Cái duyên với Y Tý cũng như với tất cả mọi người trong nhóm ngày hôm ấy thật tình cờ, thậm chí cho tới khi được gặp mọi người tôi vẫn không biết rõ họ là ai và Emong là như thế nào, bởi tôi chỉ muốn đi cùng người bạn của tôi ^^ và nhận được lời cảnh báo rằng sẽ phải đạp 200 km đường đồi núi đó, có đạp nổi không? và thực ra trong đầu tôi chỉ nghĩ duy nhất một điều "Họ làm được, thì mình cũng làm được"
Tôi phải nói lời cám ơn tới những thành viên trong nhóm về tất cả những điều chúng ta đã làm để có một chuyến đi an toàn, những khoảnh khắc vui vẻ hay khó khăn chúng ta trải qua cùng nhau và quan tâm tới nhau. Và cám ơn những anh trưởng nhóm và các thành viên đã luôn giúp đỡ tôi - một thành viên mới trong chuyến đi. Tôi cảm thấy may mắn khi có những người trưởng nhóm dày dặn kinh nghiệm để tôi vẫn còn sống sót và ngồi đây để viết những điều vớ vẩn này . Cám ơn tất cả mọi người, hy vọng chúng ta sẽ có nhiều chuyến đi cùng nhau!
Sau khi tới Lào Cai chúng tôi ăn sáng và chuẩn bị lên đường vào lúc 9h sáng. Tuyến đường đạp xe sẽ bắt đầu từ Lào Cai - Lũng Pô - A Lù - Y Tý. Khoảng 50km từ đây tới Lũng Pô, nhưng chỉ có 19km đường đồng bằng và đoạn còn lại là đường đồi núi. Cảm giác ngồi trên yên xe và đạp xe cả đoạn đường dài thật tuyệt vời, không từ nào có thể diễn tả được. Trong từ điển Việt Nam thì gọi là Ê MÔNG. Và tôi chỉ nhận ra điều đó khi nói chuyện với một chị trong nhóm rằng " Em cảm thấy "Ê mông" quá" Và cô ấy trả lời: "Đó là lý do vì sao nhóm của chúng ta có cái tên như vậy " LOL... buồn cười kinh khủng khi tôi nhận ra điều đó
Chúng tôi đạp xe như điên, và tôi đã chụp vài bức ảnh khi nghỉ ngơi một lúc bên cột mốc 95 ở cạnh sông Hồng, và nhìn sang bên kia là biên giới Tàu Khựa. Tự nhiên thấy yêu đất nước mình, cái cảm giác mà tôi chưa hề có trước đó trong suốt 26 năm sống trên đời này ^^ hihi.
Cột mốc 95 ^^ Lần đầu tiên chụp bên cạnh cột mốc ^^
Sau đó chúng tôi lại tiếp tục đạp thêm 1km để nhập đoàn, cùng nhau ngồi ăn chè và uống nước mía trước khi đạp tiếp. Trời nắng nóng, được ăn cốc sữa chua nếp cẩm và thêm một cốc nước mía làm tôi bớt sự mệt mỏi và chóng mặt. Quần áo ướt sũng mồ hôi nên người ngợm dính và cực kì bẩn - với tôi ^^ (lần đầu mà ^^) Đến Lũng Pô lúc 1h30 chiều, và ăn trưa ngay tại ngã ba sông Hồng Lũng Pô nổi tiếng có một câu hát "Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt". Tôi và vài người đi ra sông để tận hưởng sự mát mẻ và trong lành nơi đây, bên cạnh chúng tôi có vài đứa trẻ đang tắm sông trong khi chờ đánh cá. Ai cũng ăn uống như bị bỏ đói 2,3 ngày và bữa trưa thì có thịt nướng, bánh mì, dưa leo và nước. Và sau bữa ăn thì ai cũng tìm chỗ nghỉ ngơi, có vài người nằm luôn xuống dưới đất, chẳng sợ bẩn cũng chẳng sợ côn trùng, tôi thì chịu, vẫn ngồi chỗ nào sạch nhất có thể cho tới khi nghỉ trưa ngày hôm sau ở Ngải Thầu, thì ôi ôi, nằm luôn chả sợ gì nữa vì đằng nào cũng bẩn rồi ^^ :d.Nghỉ ngơi tầm 30 phút thì chúng tôi tiếp tục lên đường tới A Lù.
Cột mốc 92, hai thanh niên ngồi phủi chân sau khi đi ngâm nước ^^ (Thanks A Anh Tuấn về tấm hình :d)