+ Trả lời Chủ đề
Trang 3 của 5 Đầu tiênĐầu tiên 1 2 3 4 5 CuốiCuối
Kết quả 21 đến 30 của 43

Chủ đề: Tây Côn Lĩnh - Chinh phục cung đường huyền thoại

  1. #1
    Đánh trống múa rối Casper_HN's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Nơi nào đó có em
    Bài viết
    2,027
    Thanks
    1,634
    Thanked 1,670 Times in 672 Posts

    Tây Côn Lĩnh - Chinh phục cung đường huyền thoại

    Tây Côn Lĩnh.

    Hiện tại vẫn còn là một ẩn số đối với ngay cả những người dân địa phương, chinh phục Tây Côn Lĩnh luôn là ước mơ cháy bỏng của những ai yêu du lịch khám phá.

    Chúng tôi gồm 3 người, Yan, trưởng đoàn, một cô bé cứng cỏi và đôi khi hơi... ngờ nghệch, tôi, một thằng chém gió thì giỏi, làm chả ra gì và cuối cùng là quang3g, một thành viên mới toe với kinh nghiệm đạp xe vài tháng là loanh quanh Hà Nội.

    Vậy mà, với thành phần như vậy, chúng tôi đã chinh phục thành công Tây Côn Lĩnh với chả một tấm bản đồ hay một người dẫn đường nào, với bánh mỳ trong balo và nước suối trên đường đi. Vượt qua gần như tất cả những khó khăn tôi đã gặp trên các chuyến đi khó khăn khác như leo dốc sỏi đá, rẽ cây rừng lấy lối đi trong đêm mù mịt mưa gió, bao lần vấp ngã, bao lần cả người lẫn xe trong đám bùn lầy, tay chân mặt mũi trầy xước bởi đủ thứ... Không phủ nhận đã có thật nhiều lúc mỗi cá nhân chùn bước, nhưng cuối cùng, chúng tôi cũng đã vượt qua.

    Sau hai ngày với thực sự du lịch khám phá không phục thuộc vào dịch vụ cung cấp trên đường đi (giữa rừng mà có ai bán gì cho mới là lạ ), tự túc tự cấp, chúng tôi được đền đáp bằng những trải nghiệm không thể quên, bằng những cảnh đẹp hùng vĩ mê hồn. Sẽ không ai trong chúng tôi quên được cảm giác tuyệt vời, cảm giác khi sáng mở cửa lều nhìn ra ngoài thấy bên kia biển mây là mặt trời le lói leo lên qua đỉnh Tây Côn Lĩnh.

    Tây Côn Lĩnh, đi để biết sức người là không giới hạn
    Tây Côn Lĩnh, đi để thấy quê hương mình đẹp lắm
    Tây Côn Lĩnh, sẽ còn trở lại...













  2. The Following 23 Users Say Thank You to Casper_HN For This Useful Post:

    alexoxo (26-06-2012), alooooooo123 (26-06-2012), anminhs2 (04-03-2013), BlackCaffe (27-06-2012), Cu Tuấn (08-03-2015), eMông (26-06-2012), flamencol78 (28-06-2012), foolishbeats (27-06-2012), haixu88 (25-06-2012), lukytran (26-06-2012), Mập Đại Ka (26-06-2012), Midas.fashion (17-11-2012), Mouse7023 (25-06-2012), N_Q (28-06-2012), pcpiloter88 (26-06-2012), pedan36lip (26-06-2012), Seven-Love (25-06-2012), thino015 (25-06-2012), victor (25-06-2012), vuongchicuong (25-06-2012), Xế còi (26-06-2012), Yankumi (25-06-2012), yosaraha (25-06-2012)

  3. #21
    Mông dân hèn hạ Yankumi's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Bài viết
    805
    Thanks
    224
    Thanked 143 Times in 68 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi pcpiloter88 Xem bài viết
    uoc gi minh di chuyen nay nhi ???
    Mình cũng thấy tên này dập dòm gọi hỏi mình mãi đã ai đi chưa, đoàn có đi nữa ko, dồi HN trở mưa bão hắn cười Hô hố vỡ cung dồi

  4. #22
    Mông dân dự bị N_Q's Avatar
    Ngày tham gia
    Sep 2011
    Bài viết
    47
    Thanks
    46
    Thanked 64 Times in 18 Posts
    Chúc mừng ACE, thật tiếc không tham gia được những chuyến đi tuyệt vời này.

