Ngày xưa khi còn học cấp 3 lúc đó Chính phủ còn chưa cấm pháo thì đây là thời điểm náo nức nhất của lũ học sinh chúng tôi. Chắc chắn trước Tết sẽ có vụ đạp xe đi chơi làng pháo Bình Đà - Hà Đông. Có khi vào đó chẳng mua gì nhiều nhặn, chỉ vài bánh pháo tép xanh đỏ nhưng đó luôn là những kỷ niệm khó quên của tuổi học trò. Nhà trường luôn mệt mỏi với sự nghịch ngợm của lũ nhất quỷ, nhì ma nên đưa ra rất nhiều hình thức kỷ luật với những học trò đốt pháo ở trường. Nhưng tất cả đều vô hiệu hoá, pháo vẫn nổ khắp nơi trong hành lang, trong nhà vệ sinh. Và trong cặp của những chú ngựa chứng sân trường vào những ngày này luôn có chỗ để dấu pháo.
Nay pháo chẳng còn, cũng thấy không khí Tết có phần kém thi vị.