mặn nồng vẫn có thể bỏ nhau/thù nhau vì những lý do giời ơi.
Con cái dù xấu xí tệ hại cỡ nào vẫn là con của bố mẹ.
Quan hệ gia đình - ruột thịt khác về bản chất so với quan hệ vợ chồng - xác thịt - một thứ quan hệ cộng sinh, lỏng lẻo, tỷ lệ tan vỡ cao.
Một số người muốn có bạn đồng hành vì họ có nhu cầu phải sống trong bầy đàn.
Một số người muốn chọn vợ làm thứ bạn nói trên (vd cái thằng trong cái truyện gì gì ở trển) vì họ ko thể sống xa váy vợ được.
Xin hết ạ!
Ơ, nhưng mà ai cũng ko lấy vợ thì lấy đâu ra quan hệ gia đình, lấy đâu ra con cái, lấy đâu ra quan hệ vợ chồng, lấy gì để mà so sánh cái nào bền vững hơn. Câu chuyện ở trên chỉ là ví dụ nếu phải lựa chọn trong trường hợp đặc biệt thôi, chứ thực tế đa số vẫn có tất cả gia đình, bố mẹ, con cái và bạn đời mà, cần gì phải bỏ ai.
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà