Rồi ánh mắt của thanhnc nhìn mình lúc lên đỉnh Dốc Voi, ánh mắt thất thần và đầy trăng trối... Có lẽ lúc đó mình làm hắn ngứa mắt lắm vì tại sao lại đưa cả lũ, cả lĩ (từ này học của thằng Oèm) đi vào con đường chết như vậy - nhưng lúc đó chắc hẳn hắn đã kiệt sức nên không còn đủ lực để tẩn mình . Sau nầy về đọc Hồi ức những chuyến đi thì biết rằng đúng là như vậy...
Nhưng cũng kể từ sau chuyến đi đó, eMông có thêm một thành viên máu lửa, nhiệt tình và hết sức chu đáo... mỗi tội khi tranh luận QUOTE hơi nhiều và hơi dài