Đến làng Nôm vào một trưa nắng, bỗng dưng thấy nhớ đến Thơ duyên của nhà thơ Xuân Diệu... Ở đây cái gì cũng duyên, đẹp hài hòa từ bức tường nắng, ngõ vắng, cổng chùa, cầu đá... tất cả như những chi tiết đẹp trong tổng thể bức tranh đem lại cảm giác bình yên...
Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu
Lả lả cành hoang nắng trở chiều
Bữa ấy lòng ta nghe ý bạn
Lần đầu rung động nỗi thương yêu...