    Ảnh đẹp quá anh Long, post tiếp đi anh!
    Đằng sau sức khỏe của bạn là chiếc xe đạp

  5. #23
    Mông dân hèn hạ Yankumi's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Bài viết
    805
    Thanks
    224
    Thanked 143 Times in 68 Posts
    Cả 3 chúng tôi sau khi xem xét đều đưa chung quyết định đâm thẳng vào rừng già… Đi đc 200m đã thấy mạng nhện giăng kín lối đi , newbie đi đầu mỗi lần thấy mạng nhện đều khựng lại “em có chắc là đg này ko?” Đg đi với rất nhiều vết bánh xe máy hõm cũ để lại mặc dù dấu hiệu mưa thể hiện rất lâu rồi ko ai qua đây nhưng tôi vẫn khẳng định là đúng, vết bánh xe trên đg như này sao có thể quên đc, a Long trấn an newbie 1 ngày ko ai đi lại mạng nhện vẫn có thể giăng kín mà…Cứ thế chúng tôi dắt xe lên dốc, cứ dốc ngược lên mãi lên mãi, việc dắt xe cùng với đống đồ đằng sau đã trở thành rất nặng nhọc, mệt hơn cả đẩy xe máy ấy chứ…Đi đc 1 lúc thì giời hết mưa, tôi thầm nghĩ thế này kiểu gì đêm cũng ko mưa, rồi mai giời sẽ nắng he he… Hết dốc ngược rồi lại còn thêm đoạn dài đường hẹp 2 bên cây cối mọc dày đặc vướng hết cả vào mặt mũi xe cộ,có đoạn newbie phải dừng lại vạt bẻ cây lấy lối đi, lúc này tôi mới nhớ tới cảnh đợt trước chính tôi cầm con dao phay rõ nặng rõ to phạt phạt cây đến mỏi cả tay…Đợt này đạp xe lười nặng chả vác dao đi cơ mà đã chuẩn bị sẵn găng tay gai, cứ lấy tay bẻ dẹp gọn là được.

    Đường rừng cứ ngút hẹp dốc lên như thế mãi, newbie đằng trước bây giờ đã đc chúng tôi gọi là lên le vơ, đi gì mà khỏe và nhanh thế, chả đợi gì cả…mình lết đến chỗ hắn chưa kịp thở hắn đã lại nhào đi…Chợm nghĩ hình như hắn sợ cái cảnh đi trong đêm này mãi, hắn muốn nhanh chóng thoát khỏi cảnh này…Ra là hắn sợ rắn…May mà lúc ấy tôi chả sợ rắn, sợ mỗi vắt, mặc đồ kín mít dồi cơ mà cây cối cứ quẹt quẹt khắp người tôi chợm nghĩ chắc phải đến cả chục con vắt nó bắn vào người ấy chứ, cơ mà kệ….lúc này còn vắt vẻo rì nữa…ko nhìn thấy là coi như ko có, coi như hẻm sợ…

    Chừng 10 h đêm đang thăm thẳm ngút ngàn vậy lại hiện ra 1 khoảng trống rõ đẹp… Cầu gì ước nấy… Cả đoàn đều đã thấm mệt và quyết định dựng lều tại đây, cái chỗ mà chúng tôi ko ngờ sáng ra nó lại có thể đẹp mê hồn đến thế…Tuy nhiên trong trí nhớ của tôi thì trong cả chặng đg đi chỉ có 1 chỗ có khúc gỗ to với nhiều rác để lại của các đoàn trước cắm trại và chỗ ngã 3 biên giới chứ làm gì có cái chỗ nào nó lại hiện ra đúng lúc như này để có thể dựng lều được…lạ thật …thôi cơ mà có chỗ dựng đc lều là tốt rồi…mệt tóa rồi…đoàn nhanh chóng dựng lều rồi cũng chả ai muốn ăn uống gì cả…bóc gói xịt bò khô be bé ra ăn nhanh cho ấm bụng dồi cũng lăn ra ngủ hết…Đấy ăn uống sao mà kham khổ thế…Lúc này cần ngụ hơn cần ăn…Thật may là đêm giời nó ko có mưa dư bác Tu dọa, chỉ thi thoảng hơi lác đác vài hạt, ko thì chết trôi cả lũ tóa

    Newbie cứ đòi ngủ tới 7h rồi hãy dậy, cơ mà khoảng 5h sáng lão già Long Cắp bô vì ko chịu mang túi ngủ đi, chỉ có mỗi 1 áo gió của tên newbie (lần đầu đi phượt vác tới tận 2 ba lô to uỵch và 3,4 bộ quần áo, tới lúc tối hắn ngoạc mồm ra kêu “chẳng thừa đâu” biện minh cho sự rườm ra của mình (p/s: hắn bẩu tí nữa thì hắn mang cả dầu gội đầu và khăn tắm đi vì nghĩ tới việc được tắm suối Bố cứ làm như đi dã ngoại í, chết cười mất))- và 1 miếng dán giữ nhiệt của tôi dâng tặng mà sống sót qua đêm ấy, cơ gần sáng chắc lạnh quá lão già cứ lục tục làm mình cũng ko ngủ đc…và mềnh mở mắt da, trời sáng trưng ...

    Hô hào dậy đi thôi…mềnh là người đầu tiên mở cửa lều …há há…ôi thật tuyệt cái cảnh ấy…Chả cần phải tả rất nhiều người phải ghen tị….ừ thì hạnh phúc đơn sơ của mềnh mà…thía mà đầy người ước đc dư mềnh í…Chỉ 1 chữ thôi…thật tuyệt…






  6. The Following 9 Users Say Thank You to Yankumi For This Useful Post:

    alexoxo (28-06-2012), BlackCaffe (28-06-2012), Casper_HN (28-06-2012), eMông (28-06-2012), lukytran (29-06-2012), Mập Đại Ka (29-06-2012), victor (29-06-2012), vuongchicuong (28-06-2012), yosaraha (28-06-2012)

  7. #24
    Mông dân hèn hạ pcpiloter88's Avatar
    Ngày tham gia
    Dec 2011
    Bài viết
    686
    Thanks
    119
    Thanked 155 Times in 74 Posts
    huhuhuhuhuhu tiếc quá aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

  8. #25
    Đánh trống múa rối Casper_HN's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Nơi nào đó có em
    Bài viết
    2,027
    Thanks
    1,634
    Thanked 1,670 Times in 672 Posts
    Lên đường, vào sâu tiếp trong rừng.

    Lại là ngã ba, tôi đi sâu vào cả hai ngã rẽ và quyết chọn đường bên phải, không phải vì nó lớn hơn, mà dựa và trí nhớ mơ hồ của Yan và nằm lòng câu dặn của anh lính biên phòng "đi vòng, vượt qua ngọn núi". Trời vẫn mưa, Quang3g có vẻ bắt đầu lo sợ hoặc sốt ruột, liên tục có những lý do để chứng minh rằng chúng tôi đang đi sai đường. Tôi luôn miệng lúc trấn an, lúc cáu gắt dọa dẫm... Tóm lại, giữa màu tối đen của rừng già, con đường duy nhất có thể lựa chọn, đó là tiến lên!
    Nghe thì dễ. Trời mưa, cây rừng chặn lối, dưới chân thi thoảng lại các hố thụt sâu hoắm, đường nhoe nhoét bùn lầy, các cành gai liên tục xé nát quần áo, thậm chí cả tay chân. Yan tuy không mang dao mở đường vì lười nhưng may mắn là 3 đôi găng tay gai của nó đã cứu chúng tôi một bàn thua trông thấy.
    Một điều kỳ lạ nhất, là tuy đi trong rừng, chui rúc giữa các lùm cây nhưng tôi hoàn toàn không thấy 1 con vắt nào, trong cả 2 ngày và với cả 3 người chúng tôi, nhưng lúc đó ngoài việc sợ con nhẽo nhoét khó chịu ấy, nỗi sợ mơ hồ về loài rắn xanh treo ngược trên cành cây ở Tây Côn Lĩnh khiến tôi lạnh gáy. Điều duy nhất tôi làm được là im lặng đi, bởi chả nhìn thấy gì ngoài 3 chiếc đèn pin. Tôi giữ nỗi sợ loài rắn nổi danh của Tây Côn Lĩnh trong lòng, cho một mình tôi, bởi lúc này, nếu có nói ra, thì chúng tôi cũng không có chỗ nào để tránh bọn bò sát điên rồ đó, sợ hơn nhiều lời đồn đoán về sự hiện diện của hổ vẫn còn ở đây. Đơn giản là gai góc rậm rạp thế này, chả hơi đâu một hay vài con hổ rỗi rãi lượn ra cạnh vực để hy vọng có bọn điên dắt xe qua đây.
    Tất cả im lặng đi tiếp, đã hơn 2h đi trong rừng nhưng không có một chỗ nào rộng nổi 1m2 để đặt chân chứ đừng nói tới để cắm trại. Hoang mang thấy rõ ở anh chàng lính mới, con bé Yan thì có vẻ thấm mệt, đèn pin của tôi cũng chỉ còn đủ cho khoảng cùng lắm 1h nữa. Tôi không thể nghĩ ra được phương án nào nếu như con đường vẫn như thế này. Trời vẫn mưa, đường vẫn lầy lội và gai góc, ba con người lầm lũi đi...

