"Em như bông hoa rừng kiên cường tỏa hương trong nắng gió..."
Nếu gia tài của anh là những chuyến đi thì em đã thả vào đấy hương thơm dịu ngọt của những nhành lan rừng....
Anh nhớ đến nụ cười ngô ngố của em khi ngại ngùng nằm gần zai lạ, anh lại lục cục đổi chỗ cho em, nhớ lúc em chia cho anh hơi ấm bên dòng thác điên cuồng lạnh buốt....Nhớ đêm trăng Sơn Vĩ chúng ta đi bên nhau trong âm thanh lằng lặng gió, nhớ cái đêm nổi hứng ba anh em mình đạp xe ra chợ hoa rồi đón bình minh ngái ngủ trên cầu Long Biên..... cho đến cái bình minh kỳ lạ tên Mã Pì Lèng, nhìn cái bóng xiêu vẹo ngày một lớn dần trên đỉnh cao đầy nắng gió ấy anh chợt thấy những gian khó trên hành trình tưởng như không thể lại đẹp như một bài thơ...Còn nhiều lắm hình ảnh một cô gái nhỏ nhắn kiên cường trong anh, hãy đem nụ cười của em bay xa hơn nữa nhé, hãy cứ sống thế nhé cho dù cuộc sống này có bao nhiêu đổi thay...
Cũng chỉ vài tiếng nữa thôi cho hơn hai năm của ước mơ em nối dài, cho những đổi thay, cho những nổi nhớ của người ở lại. Yo hâm ơi đừng nghĩ đến giờ phút chia ly nhé mà em hãy dặn lòng mình nghĩ đến ngày hội ngộ dưới ngôi nhà Ê Mông trong mùa nắng hanh cao vợi, ngồi bên nhau trong bình minh say lòng kẻ lữ khách và cùng uống cạn những hân hoan cuộc đời.....em thấy chứ ?... hai năm rưỡi cũng vừa đủ dài cho những mong chờ ?!!.....Chúc em may mắn và thành công - Cô em gái nho nhỏ .....hẹn em một ngày đầy nắng cao nguyên !!!