+ Trả lời Chủ đề
Trang 1 của 5 1 2 3 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 43

Chủ đề: Văn vần - Khi số phận vô tình

  1. #1
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts

    Văn vần - Khi số phận vô tình

    Ngày thứ 48

    Làm thơ chẳng phải để quên
    Làm thơ là để cho em nhẹ lòng
    Làm thơ chẳng bởi nhớ mong
    Làm thơ chẳng bởi ngóng trông một người
    Làm thơ là để mỉm cười
    Làm thơ, thôi khóc, để người an tâm...
    Nên em viết vội đôi vần
    Mong rằng nơi ấy người không bận lòng

    Yêu Bell của mẹ nhất


  2. The Following 3 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), moonlight (28-10-2013)

  3. #2
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    2011.06.26

    Sen tàn sen vẫn lưu hương
    Ngó sen dẫu đứt vẫn vương tơ lòng
    Tơ lòng dao cắt nổi ko?
    Để tôi đi mượn. Cho xong một lần.
    Vấn vương - phiền muộn muôn phần
    Chẳng thà cắt đứt một lần cho xong
    Dùng dằng dở đục dở trong
    Thôi thì thôi, thế cho xong. Một lần.
    Vung dao đi, chớ tần ngần
    Thôi thì như thế một lần. Rồi xong.
    Còn gì đâu nữa mà mong
    Vung dao đi! Thế cho xong một lần.
    Tàn đêm, trời lại sáng dần
    Tơ vương một mối, phân vân một đời
    Quyết nhanh đi, quyết mau thôi!

    Yêu Bell của mẹ nhất


  4. The Following 4 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), moonlight (28-10-2013), pcpiloter88 (09-10-2013)

  5. #3
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Ngày thứ 4

    Vắng anh, mặt trời không tắt
    Vắng anh, trăng sao chẳng mất
    Vắng anh, gió không ngừng lời
    Vắng anh, mây chẳng ngừng trôi

    Thay đổi chỉ là em thôi
    Miệng cười, lệ tràn khóe mắt
    Miệng cười mà lòng héo hắt
    Anh dặn, em phải mỉm cười

    Anh dặn, trên con đường đời
    Ngắn? Dài? Chẳng ai biết trước
    Em phải luôn luôn tiến bước
    Và không được nhớ anh nhiều

    Anh còn nói biết bao điều
    Cúng giỗ thì em phải nhớ
    Không được linh đình, thịt cá...
    Chỉ giản dị, hoa quả... thôi

    Như thế, anh sẽ mỉm cười
    Anh mới đến bên em được
    Đêm xuống, chỉ cần em ước
    Gặp anh, anh sẽ hiện ra...

    Anh không dọa em đâu mà
    Người nhà, chẳng ai lại doạ
    Nhưng nếu mà em vẫn sợ
    Anh sẽ đến lúc sáng đèn

    Anh hóa thân thành bướm đen
    Cảnh báo em khi nguy hiểm...
    Em đừng nghĩ anh đang "chém"
    Anh sẽ làm được em à

    Anh sẽ chết, sẽ thành ma
    Khi anh vẫn đang còn trẻ
    Cơ thể anh chưa kiệt quệ
    Nên ma anh sẽ rất thiêng

    Em cũng đừng nghĩ anh hèn
    Đã sống, ai mà không chết
    Anh muốn mình còn "sống" tiếp...
    Em phải cố hiểu anh thôi

    Anh ơi, em chấp nhận rồi
    Nên không trách rằng anh chết
    Chỉ trách 8 năm chưa hết
    Mà anh đã vội ra đi

    Mình đã hẹn nhau những gì
    Kiếp này mình chưa làm được
    Nên trong kiếp đời phía trước
    Chúng mình gặp lại nhé anh!

    Nhất định gặp lại nhé anh!!!

