“Tứ đại tử địa Tây Bắc” lừng danh
Những khúc quanh chóng mặt
Con đường oặt oẹo bùn lầy vừa đủ bước chân
Xe máy đổ dọc xuyên cả tuyến đường
Bùn lầy lấp cả người đi bộ, giày dép cồm cộm lớp bùn nâu
Trước mặt bùn, sau lưng bùn, chân đứng trên bùn trơn muốn ngã
Chúng tôi, những kẻ điên, những kẻ dám vượt qua tất cả
Mang chút nhỏ nhoi lòng đến với các em thơ
35km vượt trong 15 tiếng đồng hồ
Từ xe máy, xe đạp, đi bộ đến đùn, đẩy, bê, vác, trượt, ngã… và cả khóc
Vết thương rửa bằng nước suối
Nước uống cũng từ suối…
Chúng tôi
Sướng quen rồi, dễ trở thành mông muội
Đến nơi này để thấy cuộc đời còn có cả những khó khăn
Những em nhỏ bữa ăn là cơm trắng trộn muối
Những chiếc áo quần truyền lại từ mấy đời anh em
Những miếng ăn thừa từ bàn của chúng tôi nằm đầy trong mắt nhỏ
Nghèn nghẹn lòng, quặn thắt xót xa…
Hẹn nhé lần sau
Hẹn nhé sẽ thêm nhiều trợ giúp
Hẹn đời này còn nhiều người tốt lắm các em ơi
Đường trở về hoa rắc đẹp rạng ngời
Ve vuốt lòng sau cả ngày vất vả
Lồng lộng khoe một màu trắng xóa
Trên con đường tràn ngập khó khăn…