Hà nội một ngày mưa tháng Năm.
Mưa vẫn đều đặn rả rích phía ngoài cửa kính. Phía bên trong, đồng sự vẫn đều đặn việc ai nấy làm. Còn hắn thẩn thơ chẳng tập trung làm được việc gì. Chốc chốc hắn nhìn ra phía ngoài cửa kính, ánh mắt đuổi theo những sợi nước rơi, thoảng như ngẫm ngợi điều gì rồi lại dán mặt vào chiếc màn hình máy tính. Hắn nhìn vô định xa xăm vào nơi nào đó qua ô cửa sổ rộng 22 inch, ánh mắt bần thần níu kéo thứ gì đó. Có thứ gì trước mắt hắn vậy? Gần ngay trước mặt hắn mà xa xôi hàng trăm kilomet.
Giá mà hắn có thể một bước qua cái ô cửa 22 inch đó tới ngay được nơi ấy.
Ở đó, ngay giữa màn hình là ảnh chụp dòng Nho Quế, hắn dùng làm background từ sau khi chỉnh sửa xong & up lên Facebook chia sẻ với những người đồng hành. Tưởng như mình đang ngồi trong một căn phòng đặt ngay nơi đã chụp bức ảnh, hắn nhướng mắt qua cửa sổ nhìn vào phía xa, nơi con đường ngoằn nghoèo nhỏ tít vắt qua vắt lại trên quả núi bên kia con suối đổ ra sông Nho Quế. Ánh mắt hắn lúc là là đặt trên từng nóc nhà, lúc men theo những lối mòn dẫn xuống sông, khi trèo lên tít đỉnh núi cao nhất, lúc lại kiếm tìm bóng dáng nào quen thuộc trên con đường xa tít kia…Ánh mắt hắn nhanh nhẹn hẳn lên, hắn thấy như lại đang hào hứng chuẩn bị cho một chuyến đi
Hà Giang một ngày nắng tháng Tư.
Trước sân nhà anh bạn người Hà Giang – bạn Òem – ở gần bến xe, hắn loay hoay buộc hết đống đồ đạc mà đám xe đạp để lại lên hai chiếc xe máy. Ra vẻ anh cả trong những kẻ còn lại, hắn chỉ đạo Khôi Béo chuyển cho bao gạo, hô hào Aloxoxo lấy cho sợi dây chun…Mới chưa đến Tám giờ sáng, trời vẫn còn khá mát mẻ. Ngày đầu tiên nên cả bọn vẫn còn hào hứng & tự tin lắm. Hắn thấy rất hứng khởi. Hắn không thấy sợ nắng, không sợ mưa. Vì bây giờ mới đang là tháng Tư.
Tháng Tư chưa đến độ đỉnh điểm nắng nóng của mùa hè, nhưng cũng dễ làm hao mệt ý chí & tiêu tốn khá nhiều sức lực của những kẻ đi xe đạp. Tháng Tư có cái ngày Lễ 30/4 được nghỉ liền với cái ngày Quốc Tế Lao Động, nên rất nhiều đám thanh niên thành phố rộn ràng chuẩn bị trước hàng tháng trời cho những chuyến “phượt” trên khắp các nẻo đường từ Tây Bắc tới Đông Bắc trong kỳ nghỉ ấy. Nhóm xe đạp hắn tham gia làm thành viên cũng không ngoại lệ. Đã có kẻ khơi mào cho một chuyến "Tiến lên Đông Bắc, đề - pa Lũng Cú chinh phục Mã Pí Lèng - Tôi đi tìm Tôi” & có kha khá người hưởng ứng tham gia. Dù thông tin còn chưa đầy đủ nhưng như thế là đã đủ cho một chuyến đi. Thế là hắn tham gia.