Gọi là chuyến đi của những ngày xưa, một phần vì trong chuyến đi có sự hiện diện những người bạn từ chuyến đi thời xa xưa ấy - những thành viên của tổ Tam tam đầu tiên.
Anh Linh, từ chỗ chỉ là thành viên "thêm thắt" trong chuyến đi thuở sơ khai, sau này đã có một thời trở thành linh hồn của nhóm. Trong lòng mình, em vẫn tin rằng nếu không có anh thì eMông sẽ không đi được đến tận ngày hôm nay với hình hài như hiện giờ. Dù về sau, anh đã từ chức Mông trưởng để tập trung cho những thiên chức lớn lao hơn - người chồng và người cha, em vẫn cảm thấy những chuyến đi do anh khởi xướng và dẫn dắt có một phong vị rất riêng, rất "Linh còi". Em cũng biết được phần nào "bí quyết" tạo nên phong vị ấy đấy
Trong suốt quá trình phát triển của eMông cho đến giờ, đôi khi em cảm thấy không hài lòng với tính cách có phần dĩ hòa vi quý của anh, với những lần do dự thiếu quyết đoán của anh; nhưng trong chuyến đi này, quyết sách nào anh đưa ra em cũng thấy cực kỳ đúng đắn. Điển hình là quyết định bỏ qua chuyến viếng thăm giáo xứ Bùi Chu và quyết định gọi xe tải đến đón đoàn ngay tại cửa quán cơm ở thị trấn Cổ Lễ - em ủng hộ 100% những quyết định này của anh