Anh ở đây là Nam Anh, một gã khá thầm lặng trong giới phượt.
Lần đầu anh đi phượt xe máy, đó là bị tụi bạn rủ rê đi A Pa Chải. Rượu say quắc cần câu, xe nằm lại chiến trường, thương tích đầy mình khi về Hà Nội.
Thấy phượt xe máy nguy hiểm quá, anh chuyển sang trek bộ cho lành. Chúng nó rủ đi Cát Cát về Tsín Chải, rút cung 4 ngày 3 đêm còn 3 ngày 2 đêm. Chưa bao giờ trek, chưa bao giờ test thể lực, anh suýt gục ngã ở cuối con đường với ngón chân lột da sưng tấy, mỗi bước đi là một lần đau buốt. Thấy trek vất vả quá, anh bỏ trek.
Cuối tuần trước, bà chị quen ở Pù Luông gọi lên mời ăn lễ cơm mới - năm nay được mùa. Anh nhận lời đi uống rượu cùng ông bạn. Hai chiếc xe MTB vứt sau đuôi con bán tải tưởng chừng như mang đi chơi chơi, thế là dấn thân vào chuyến đạp xe đầu đời.
Và đây là hành trình chuyến đạp xe đầu đời của anh:
Tắm táp một hồi, cũng đỡ mệt. Có hai con đường mòn từ suối, một men theo suối vào rừng nguyên sinh, một dẫn lên đồi.
Đã đến đây rồi, thôi quên đi Thác Hiêu, quên cái hẹn Kho Mường, trek thôi.
Một người vác xe đạp nhẹ lên thám thính trước. Nói chung cũng nhẹ nhàng. Không thấm so với Nhìu Cồ Shan.
Vậy là anh chính thức dấn thân vào con đường chông gai. Chuyến đi bắt đầu.