    Yêu Bell của mẹ nhất


  6. The Following 5 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), haixu88 (11-10-2013), moonlight (28-10-2013), thubeongotau (10-06-2014)

  7. #4
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Ngày thứ 7

    Buông tay thôi, để anh đi
    Lòng không lưu luyến những gì đã qua
    Với anh trên đó là nhà
    Dưới này ở trọ, vậy là anh đi
    Với anh đi nghĩa là về
    An cư, yên ổn, cớ gì khóc thương
    Tiễn anh, tiễn một đôi đường
    Đừng đưa tiễn mãi, vấn vương khó rời
    Khóc anh đôi đoạn rồi thôi
    Để người thanh thản xa nơi nặng lòng
    Buông tay, đứng lại, là xong
    Gạt đôi dòng lệ, dặn lòng: Bình tâm!
    Mai sau nhẹ gót hồng trần
    Cõi trên hội ngộ cố nhân
    Nhé người!
    Last edited by Na chín; 11-10-2013 at 02:06 PM.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  8. The Following 4 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), haixu88 (11-10-2013), moonlight (28-10-2013)

  9. #5
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Ngày thứ 7

    Ước gì chẳng có mùa đông
    Để lòng thôi nhớ thôi trông một người
    Ước gì chẳng gặp trên đời
    Để không vương vấn nụ cười của anh
    Ước gì lúa mãi còn xanh
    Để lòng khỏi tiếc không thành hẹn xưa
    Ước gì... Cho đến bao giờ???
    Phải duyên thì vẫn sẽ chờ đợi nhau
    Sông dài, cá lội, tìm đâu?
    Phải duyên dù có nơi đâu cũng tìm

    Yêu Bell của mẹ nhất


  10. The Following 4 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), haixu88 (11-10-2013), moonlight (28-10-2013)

  11. #6
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Ngày không nhớ

    Chẳng phải vì anh, chẳng phải đâu
    Lòng em vẫn vậy, chẳng âu sầu
    Công việc vẫn làm, thơ vẫn viết
    Vẫn cười vẫn nói, có gì đâu

    Chẳng phải vì anh, chẳng phải mà
    Trên ảnh em vẫn tươi như hoa
    Vẫn gặp bạn bè, vẫn tán phét
    Vẫn ăn vẫn ngủ, sao đâu mà

    Chẳng phải tại anh, chẳng tại ai
    Chỉ là đã chạy một quãng dài
    Cô đơn, mỏi mệt, không chia sẻ
    Thèm yên một giấc, chẳng phiền ai

    Chẳng phải tại anh, chỉ tại em
    Dựa vào anh quá hóa ra hèn
    Thôi thì học lại, giờ chưa muộn
    Cố là làm được, cố lên em!

    Yêu Bell của mẹ nhất


  12. The Following 4 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), haixu88 (11-10-2013), zĩn (01-10-2013)

  13. #7
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Ngày không nhớ

    Ước gì chẳng có mùa đông
    Ước gì chẳng nhớ chẳng mong một người
    Ước gì chẳng gặp trên đời
    Ước gì chẳng nhớ nụ cười của anh
    Ước gì lúa cứ mãi xanh
    Ước gì chẳng tiếc bất thành hẹn xưa
    Ước gì đây chỉ là mơ
    Ước gì học được chữ ngờ sớm hơn
    Ước gì đã chẳng dỗi hờn
    Ước gì gạt được phân vân ngày nào
    Ước gì em đã dựa vào
    Ước gì anh lại mở ào vòng tay
    Ước gì em chẳng quá say
    Ước gì chẳng phải có ngày cách xa
    Ước gì năm đó chung nhà
    Ước đủ tin tưởng để là người thân
    Ước xa rồi lại ước gần
    Giá không phải ước vạn lần tốt hơn

    Yêu Bell của mẹ nhất


  14. The Following 4 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), haixu88 (11-10-2013), moonlight (28-10-2013)

  15. #8
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    2013.09.03 - Ngày thứ 21

    Lại một trung thu nữa sắp sang
    Lá cây ngoài đó sắp ngả vàng
    Sài Gòn lá xanh và nắng rực
    Trông về Hà Nội, nhớ Hà Giang

    Hẹn nhau từ tháng 7 mưa ngâu
    Chờ rằm tháng 8 sao quá lâu
    Lòng thấp thỏm lo người đổi ý
    Nào ngờ hồi hộp cũng như nhau

    Đón em sáng ấy mưa nhẹ rơi
    Người nói mang đồ gọn nhẹ thôi
    Ba lô nhớ để chừa một nửa
    Hai người một chiếc, thế đủ rồi

    Người dặn lần này đi Hà Giang
    Chẳng cần lo lắng chuyện thời gian
    Lang thang ngắm cảnh, vui là chính
    Đến đâu thì đến, không vội vàng

    Đi chơi chẳng phải cố làm gì
    Nắng mưa thì trú, mát lại đi
    Đói - ăn, mệt - nghỉ, không phá sức
    Buồn ngủ là dừng, chỗ thiếu gì

    Thế nên mình cứ bò ra đường
    Ghé từ ruộng lúa đến hàng dương
    Vài tiếng trời lại mưa một trận
    Không áo mưa, vẫn khô như thường

    Thế nên tối mới đến Hàm Yên
    Dọc đường ngủ gật mấy lần liền
    Người đe: Nếu ngủ, ôm cho chặt
    Kẻo ngã lộn cổ, sẽ rất phiền

    Ừ thì em ôm cho người xem
    Bên người cảm giác thật êm đềm
    Yên tâm nhắm mắt lơ mơ ngủ
    Thấy người nhè nhẹ nắm tay em

    Quyết định dừng chân ở Tân Yên
    Chỗ ăn, chỗ nghỉ kiếm được liền
    Bảo nhau ngủ sớm mai đi sớm
    Tân Yên - mà ngủ chẳng được yên

    Em sợ ma, trằn trọc đã đành
    Người già, giấc ngủ chẳng đến nhanh
    Chuông điểm bốn giờ, thôi dậy vậy
    Đi sớm, đến sớm, thế cho lành

    Giữa trưa mình chạm đất Hà Giang
    Chỉ định nghỉ ngơi, ăn nhẹ nhàng
    Rồi chiều chạy thẳng sang Quản Bạ
    Nhưng rồi kế hoạch lại rẽ ngang

    Người bảo: Sắp mưa, nghỉ lại đây
    Giờ cũng năm giờ, sắp hết ngày
    Tối xem con trẻ vui đón tết
    Chắc khác Hà Nội, thế cũng hay

    Người đưa em lượn khắp phố phường
    Chui vào ngõ ngách, tận cùng đường
    Đi chán thì ra sân vận động
    Chơi bóng chuyền với dân địa phương

    Chơi chán lại rủ nhau đi xem
    Người ta thắp nến với treo đèn
    Người mê mải chụp đêm huyền ảo
    Em chỉ chụp người, cho riêng em

    Xem chán, lôi nhau đi ăn khuya
    Ăn ốc, kim khêu trông rất kỳ
    Thì ra chủ quán là y sỹ
    Người lấy một cái, bảo: Cho Nuy

    Đêm ấy, lại một đêm trắng đêm
    Cả hai cùng thức, cùng lặng im
    Ba giờ, người bảo: Thôi thì dậy
    Có nằm cũng chẳng ngủ được thêm

    Lọ mọ xếp đồ, xong là đi
    Trời còn chưa sáng, nghĩ cũng kỳ
    Đường dài, gió lạnh, vòng tay ấm
    Người chỉ lặng im, chẳng nói gì

    Hôm ấy được ngày trời rất quang
    Nhìn xuống núi đôi, đẹp lạ thường
    Lúa xanh từng mảnh như tranh khảm
    Chờ em xem chán lại lên đường

    Bảy giờ thì tới đất Tam Sơn
    Người dẫn em tìm quán bún quen
    Kể rằng mỗi năm lên một chuyến
    Năm nào không tới, nhớ và thèm

