Trong đêm mưa bão bùng, lũ con giời ngày thường chửi bới lẫn nhau như mổ bò, như chém chả lại trở nên hiền & dịu & đáng yêu. Chúng lăn vào, chúng xô vào để nhấc đít 2 biểu tượng mới của nhà Mông cho gần nhau hơn, chúng hy vọng F1 của Thánh Kô - Thần Triết (nếu có ) sẽ dẫn đường cho chúng vượt qua những đêm mưa.
Với trách nhiệm của quan ghi sử nhà Mông, Pluto này ko nỡ để những bài văn, những vần thơ ấy lạc mất trong giang hồ nên gom góp vào đây -> Của đứa nào đứa ấy nhận, nhận nhố nhận nhăng cậu đập chết ăn thịt đấy
Giờ nam nữ bình quyền, anh tính như này Kô thấy được không nhé. Thôi thì nhân tiện nó bị thương, Kô cứ bay ra rồi mang nó đi làm đám cưới luôn thế là xong, thôi thì nhà hiền triết phối ngẫu với Thánh Kô hậu sinh ra hiền thánh cũng tạm được.
Hôm nay mưa gió đì đùng
Kô kô buồn quá nổi khùng lấy Lêu
Hôm nay mưa gió bão bùng
Kô lên cơn xoắn cô lùng B lêu
Kô vào cô hỏi có yêu
B lêu chả đáp chắc tiêu tùng rồi
Lêu thì cũng có tí yêu
Nên nhân tiện ngã đành liều lấy Kô
Cưới xin vui quá hô hô
eMông có cặp Kô lầy Bờ Lêu
Đang thảnh thơi làm thánh Kô
Ngờ đâu mọc ra lão Cắp bô lắm trò
Đem cô ra đẩy vào lò
...
Văn thơ lai láng tồ tồ
Cắp bô cùng với Tô tô khùng khùng
Nhè đêm mưa gió đì đùng
Thi nhau nói nhảm lung tung, rõ phiền.
Tuy rằng Kô thấy hơi phiền
Nhưng ngồi ngẫm lại... sướng điên cả người
Nên Kô toe toét nói cười
Mà lòng vẫn trách cuộc đời oái oăm
Oái oăm thì kệ oái ăm
Chỉ cần Kô được đêm nằm có đôi
Nhất là lại ối dời ôi
Được nằm bên cạnh cao bồi bờ lêu
Sứt mồm, răng sứt, môi vều
Chỉ cần hoàng từ Bờ lêu là sường
Sương sường sướng sưởng sường sương
Trời ơi, một lũ ăn sương
Ngủ thì ko ngủ ngồi ườn thả thơ
Thơ thì cóc cụ ngẩn ngơ
Nghĩ mãi ko hiểu họ hờ từ đâu
Em vẫn like như mọi ngày đấy chứ
Chẳng khác j, vẫn hệt những ngày xưa
Nhưng chăng vì ông giòi chợt đổ mưa
Nên anh bỗng mong manh
Là lạ !
Em sẽ vẫn like nhiệt tình, anh ạ