Hoa gạo tháng Ba v2 - Lại thêm những cú shock cho những lần đầu tiên?
Chuyến đi truyền thống tiếp theo của eMông đã diễn ra theo một cách không thể nào .... hơn.
Còn "...." nó như thế nào lại còn phụ thuộc rất nhiều vào nhận định của các thành viên: ban tổ chức, chửa tour, dẫn đoàn, thành viên đã tham gia nhiều chuyến với eMông, thành viên mới toe hay người ngoài cuộc.
Nhưng túm lại eMông vẫn phải kết luận là chuyến đi này không thành công như đã hứa, còn ai hứa thì sẽ lại có buổi giải trình cho thành viên tham gia chuyến đi
Túm lại một số con số để bà con tiếp tục bình luận:
- Chuyến đi truyền thống năm thứ ba
- Hoa gạo không đẹp như năm trước (may mà vẫn còn hoa), có điều cả tuần mưa nên hoa gạo phai sắc chứ không rực một góc trời nữa
- 40 thành viên tham gia (chưa tính các thành viên tham gia tiễn đoàn, trẻ con ...)
- Lộ trình chuyến đi được kéo dài hết mức có thể: từ 100km dự tính kéo thành hẳn 120-130km
- Không hoàn thành nội dung của kịch bản: vắng bóng tiết mục trò chơi văn nghệ, chụp ảnh trên đường về ...
- Hết chuyến đi, có bạn shock nhẹ, có bạn shock nặng, nhưng eMông không hy vọng vì những cú shock này mà các bạn mông mới bỏ cuộc
Không hổ danh một Mông dân kỳ cựu, Chính Cú, như mọi khi, luôn đi chốt đoàn cho dù có được giao nhiệm vụ hay không. Vị trí cuối đoàn đã trở nên quen thuộc và thành một "thương hiệu" làm nên tên tuổi của anh trong eMông.
Cái danh xưng "Mông dân hèn hạ" cũng được lấy cảm hứng từ anh, từ lần cút kít đạp xe lên cuối cùng tại đỉnh Hải Vân sau khi cả đoàn rã ráo mồ hôi gần chuyển sang chết rét. Đít xe còn cắm một cành hoa dại mà anh tranh thủ lúc dừng nghỉ đã hái ven đường
Đây là hình ảnh cuối cùng của anh cùng đám răng cửa nguyên bản, những chiếc răng sau này các bạn nhìn thấy trên mồm Kiên Bệnh Than là răng của cửa hàng răng Minh Sinh nổi tiếng Hà Nội từ thời Pháp thuộc
Cảm ơn BQT Emong một lần nữa tạo nên chuyến đi có những cái nhất của năm nay. Và cũng cảm ơn lần nữa vì đã cầm nguyên cục than dí vào tay em, vừa căm phẫn nhưng là động lực để tiếp tục cầm đầu đoàn trong những tour tiếp theo.
Cảm ơn anh Linh Vu vì đã cung cấp cho em vài bộ ảnh mà anh chụp trong thời gian gắn bó với những chuyến đi cùng Emong mà em tham gia trong đó, cũng như cảm ơn anh vì thông tin tuyến đường để em điều chỉnh trước khi khởi hành. (Đóng góp ý kiến: sau anh đừng ra làm bình phong )
Cảm ơn Anh Cu Tuấn vì dù bị dí than vào tay nhưng cũng đã cố gắng dẫn dắt đoàn của mình về tới nơi an toàn (trong đó có thành viên Mông Một là Nga, do phóng nhanh đi trước, mải đuổi theo anh nào mà quên mất đồ đạc cá nhân đã đưa chị Song Vân, nếu không gặp anh, chắc con bé cũng sẽ phải mất rất lâu mới nhận ra: có đồng đội là tốt thế nào). (Đóng góp ý kiến đoàn đi nên phân công người chốt ở cuối và nơi rẽ, có số điện thoại liên hệ để đề phòng)
Cảm ơn chủ chứa Giàng A Thanh tiếp đãi anh em rất hậu hĩnh (dù tiền cũng là của Mông dân đóng chứ ở đâu ra ). Nếu không có anh, chắc Hoa Gạo Tháng Ba sẽ chẳng bao giờ được sinh ra, và nếu không có nó, thì chắc các bạn yêu đạp xe, đạp xe lần đầu hay chưa đạp bao giờ có thể cảm nhận được cái thú vui đạp xe nó vừa tao nhã, vừa khổ sở như thế nào. (Góp ý lần sau làm ít món thôi, bỏ tiết canh đi)
Cảm ơn tất cả thành viên tham gia đạp xe chuyến này vì chuyến đi đầy ý nghĩa này.
Cảm ơn tất cả thành viên đoàn bị bỏ rơi: Ga Beo (Giang), anh Thìn, em Phúc, anh Hạnh, chị Thủy, chị Ngọc, Trí (nhớ mỗi Oh...Yes), Dâu (Huệ), Nga, Tiến, Thuyết, Liên cùng đoàn rụng rời Tuấn Anh, chị Song Vân, anh Chính đã tạo ra quãng đường dù dài những đầy niềm vui.
Cảm ơn: Ga Beo Linh Nga Nguyễn và cụ Hùng Vũ Trọng đã cùng em trên chặng đường để có động lực hoàn thành video này.
Cảm ơn BQT Emong một lần nữa tạo nên chuyến đi có những cái nhất của năm nay. Và cũng cảm ơn lần nữa vì đã cầm nguyên cục than dí vào tay em, vừa căm phẫn nhưng là động lực để tiếp tục cầm đầu đoàn trong những tour tiếp theo.
Cảm ơn anh Linh Vu vì đã cung cấp cho em vài bộ ảnh mà anh chụp trong thời gian gắn bó với những chuyến đi cùng Emong mà em tham gia trong đó, cũng như cảm ơn anh vì thông tin tuyến đường để em điều chỉnh trước khi khởi hành. (Đóng góp ý kiến: sau anh đừng ra làm bình phong )
Cảm ơn Anh Cu Tuấn vì dù bị dí than vào tay nhưng cũng đã cố gắng dẫn dắt đoàn của mình về tới nơi an toàn (trong đó có thành viên Mông Một là Nga, do phóng nhanh đi trước, mải đuổi theo anh nào mà quên mất đồ đạc cá nhân đã đưa chị Song Vân, nếu không gặp anh, chắc con bé cũng sẽ phải mất rất lâu mới nhận ra: có đồng đội là tốt thế nào). (Đóng góp ý kiến đoàn đi nên phân công người chốt ở cuối và nơi rẽ, có số điện thoại liên hệ để đề phòng)
Cảm ơn chủ chứa Giàng A Thanh tiếp đãi anh em rất hậu hĩnh (dù tiền cũng là của Mông dân đóng chứ ở đâu ra ). Nếu không có anh, chắc Hoa Gạo Tháng Ba sẽ chẳng bao giờ được sinh ra, và nếu không có nó, thì chắc các bạn yêu đạp xe, đạp xe lần đầu hay chưa đạp bao giờ có thể cảm nhận được cái thú vui đạp xe nó vừa tao nhã, vừa khổ sở như thế nào. (Góp ý lần sau làm ít món thôi, bỏ tiết canh đi)
Cảm ơn tất cả thành viên tham gia đạp xe chuyến này vì chuyến đi đầy ý nghĩa này.
Cảm ơn tất cả thành viên đoàn bị bỏ rơi: Ga Beo (Giang), anh Thìn, em Phúc, anh Hạnh, chị Thủy, chị Ngọc, Trí (nhớ mỗi Oh...Yes), Dâu (Huệ), Nga, Tiến, Thuyết, Liên cùng đoàn rụng rời Tuấn Anh, chị Song Vân, anh Chính đã tạo ra quãng đường dù dài những đầy niềm vui.
Cảm ơn: Ga Beo Linh Nga Nguyễn và cụ Hùng Vũ Trọng đã cùng em trên chặng đường để có động lực hoàn thành video này.
Một lần nữa, Cảm ơn tất cả mọi người.
A Lù :v phải trích dẫn cả link fb nữa Tô :v đã kéo là kéo full option, ko thì đưa đây để cậu tự up :v vỏa cho phát lệch răng giờ :v
Gửi bởi victor
Giờ mềnh mới biết tên tiếng anh của hoa gạo là "Red Silk Cotton Tree"