    Đáng lẽ chạy thẳng qua Yên Minh
    Mình lại ham chơi đi vòng quanh
    Rẽ vào thăm cửa khẩu Bạch Đích
    Cảnh vật trên đường đẹp như tranh

    Đi chơi nên mặc sức la cà
    Cảnh đẹp, chuyện vui, chẳng thấy xa
    Ăn trưa theo kiểu đi picnic
    (Sau này người bảo thích ăn na)

    Bốn giờ chiều tới đất Yên Minh
    Nghỉ chút rồi tiếp tục hành trình
    Đêm ngủ Đồng Văn là đích đến
    Trời tối, người bảo, phải đi nhanh

    Thế nên em chẳng dám lần chần
    Người chạy xe, cũng chẳng nghỉ chân
    Mà giữa đường chợt ào mưa lớn
    Sáu giờ lóp ngóp tới Đồng Văn

    Mưa tạnh, bầu trời vẫn tối đen
    Ra phố xem trẻ đi rước đèn
    Ăn tối - dăm gói mỳ úp vội
    Đêm nay thưởng nguyệt Mã Pì Lèng

    Đỉnh đèo gió lộng, chẳng thấy trăng
    (Chắc mây dày quá, lấp chị Hằng)
    Bẻ mấy thân ngô rồi gom lại
    Khơi to ngọn lửa nhóm bằng xăng

    Lần ấy người mang máy ảnh to
    Muốn thử kỹ thuật HDR
    Bắt em đổ dốc, lên rồi xuống
    Chỉ với đèn hậu, thấy mệt phờ

    Mệt nên đêm ấy em ngủ ngon
    Chẳng hề mộng mị, một giấc tròn
    Hôm sau mở mắt, người đã dậy
    Kéo đi ăn sáng, lại quán quen

    Quán bánh cuốn trong chợ Đồng Văn
    Nước chấm ở đây có cả hành
    Chủ quán nhận ra ngay tắp lự
    Vẫn nhớ năm trước người ghé ăn

    Ngủ ngon nên em ăn cũng ngon
    Nhưng chậm nên ăn mãi vẫn còn
    Người dặn em chờ, người đi trước
    Tìm chỗ rửa ảnh bọn trẻ con

    Rửa ảnh vừa xong, đồ xếp xong
    Trời sắp sang trưa, bóng sắp tròn
    Ảnh là Trang Chic nhờ người trả
    Nên mình sẽ ghé xã Niêm Đồng

    Đến Niêm Đồng hỏi Mận hỏi Mơ
    Ôi những đôi mắt thật ngây thơ
    Sáng bừng hạnh phúc khi nhận ảnh
    Người cũng cười vui như trẻ thơ

    Muốn chơi với bọn trẻ thật lâu
    Nhưng sợ vùng núi trời tối mau
    Lưu luyến chia tay, chào Mơ, Mận
    Tối nay chưa biết sẽ ngủ đâu

    Về đến Bảo Lạc lúc năm giờ
    Trời vẫn còn sáng đến không ngờ
    Người bảo ăn trưa kiêm ăn tối
    Y như rằng, lại đến quán xưa

    Đi miết bốn ngày, đã mệt rồi
    Người bảo: Chưa phải lúc nghỉ ngơi
    Ăn tối xong lại lên đường tiếp
    Đi mãi đi mãi chẳng đến nơi

    Đường phẳng đường gần người không đi
    Cứ nhằm đường lổn nhổn mà phi
    (Nhưng cảnh sóng lúa mênh mông ấy
    Lộng lẫy dưới trăng, đẹp lạ kỳ)

    Rồi mình còn đứng lại giữa đường
    Mê mẩn nhìn trăng sáng như gương
    Chẳng gì sánh được trăng mười sáu
    Đầy đặn, hiền ngoan, sáng lạ thường

    Rồi người buồn ngủ, có sợ không
    Dừng thì chẳng được, giữa ruộng đồng
    Người bảo: Hát lên cho tỉnh táo
    Toàn là nhạc đỏ, rõ hào hùng

    Rồi đến lúc hát chẳng ăn thua
    Em đòi lên xế, người chẳng cho
    Nà Phặc đi mãi mà không tới
    Em cáu, em sợ, và em lo

    Thế rồi cũng đến được tới nơi
    Lúc ấy đã quá nửa đêm rồi
    Chẳng thèm tắm rửa, lăn ra ngủ
    Cả ngày không nghỉ, mệt rã rời

    Đêm ấy em ngủ giấc lặng thinh
    Không mộng không mị, chẳng trở mình
    (Sau này người kể: Không ngủ được
    Chỉ vừa chợp mắt lúc bình minh)

    Hôm sau chỉ còn việc đi về
    Toàn đường thành thị, thấy chán ghê
    Dù vậy, em mong đường dài mãi
    Em muốn cứ đi chẳng muốn về

    Chạm ngõ thủ đô - bốn giờ chiều
    Chuyện thần tiên chỉ có bấy nhiêu
    Đã biết chuyện gì rồi cũng hết
    Mà sao nước mắt vẫn rơi nhiều

    Em xa Hà Nội đã mấy năm
    Chẳng hề nhung nhớ lấy một lần
    Mà chiều năm ấy rời Hà Nội
    Nước mắt lăn dài mỗi bước chân

    Sài Gòn ngơ ngẩn bấy nhiêu ngày
    Bánh người đưa - chẳng dám ăn ngay
    Sợ khi chẳng có gì gợi nhớ
    Kỷ niệm như cát lọt kẽ tay

    Năm nay trung thu lại sắp sang
    Người giờ đã ở chốn thiên đàng
    Có nhớ em một mùa thu trước
    Cùng người rong ruổi ngắm Hà Giang?

    Yêu Bell của mẹ nhất


  16. The Following 3 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), haixu88 (11-10-2013)

  17. #9
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Ngày không nhớ

    Em vẫn biết mình hữu duyên vô phận
    Biết chúng mình sẽ chẳng thuộc về nhau
    Vẫn biết rằng anh sẽ chẳng lấy em đâu
    Đứa con chung sẽ không bao giờ mình có
    Anh sẽ chẳng bao giờ được nghe con em gọi anh là bố
    Dù đã nhiều lần anh gọi cháu là con
    Biết trong tim mình nỗi nhớ vẫn còn
    Dù mình đã chọn hai con đường cách biệt

    Em vẫn biết, anh à, em luôn biết
    Anh không tin những điều em đã nói ra
    Vì phần em, em cũng vậy mà
    Lời anh nói, em chỉ dám để cho mình tin một nửa
    Những lời hứa giờ mãi là lời hứa
    Những hẹn hò bị số phận cuốn trôi
    Những hiểu lầm, những tự ái, những chia phôi
    Và những cơ hội tuột khỏi tay, rơi vỡ

    Em vẫn biết những gì mình đã có
    Là đánh cắp từ số phận của anh
    Mỗi ngọt ngào, hạnh phúc, an lành
    Đều quý giá và vô cùng ngắn ngủi
    Vẫn tự nhủ rằng thế thôi là đủ
    Được anh yêu (???) và cũng được yêu anh
    Dù mộng chung đôi sẽ chẳng thành
    Vâng, em biết, từ lâu em đã biết

    Từ lâu rồi em đã dọn mình cho ngày ly biệt
    Vậy mà sao vẫn quá bàng hoàng
    Vẫn như sét đánh giữa trời quang
    Khi sáng ấy nhận được tin
    Anh mất?!?
    Em không tin đó là sự thật
    Dù luôn biết rằng điều đó sẽ xảy ra
    Chỉ là chuyện sớm muộn thôi mà
    Anh đã nhiều lần nói với em như thế

    Để đứng vững, em biết mình không thể,
    Không nên, và cũng không được cho phép mình
    Nghĩ đến anh và nhớ tới anh
    Đóng chặt cánh cửa dẫn sang vùng đổ vỡ
    Giữ tâm trí lặng cho những gì cần làm trước đã
    Gửi con, dặn bạn, mua vé bay ra
    Chỉ mong thấy anh lần cuối anh à
    Vậy mà không được!!!

