"Many people will walk in & out of your life but only true love will leave foot prints in your heart. To handle yourself, use your head, to handle others, use your heart."
kinh nghiệm là cần phải đọc nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Đến độ có thể nhai, nuốt được những quyển khó đọc.
Để đọc sách không đơn thuần là giải trí, đọc sách không phải là tìm cảm giác dễ chịu ( như mấy bài viết cảm xúc vớ vẩn xì tin, tìm một quán cà phê góc phố, ngồi thanh thản đọc sách, sống chậm.... ) mà là vật vã, dữ dội, là đấu tranh , là sống và chết với cảm xúc của nhân vật, của tác giả, là tự soi và thấy mình trong tác phẩm để tự dằn vặt, khổ đau, để tự thấy mình sống chưa xứng đáng, hay đơn giản là để được sống trong thế giới của tác giả, được "đối thoại" với tác giả như một tri kỉ.
Đọc một quyển sách hay như bắt được vàng. Có sách hay trên giá sách như của quý trong nhà. Ấy vậy càng phải đọc nhiều, để tự biết lọc những thứ văn hóa bẩn thỉu, độc hại, ru ngủ.... để gạn lọc ra những hạt cát lấp lánh trong biển cả tri thức.
"Sách và bạn là hai thứ không cần có nhiều, nhưng một khi đã có thì chắc chắn phải tốt"
flamencol78 (24-06-2014), Kiu (14-01-2015), Mộc miên (24-06-2014)
Ối ối.... viết có vài dòng mà đã bị phát giác... quả là tri kỉ....
Dạo này may mắn, tớ vớ được một đống sách truyện của Maugham , lão này công nhận viết nhiều, viết khỏe. Tác phẩm nào cũng hay, từng truyện, từng dòng, từng chữ đều tuyệt vời ..... có điều khó đọc khủng khiếp. Với lại , lão ý chết rồi, không viết thêm được nữa, nên cứ phải đọc.... dè
![]()
nongdancoi (06-11-2014)
Đọc "Hành trình ngày thơ ấu" ta thấy tuổi thơ mình trong đó, những ước mơ, những ham muốn, những suy nghĩ viển vông bồng bột nhưng như thế mới là tuổi trẻ.
Có thể tác giả viết có hơi chút cường điệu, có đoạn có vẻ như hư cấu nhưng làm cho người đọc suy nghĩ khác về cuộc sống và muốn thoát ra khỏi cái vỏ ốc quen thuộc, dám làm dám thực hiện những suy nghĩ có thể là điên rồ...
Sách của Dương Thu Hương giờ muốn kiếm bản in chắc chả có vì các tác phẩm của bà hiện nay không được phép lưu hành tại Việt Nam vì lý do chính trị.
Đời là vạn ngày sầu, mà mình thì không biết đếm