Trước giờ khởi hành cùng cả đoàn, tôi đột ngột quyết định tách ra Song hành cùng hắn trong cung đường Du Già - Mậu Duệ - Sơn Vĩ. Lại một điều gì đó thôi thúc, có thể chính bản thân những địa danh kia cũng đã là một lý do rồi, có thể sự thôi thúc đi để tìm đến những cảm xúc mới, thật khác so với những chuyến đi trước; có thể vì ấn tượng về chính bản thân hắn với những cung đường đã qua…
Đi với hắn - có nghĩa chấp nhận gần như độc hành. Chấp nhận không được cắm trại hát nghêu ngao trên đỉnh Mã Pì Lèng trong tiếng đàn của Xích líp, không thể chạm tay vào cột mốc Lũng Cú, không được xuất hiện trong những tấm ảnh đẹp như mơ lưu giữ lại đất trời Hà Giang của Long Casper, Thanhnc …
Ăn sáng cùng với cả đoàn xong, đến ngã 3 đi Yên Minh, 1 hướng rẽ sang đường Bắc Mê đi Du Già – không chần chừ nữa- tôi đã quyết định xong rồi.