    Giá hôm ấy em chạy đến bên anh trước
    Giá như em đừng ghé vội về nhà
    Giá như đừng mệt quá lúc canh ba
    Đến viện sớm, hẳn đã được nhìn anh lần nữa
    Hai năm rồi, bao nhiêu là hẹn lỡ
    Khiến cho mình chẳng gặp được nhau
    Lần cuối cùng này - thật đớn đau
    Trên trần thế thêm một lần lỡ hẹn

    Ngồi bên anh trên xe tang chật hẹp
    Cách nhau chỉ một lớp gỗ vô hồn
    Khoảng cách gần làm nỗi tuyệt vọng lớn hơn
    Không thể làm gì để thấy anh lần cuối!!!

    Đã mấy lần em kìm mình lại
    Để khỏi đưa tay giật nắp gỗ kia
    Biết rằng như thế chẳng ích gì
    Lại khiến người nhà lòng thêm nặng
    Thế nên em chỉ còn im lặng
    Thì thầm với anh trong nhoà nhạt khói hương
    Khói quẩn quanh em suốt một quãng đường
    Phải chăng anh đã hiểu lời em dặn?
    Nước mắt nhạt nhòa, trái tim trĩu nặng
    Đi cùng anh đến cuối con đường
    Một hành trình mất mát, đau thương
    Trên trần thế chuyến đồng hành sau chót

    Ngay cả bây giờ, anh ơi, anh có biết
    Em vẫn không dám nghĩ đến anh nhiều
    Cánh cửa kia vẫn đóng chặt mỗi sớm chiều
    Sợ nếu mở, có thể sẽ vỡ òa, đổ sụp
    Ba năm trước chính anh là người giúp
    Cho mẹ con em chút ánh sáng giữa đêm trường
    Giờ đến lượt con, như một bức tường
    Ngăn giữa em và vùng đổ vỡ
    Chỉ bằng những điều rất đơn sơ giản dị
    Xưa anh từng giữ em ở lại với con
    Nay con giữ em, khi anh đã không còn
    Anh hãy yên tâm, mẹ con em rồi sẽ ổn
    Em rồi sẽ vui, con em rồi sẽ lớn
    Em rồi sẽ gặp hạnh phúc của em
    Hứa với anh, em sẽ chẳng kiếm tìm
    Hình bóng anh trong bóng hình người khác
    Sẽ để anh ngủ yên trong một góc
    Trái tim em
    Nên anh hãy mỉm cười
    Và giúp em sớm được sống có đôi
    Hạnh phúc nốt quãng đời trần thế
    Rồi mai sau, đến một ngày, có thể
    Mình phải duyên nhau, một kiếp khác, biết đâu
    Mong cho duyên nợ đậm sâu
    Không còn chia cách, có nhau trọn đời

    Yêu Bell của mẹ nhất


  18. The Following 3 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Casper_HN (02-10-2013), dau (07-10-2013), haixu88 (11-10-2013)

  19. #10
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    2013.09.17 - Ngày thứ 35

    Anh dừng lại, em hãy đi
    Em đừng luyến tiếc những gì đã qua
    Giờ đây anh đã về nhà
    Em đừng nghĩ ngợi, kẻo mà khó đi
    Anh ở nơi anh thuộc về
    Sao em lại khóc, não nề, bi thương
    Để anh dừng lại bên đường
    Em đừng ngoảnh lại, vấn vương khó rời
    Tương lai phía trước đó thôi
    Bước đi và nhớ, em ơi, mở lòng
    Việc anh, anh đã làm xong
    Em chớ nặng lòng, đừng quá bận tâm
    Mong em vui trọn đường trần
    Mỗi năm nhớ một đôi lần
    Nhé em!
    Last edited by Na chín; 11-10-2013 at 02:07 PM.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  20. The Following User Says Thank You to Na chín For This Useful Post:

    haixu88 (11-10-2013)

+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình