Vậy là tôi lại đến Y Tý
Sau Chế Tạo, thì hiện giờ Y Tý với tôi là thân quen nhất. Không được có điều kiện ăn hết gạo tắm bẩn nước Y Tý như cu em Sói Sầu, nhưng tôi thân với Y Tý theo cách khác, cách của một kẻ ngoại tình!
Đầu tiên, muốn ngoại tình, bạn phải có vợ đã. Người vợ trong trường hợp này mà tôi yêu mến nhất tất nhiên là Hà Nội. Đừng ai mất công mang bất cứ cái gì ra so sánh với tình yêu tôi dành cho vợ, nó là duy nhất, là ánh sáng cuộc đời tôi rồi, thế nhé, miễn bàn!
Ấy vậy mà tôi vẫn ngoại tình như thường, ba năm rồi, cứ tết đến xuân về là nhớ người tình da diết. Tết nhất với Hà Nội phủ phê, là tôi lên đường đến với bồ, Y Tý.
Giờ có nhiều cách đến Lào Cai từ Hà Nội, tàu hỏa chẳng hạn, nhanh hơn, chỉ khoảng 4h là xe khách chạy đường cao tốc Hà Nội – Lào Cai. Nào, dỡ xe đạp xuống đến với người tình thôi. Đoạn Lào Cai đến Lũng Pô chả có gì ngoài một con đường không đông lắm, ngoài một dải lụa ngoằn ngoèo uốn lượn cạnh con đường lúc lên lúc xuống chia cách hai đất nước, đoạn đầu của sông Hồng vào đất Việt, đoạn suối Lũng Pô trong xanh leo lẻo hòa mình với màu đỏ. Đường đủ vắng để tha hồ vừa đạp vừa suy nghĩ vừa ngắm cảnh. Qua hai vài cái cột mốc biên giới là đến cái điểm ngã ba sông ấy. Nó như một bữa cơm gặp mặt người tình trước khi xòe tay chạm tới nhau. Dăm chục km đủ đạp xe đủ để vừa mệt vừa không quá mệt, vừa nghỉ một chút để cảm nhận vừa muốn qua luôn bữa đến khoản sau vui hơn…
Qua con đường tuần biên Lũng Pô – A Lù. Bạn đã từng ngồi ngắm người tình của mình đứng ngoài banlcon cửa sổ buồi chiều, mặc cho nắng chiều đỏ rực vuốt ve, tự do vẽ màu vàng lên đường cong cơ thể phía trong làn áo mỏng, mặc cho mái tóc bị nhộm vàng bay bay trong gió, làn môi cô ấy hé những nụ cười… chưa? Đoạn đường này nó lãng mạn và đẹp hơn thế một chút thôi. Buổi chiều qua đây, những con đường lau ngả nghiêng các hướng vàng ươm, bụi cây vòng qua con đường, ôm gọn nó như cảnh ngảy xưa đường tre Mường Lát. Đố ai cưỡng nổi mong muốn nằm nghỉ ngơi nghe gió thổi bởi dọc đường lãng mạn này thi thoảng lại có cái lán trông nương bỏ trống, gác chân lên vách núi, đưa thằng người nằm trong hướng ra một góc nhìn ôi thôi là mỹ miều. Nói chung, cái cô người tình này quả thật lắm trò giang hồ đĩ thõa mà lại đoan trang. Đàn ông có thể cưỡng lại chỉ có hai loại thôi, một là gay, hai là quá gay (hỏng đồ!)
Nắng chiều nhẹ nhàng vuốt veNắng chiều nhẹ nhàng vuốt ve
Ờ thì cũng biết là đến A Lù bằng cách này phải qua con đường đầy đá hộc, đá dăm, đầy những khúc quanh bé tí hin lênh khênh trên vực thẳm. Thế đấy thì sao nào? Ngoại tình chưa bao giờ là dễ dàng, nếu dễ ngoại tình thế, tôi dám cá 99% đàn ông trên đời này chả thèm ngoại tình, tất nhiên trừ 1% gay và quá gay!
Đi bằng xe đạp, đêm mới chạm được tay đến người tình, đến Y Tý. Kể cả trong đêm, biển mây như tấm khăn lông mềm xèo quàng hờ trên đôi vài trần thiếu nữ trong phòng tối leo lét ẩn hiện ánh sáng âm. Ham muốn đàn ông lúc này ai mà giữ mình cho được, thôi thì kệ Hà Nội dáng kiều thơm, anh thả mình vào dục vọng với ngọt ngào dữ dội người tình sơn cước đã…
Kể ra thì có người thích cuồng loạn giao hoan trong bóng tối mờ mờ, có người muốn sáng trưng để ngắm nhìn cho rõ. Tôi là loại thích cả hai! Cùng nhau lên đỉnh trong ánh sáng chan hòa cũng là một cái cực thú. Sáng sớm tinh mơ trở dậy, lóc cóc lấy xe đạp ra, leo lên Ngải Thầu chờ sáng hẳn ngắm đường cong mềm mại của người tình quấn nửa kín nửa hở trong tấm chăn mây. Ôi chà chà! Ứa nước dãi rồi!
Nín thở, hồn bay bổng trên đỉnh phiêu bồng, quấn chặt lấy nhau trong chăn mây hay đệm mây hay cánh tay trần của người tình cũng chả còn nhớ nữa, chỉ biết rằng lúc đó ta như đang ở chốn bồng lai, cảm xúc cứ liên tục như sóng trào, dồn dập… Mây đấy! Cái thứ trắng trong mềm mại dưới ta đang tràn ngập khắp nơi là mây đấy, cái thứ mà có lúc nó cuộn lên cuốn luôn cả ta đi là mây đấy, cái thứ mà thiên đường hay có ấy… Mê mải, rã rời nhưng hễ đủ sức là lại quấn lấy nhau trong hoan lạc, trong bồng lai tiên cảnh chả muốn thôi…
Mây, cái thứ mà thiên đường hay có ấy…Mây, cái thứ mà thiên đường hay có ấy…
Quên hết cả thời gian, thậm chí 1-2 hay mươi ngày sau phải chia tay để về với vợ yêu Hà Nội, cả con đường đổ đèo xuyên qua cánh rừng già tuyệt đẹp về tới tận Mường Hum, tôi cũng chả nhớ được gì mấy vì đầu vẫn còn vương vấn thời khắc cuồng loạn với tình nhân Y Tý.
Năm sau lại đến với nhau em nhé, ai muốn đến Y Tý ngoại tình với tôi không?