+ Trả lời Chủ đề
Trang 3 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 1 2 3
Kết quả 21 đến 21 của 21

Chủ đề: Hà Nội, thời của tôi

  1. #1
    Mông dân dự bị yeuhanoi's Avatar
    Ngày tham gia
    Mar 2011
    Bài viết
    221
    Thanks
    26
    Thanked 143 Times in 61 Posts

    Hà Nội, thời của tôi

    Tôi tạm phân chia ra Hà Nội thời của tôi, như một sự định vị không gian văn hóa cá nhân. Hà Nội bây giờ vẫn đẹp nhưng cái miền ký ức xưa của bản thân mỗi người luôn có một dư vị khó quên.

    Hà Nội, thời của tôi, kéo dài khoảng 7 năm trong thập kỷ 90 thế kỷ trước (viết vậy cho có vẻ cổ điển). Tôi vẫn nhớ chuyến thám hiểm đầu tiên của tôi xảy ra vào năm lớp 9, và hành trình là một vòng Hồ Tây. Hồ Tây ngày đó chưa có kè hồ, không thể đi vòng quanh như bây giờ. Chỉ có thể đi một vòng theo các trục đường Thanh Niên, Thụy Khuê, Lạc Long Quân, Âu Cơ. Muốn vào các điểm sát hồ đa số phải rẽ vào trong ngõ, ngách để cuối cùng thường là chui vào một chố vắng hoe, ếch, nhái, chẫu tràng kêu à uôm nghe buồn buồn.

    Đúng nghĩa là thám hiểm, vì chẳng có bản đồ, chẳng có thông tin chỉ nghe người lớn nói là có đường này, đường nọ và tự phán đoán cứ men theo ven hồ là thế nào cũng trở về điểm xuất phát. Với chiếc xe đạp không rõ hiệu gì vì khung đã chuyển màu thời gian, trong túi chẳng có đồng nào, quần đùi, may ô, tôi cứ thế dắt xe ra khỏi nhà chẳng nói với bố mẹ là mình đi đâu - làm một vòng Hồ Tây với đầy sự hồi hộp. Từ trước tới giờ điểm xa nhất mà tôi tiếp cận Hồ Tây là một lần đi tới làng Yên Phụ mua cá chọi cùng anh hàng xóm và một lần đi tàu điện hồi bé tí đến điểm cuối cùng trên chợ Bưởi. Đoạn đường qua trường Chu Văn An hồi đó cỏ dại mọc lúp xúp ven đường, nhiều hôm buổi trưa đi qua đây không một bóng người vắng quá thấy ghê ghê. Tôi sợ vì đã có lần chứng kiến ở khu vực vườn hoa Lý Tự Trọng có một người chết nổi lên ven bờ, bác sỹ pháp y đến mổ tử thi ngay tại hiện trường.

    Tôi bắt đầu xuất phát từ đền Quán Thánh - theo hướng đường Thanh Niên - rồi Âu Cơ (hồi đó hình như có biết tên đường này đâu, chỉ nghe người lớn nói là đường đê) - đến lạc Long Quân (đường này hồi đó cũng vắng hoe), hết Lạc Long Quân thấy cái biển tên đường Thụy Khuê là tim đập rộn lên vui sướng vì mình tính đường chính xác quá.

    Từ Thụy Khuê đạp như ma đuổi về nhà. Về đến nhà may mắn là người lớn không biết gì hết, cất xe vào và bắt đầu một giấc mơ về những chuyến đi xa.

  2. The Following 7 Users Say Thank You to yeuhanoi For This Useful Post:

    Na chín (10-06-2014), NHOCBEO (29-05-2015), thanhnc (16-06-2014), Thỏ béo (14-06-2014), thubeongotau (10-06-2014), Yankumong (10-06-2014), zĩn (10-06-2014)

  3. #21
    Mông dân hèn hạ NHOCBEO's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    563
    Thanks
    553
    Thanked 133 Times in 85 Posts
    lâu rồi không thấy bác yêu hà nội viết gì nữa nhỉ?

+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình