Gửi bởi
yosaraha
Em chẳng ép cân,
Em thấy đói thì tự đi tìm đồ ăn,
mệt thì tự lăn ra nghỉ.
Em quả có nhiều lúc cứng đầu nhưng chắc chưa tới độ "cứng đầu điên rồ"
Đủ để trong chừng mực vẫn thử thách được bản thân,
và khi cần thiết vẫn cần được giúp đỡ.
Em đọc kỹ câu chuyện buồn của cô bé nhưng không hề thấy mình trong đó chút nào,
huống chi là nhận được "một bài học nhớ đời".
Tự xét lại thấy mình là người có trách nhiệm với mạng sống của mình.
Phản đối câu này của anh, phản đối cả vế trước cả vế sau
"Phụ nữ sinh ra không phải để tranh hơn với nam giới, họ sinh ra để được nam giới giúp đỡ."
Chẳng cô gái Emong nào tranh hơn ở đây cả,
Đã gia nhập Emong là xác định để được rèn luyện về thể lực về tinh thần, nghị lực, thấy mình mạnh mẽ hơn sau mỗi
chuyến đi ...
trước tiên sẽ là bằng sức mình, sau khi sức cùng lực kiệt mơi là "để được nam giới giúp đỡ"
chứ sinh ra mà đã mang cái tinh thần ỉ lại kia thì chắc không bao giờ.