    Khoảng 10h, con đường bỗng rộng ra 1 chút, ngay lập tức tôi đề nghị dừng cắm trại tại đó vì đã hơn 3h đi trong rừng, đây là chỗ duy nhất đủ lớn để dựng xe và cắm trại, không có gì để chứng minh rằng sau 1 hay 2h nữa lại có một chỗ như thế này. Hơn nữa, tất cả dầm mưa rẽ rừng để đi suốt tối cũng đã quá mệt. Quyết định được hưởng ứng nhiệt tình. Xe đạp được dựng sát vào nhau, thậm chí còn được buộc lại thật kỹ. Lều nhanh chóng được dựng. Tôi không mang túi ngủ vì dự định mặc bộ quần áo chống thấm để đi ngủ, nhưng cái ba lô sau cả ngày ngâm nước đã ướt sũng, tất nhiên là mọi thứ trong đó không thể khô được, kể cả chiếc máy ảnh của tôi. Cầm máy ảnh lên, dốc xuống, nước chảy thành dòng... Chiếc áo khoác còn khô của Quang3g và miếng dán chống lạnh của Yan đã cứu tôi khỏi chết rét đêm đó.

    Mệt, giấc ngủ chập chờn, tôi thiếp đi thì đúng hơn là ngủ...

  9. The Following 7 Users Say Thank You to Casper_HN For This Useful Post:

    alexoxo (28-06-2012), BlackCaffe (28-06-2012), lukytran (29-06-2012), Mập Đại Ka (29-06-2012), victor (29-06-2012), vuongchicuong (28-06-2012), yosaraha (28-06-2012)

  10. #26
    Mông dân hèn hạ vuongchicuong's Avatar
    Ngày tham gia
    Dec 2011
    Bài viết
    302
    Thanks
    332
    Thanked 409 Times in 130 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi Casper_HN Xem bài viết
    Chúng tôi lại lên đường. Lúc này, thử thách Tây Côn Lĩnh mới tràn ngập trong tôi, ám ảnh Thanh Thủy đã là kỷ niệm.


    Qua trạm vài trăm mét là hết đường nhựa, chúng tôi bắt đầu vào đường mòn. Quái lạ, sao mà lắm ngã ba đến thế. Đến mỗi ngã ba, chúng tôi lại chia nhau đi sâu vào mỗi nhánh rẽ để tìm hiểu xem liệu đâu là đường đúng. May mắn cho chúng tôi là cả chục lần ngã ba, chúng tôi đều chọn được đường đi đúng.

    Nói hơi muộn nhưng cũng là để cho lần sau. Theo kinh nghiệm của em thì khi gặp những ngã 3 này, tốt nhất là anh đi theo đường bên trên, sẽ quan sát được đường phía dưới dẫn đi đâu để sử dụng phương pháp loại trừ phán đoán hướng đi. Thường là hai đường như thế này sẽ chập lại làm 1 ở đoạn trên.

  11. #27
    Mông dân cực kỳ hèn hạ dau's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Bài viết
    1,597
    Thanks
    460
    Thanked 388 Times in 191 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi vuongchicuong Xem bài viết
    Nói hơi muộn nhưng cũng là để cho lần sau. Theo kinh nghiệm của em thì khi gặp những ngã 3 này, tốt nhất là anh đi theo đường bên trên, sẽ quan sát được đường phía dưới dẫn đi đâu để sử dụng phương pháp loại trừ phán đoán hướng đi. Thường là hai đường như thế này sẽ chập lại làm 1 ở đoạn trên.
    ơi, nếu 1 đường đổ xuống còn 1 đường đi lên thì chặp lại ở đâu được âh
    A

  12. #28
    Mông dân dự bị BlackCaffe's Avatar
    Ngày tham gia
    Apr 2011
    Bài viết
    110
    Thanks
    119
    Thanked 40 Times in 19 Posts
    Phọt tiếp đi các bác ơi, nghe tường thuật mà hay hơn quả tiểu thuyết, không nghờ các bác lại gian nan đến thế, cơ mà thú vị phết.
    Phong "Huyền Thoại - Legend" cho 3 đồng chí Mông rồ kia thôi

  13. #29
    Đánh trống múa rối Casper_HN's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Nơi nào đó có em
    Bài viết
    2,027
    Thanks
    1,634
    Thanked 1,670 Times in 672 Posts
    Chiếc áo và miếng dán giữ ấm đủ cho tôi, nhưng chỉ là phần phía trên, phía dưới là quần đạp xe nên tôi chiêu đãi toàn bộ bọn muỗi dĩn một đêm liên hoan phè phỡn. Bên cạnh tôi, hai bạn đồng hành ấm áp và mệt mỏi có một giấc ngủ thật sâu. Từ 2h tới sáng, cái lạnh và cái... ngứa khiến tôi cứ lăn đi lăn lại giữa lều...

    5h, trời sáng.

    Có vẻ như hết chịu nổi sự trằn trọc của tôi, Yan bật dậy và mở cửa lều. Thật bất ngờ, món quà Tây Côn Lĩnh bạn tặng cho những người phiêu lưu là một bầu trời đẹp kỳ lạ, cơn mưa đã lùi xa tự bao giờ, biển mây bồng bềnh ôm ngọn núi, nơi mà phía xa xa mặt trời đang chậm rãi leo lên. Quá đẹp! Quá tuyệt vời, mọi vất vả đêm qua dường như chưa từng tồn tại. Cá nhân tôi tìm thấy cho mình một buổi sáng đẹp nhất từ khi sinh ra tới giờ, đẹp hơn cả bầu trời xanh cao lồng lộng trên đỉnh Yên Ngựa năm ngoái. Đẹp quá Việt Nam ơi!








    Khởi hành sớm là bí quyết cho việc tới đích sớm mà không mệt, chúng tôi nhanh chóng dọn dẹp và chuẩn bị cho bữa sáng. Chỗ chúng tôi nghỉ ngay gần 1 con thác nhỏ, tuy nhỏ nhưng nó cũng ầm ỹ gào lên những tiếng lóe xóe, lý do tại sao đêm qua tôi nghĩ trời cả đêm mưa. Vệ sinh cá nhân xong, chúng tôi quyết định bữa sáng sẽ là mỳ cốc ngâm bằng nước suối được đun sôi. Ánh sáng cho chúng tôi thấy con đường đã qua và con đường trước mặt là như nhau, nghĩa là tràn một màu xanh và chả có gì chứng minh đó vốn là con đường cả! Chả hiểu thiên nhiên hay nhân tạo mà (sau này tôi mới biết, khi đã vượt qua cả chặng đường) chỗ chúng tôi nghỉ như "chiếu nghỉ" duy nhất của chặng đường xuyên rừng này. Tôi, như mọi khi, là bữa sáng xong phải là 1 cốc Shake của Herbalife với F1 và PPP đã được trộn sẵn từ nhà, tất nhiên, với lượng gấp đôi bình thường. Nước uống còn đủ cho mỗi người khoảng 2 bình xe đạp. Tôi mang theo khoảng 4 chai nước rỗng để lấy nước khi qua suối. Hy vọng là nó gần đây, tuy rằng cũng hơi khó vì có vẻ chúng tôi đã ở rất gần phía đỉnh núi, bởi nơi nghỉ còn nhìn thấy biển mây dưới chân.


    Chỗ này thật đẹp, nhưng mục đích của chúng tôi không phải dừng ở đây ngắm cảnh. Sau khi đã chắc dạ và đồ đạc gọn gàng, chúng tôi lại lao vào rừng, lao vào với ẩm thấp, gai góc và lầy lội. Điều duy nhất khác là chúng tôi được đi dưới ánh sáng của bầu trời chứ không phải chui rúc dưới ánh đèn pin như đêm qua. Cái lợi thấy rõ nhưng cái thiệt cũng thấy rõ, đó là nhìn rõ khó khăn còn nhiều lắm, đoạn trước mặt chúng tôi xanh ngắt ngút ngàn, chìm nhòa trong mây khói...


  14. The Following 6 Users Say Thank You to Casper_HN For This Useful Post:

    alexoxo (29-06-2012), BlackCaffe (29-06-2012), lukytran (29-06-2012), victor (29-06-2012), Xế còi (28-06-2012), yosaraha (29-06-2012)

  15. #30
    Mông dân dự bị flamencol77's Avatar
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    62
    Thanks
    88
    Thanked 115 Times in 65 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi abcxyz Xem bài viết
    Chỗ này thật đẹp, nhưng mục đích của chúng tôi không phải dừng ở đây ngắm cảnh.
    Cảnh đẹp ko ngắm thì mò lên TCL làm ek gì các cụ nhỉ.

  16. The Following 2 Users Say Thank You to flamencol77 For This Useful Post:

    alooooooo123 (03-07-2012), yosaraha (29-06-2012)

+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình