+ Trả lời Chủ đề
Trang 5 của 5 Đầu tiênĐầu tiên ... 3 4 5
Kết quả 41 đến 50 của 50

Chủ đề: GÓC CAMERA (TT&VH Cuối tuần)

  1. #1
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    GÓC CAMERA (TT&VH Cuối tuần)

    Chuyên mục GÓC CAMERA của TT&VH Cuối tuần là một diễn đàn có rất nhiều bài viết hay và sinh động về xã hội. Những vấn đề xã hội ở đây được nhìn qua lăng kính văn hóa đáng để người đọc suy ngẫm.

    Với mục đích làm cho hoạt động của box xã hội trong emong.org thêm sinh động, eMông sẽ cập nhật những bài viết từ chuyên mục này để chia sẻ với các bạn.

    Kín hay hở ?


    (TT&VH Cuối tuần) - Viết về phụ nữ lẽ ra phải viết trước ngày 8/3, lẽ thường là thế. Nhưng ngoài chuyện phụ nữ số đông và thông thường đang méo mặt vì chợ búa và giá cả. Những tin tức liên quan đến một nửa thế giới vào mấy ngày vừa rồi khiến Camera chẳng thể đặt ống kính vào đâu, dù đặt đâu cũng chỉ là để cho tiện chứ chẳng cần suy nghĩ gì, vì sự kiện cứ bày ra ngổn ngang

    Thử liệt kê nhé, riêng ngày 7/3, tin tức về phụ nữ bao gồm: một nữ sinh học viện báo chí nhảy từ tầng 4 xuống đất tự tử (có tin nói là sinh viên một trường cao đẳng); một quý bà đi Lexus gây tai nạn rồi đâm vào cột điện (nhìn xe méo xệch méo xẹo, vỡ tung cả đầu mà thương xe); Hoàng Thùy Linh mất phong độ (đúng là tin động giời); rồi tin nữa là Công an tỉnh Long An đã giám định xong chữ viết của vợ nhà báo bị đốt (nghe nói đồng nghiệp nhiều báo hứa không đưa tin câu khách vụ này nhưng rốt cuộc tin vẫn nhiều)…

    Kể ra lặt vặt tin liên quan đến phụ nữ thì còn khối, chẳng mấy tin tốt, người yêu cầu thủ Quốc Vượng có đâm anh ta hay không? Mỹ Tâm mặc váy xẻ táo bạo… Đáng kể nhất, cũng là đáng chào thua nhất vì Camera chưa bao giờ nghĩ người ta cứ đem quay lên phim những chuyện như vậy để hồn nhiên phát tán, là những clip sex của nữ sinh. Liên tiếp trong mấy ngày trời, nữ sinh các trường Cao đẳng Nghệ thuật HN, Đại học Xây dựng rồi cả Đại học Sư phạm HN nữa đều nhớn nhác vì cảnh riêng tư với bạn trai của một cô bỗng dưng xuất hiện trên mạng, đủ cả tên tuổi địa chỉ. Não lòng…! Sống trong thời đại công nghệ thông tin mà xã hội lại đầy những kẻ tâm tính man rợ, hễ chôm được bí mật của người khác là quẳng ngay lên mạng thế này thì thà đập tất mấy cái điện thoại quay được phim (toàn phim lờ tờ mờ) ấy đi cho rảnh. Nếu không thì cứ tắt đèn im lặng như các cụ thời xưa ấy, đã hở hang lại đi bày đặt quay phim chụp ảnh làm gì cho mang họa…

    Tệ thật, ngày 8/3 thứ 100 mà tin tức tốt về đời sống của chị em hầu như thiếu vắng. Đã vậy, còn phiên tòa xử Sầm hiệu trưởng sắp diễn ra lại là phiên tòa xử kín. Camera chắc phải bó tay. Khổ thân mấy cô gái trẻ, chuyện phải kín bỗng dưng bị phơi lên cho bàn dân thiên hạ cười ồ. Giờ chuyện cần được công khai lại thành ra chuyện kín, chẳng biết đâu mà lần!

    Xét về độ kín và hở thì không chuyện nào tệ bằng chuyện của Lượm. Đúng vào ngày 8/3, nhà đài đành lên sóng “lấy làm tiếc” rút kinh nghiệm. Rút cho mình xong tiện thể rút luôn cho người: ”Đây cũng là một kinh nghiệm quý báu không chỉ cho riêng nhóm biên tập của chuyên mục Người xây tổ ấm mà còn cho các nhà báo nói chung”. Giải báo chí quốc gia năm nay nên dành cho Lượm vì đã làm được một việc là bắt tất cả các nhà báo rút kinh nghiệm. Camera thực lòng cũng muốn rút kinh nghiệm, nhưng đúng ngày 8/3, camera còn phải đi ngóng cuộc “lai dẫn” cụ rùa, đúng hơn là đi ngóng những người đi ngóng cuộc lai dẫn cụ rùa. Mất những 6 tiếng đồng hồ. Clip về cuộc này đầy trên mạng rồi, đưa thêm chỉ thừa. Bình gì cũng thiếu, Camera chỉ xin đưa ra một nhận xét đúng tinh thần ngày Quốc tế Phụ nữ là: Cụ rùa (ngần ấy tuổi giới tính chẳng biết có còn quan trọng gì nữa không) nhưng chắc chắn là cụ bà chứ không phải cụ ông, cụ bà mới quyết đào thoát khỏi cái lưới như thế, thà quay về hồ ăn mèo chết chứ không chịu lên chỗ điều trị (mấy hôm nay lại có tờ báo cứ như mới được Wikileaks cho biết, bỗng nhiên phao lên rằng Tháp Rùa chẳng qua chỉ là ngôi mộ) để nếm mùi tam thất và mùi của sự chăm sóc quá đỗi tận tình (dĩ nhiên trừ đoạn lưới bị rách!).


    Camera
    Last edited by eMông; 25-07-2011 at 09:00 PM.

  2. The Following 2 Users Say Thank You to eMông For This Useful Post:

    ChanNhoiBong (18-07-2011), musstol (04-05-2011)

  3. #41
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Khó!


    (TT&VH Cuối tuần) - Tuần này, Camera cảm thấy khó khăn vô cùng khi ngồi trước ống kính. Khó thứ nhất, vì lại “chẳng có cao kiến gì đóng góp cho đất nước, chỉ biết chê bai nói kháy, cũng thường như bao người khác” - như một bạn đọc đã mắng, nên tự dưng viết gì cũng ngại.

    Nếu Camera có cao kiến, và có chỗ để nói ra cao kiến rồi bắt mọi người làm theo, thì Camera đã chẳng phải hàng tuần vác ống kính đi sục sạo các nơi cực nhọc thế này. Tuy nhiên, nói kháy hay mắng đều dễ hơn làm, mà đến bộ trưởng quyền lực như Bộ trưởng Đinh La Thăng, muốn làm gì đó cho bớt ách tắc giao thông còn chưa làm được, cấm cán bộ của mình đi chơi golf, thì bị coi là phạm luật, thay đổi giờ làm thì TP.Hà Nội không đồng ý - toàn ý tốt, đầy nhiệt tâm, rồi chắc cũng phải từ từ… thôi, thì mình làm được gì?

    Khó thứ hai, là biết nói gì giữa bao nhiêu chuyện xảy ra trên đời. Thế giới đã 7 tỷ người, Trái đất đông đúc chật chội quá mức, thiên tai liên tục, mà cách sống của người mình sao cứ bó hẹp trong cái lợi của riêng mình. Bôi nhọ nhau bằng những đoạn clip phát tán tùy tiện, đầy ác tâm, kiểu như clip nữ sinh đánh nhau hay clip bác sĩ và tiền… Thực phẩm độc, rượu độc, tín dụng đen, đem ra đối đãi nhau hàng ngày. Camera đọc báo, xem trên ti vi cảnh những người dân Thái Lan bao bọc nhau trong cơn hoạn nạn vì lũ lụt mà chạnh lòng. Ở Bangkok, trong nội đô, nhưng chủ nhà trọ tự động giảm giá nhà từ 11.000 baht/phòng/tháng xuống 7.000 - 9.000 baht để hỗ trợ những gia đình nghèo từ ngoại thành vào lánh nạn. Họ nhường thực phẩm, nhường chỗ đỗ xe. Bệnh viện tuy nhân viên di tản gần hết nhưng vẫn nhận bệnh nhân cấp cứu, đặc biệt là những người bị nạn do lũ lụt, dù họ đến từ đâu. Hà Nội dạo ngập có ít ngày, mà giá rau cỏ, mì tôm những nơi ngập cao vọt. Giá dắt xe máy đi qua chỗ nước ngập cũng trên trời luôn. Mình nghĩ không hay về dân mình là cái tội. Nhưng đúng là thật buồn khi nhớ lại, tai nạn giao thông trên đường, người bị nạn còn chưa được đưa đi cấp cứu, của nả đã bị hôi sạch. Lòng yêu thương nhau khan hiếm quá. Biết có cao kiến gì đây?

    Được cái, dân mình không hay nhớ lâu. Điểm Sử kém vì học sinh từ tiểu học đến các cấp phổ thông lười nhớ. Mấy hôm nay báo chí đưa tin rầm lên về chuyện một cái hầm trú ẩn được phát hiện ra trong khách sạn Metropole. Cái hầm ấy, xây có mấy thập niên trước để tránh bom, năm 1972, ca sĩ Joan Bayez từ nước Mỹ sang đã ôm đàn hát ở đấy để phản đối chiến tranh, dạo kỷ niệm 30 năm trận Điện Biên Phủ trên không ở Hà Nội năm 2002, câu chuyện ấy vẫn được nhắc nhiều. Bẵng đi ít lâu tìm lại được mà cứ như phát hiện ra di tích thời đồ đá cũ. Camera thấy ngạc nhiên quá, chúng ta ngỡ ngàng vì một di tích của thời hiện đại như vậy chắc vì những lý do không liên quan nhiều đến sử học. Có thể ít nữa, dưới căn hầm ấy một bar rượu mới được mở cửa. Thêm một chỗ để ngồi mà ngẫm nghĩ… Nghĩ thôi, bởi làm gì cũng khó, có cao kiến gì đâu…


    Camera


  4. #42
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Đừng sửa cổ tích



    (TT&VH Cuối tuần) - Giả sử, giả sử nhé, chuyện Tấm Cám bây giờ mới xuất bản, khả năng bị thu hồi của nó sẽ là 100%. Vi phạm đạo đức lối sống rõ! Ai đời băm em gái cùng cha khác mẹ ra làm mắm để gửi cho dì ghẻ… Chỉ riêng hành vi nhẫn tâm đó cũng đủ khiến Tấm đứng tên trong Top đầu danh sách các sát thủ máu lạnh trứ danh từ xưa đến nay.


    Nhưng mà chuyện của Tấm đã muôn đời rồi. Tấm vẫn là cô Tấm dịu hiền trong văn chương. Còn cái cô bị đem làm mắm, nếu có cẩn thận xem xét về mọi mặt, thì thấy cô ấy tuy ác nhưng toàn do mẹ xui, ác một cách thụ động, mà hành động chặt cây, chặt khung cửi, bóp chết con chim vàng anh, thì… tính chất tàn ác và man rợ so với Tấm đều dưới tầm, nhưng Cám vẫn cứ mang tiếng ác kiếp này sang kiếp khác. Cổ tích thì là cổ tích! Tấm ác hay người nghĩ ra chuyện Tấm ác? Nuôi nấng truyện ấy bằng niềm tin vào sự trả thù bao nhiêu thế hệ, rồi tự dưng nghĩ rằng ác thế không được, lại đem chế lại chuyện xưa cho Tấm hiền đi. Thật không ổn! Liệu mấy trăm năm nữa trẻ em sẽ tin là cô Tấm chỉ giội nước sôi cho cô Cám chết chứ không đem làm mắm, hoặc cô Cám tự đào hố đổ nước sôi rồi nhảy vào để chết? Sách giáo khoa mấy năm lại cải cách và chỉnh lý, lâu lâu soạn lại một lần. Còn chuyện dân gian tồn tại dai dẳng trong tâm thức cả một dân tộc. Ý có tốt mấy cũng không nên sửa. Vả lại, chuyện dân gian chứ có phải mấy cái chùa cái đình, hay di tích mà đem ra trùng tu mới!

    Camera đem chuyện sửa phần kết Tấm Cám ra, chẳng có ý gì ngoài chuyện tự hỏi, nếu cái kết ấy khác, tâm tính người Việt mình từ xưa đến giờ có khác không? Càng ngày càng thấy báo chí đưa quá nhiều những chuyện rùng mình. Cách đưa tin cũng rùng mình, sau một đợt ngập tràn Lê Đức Nghĩa, Lê Văn Luyện, ngày nào cũng đầy các tin kiểu như “liên tục cặp bồ có thai để trốn tội giết chồng”, “xác chết lõa thể và tội ác của 2 yêu râu xanh”. Mấy hôm nay, dân mạng bực bội chuyện bạn trẻ có nick “Kẹo mút chơi bời” thản nhiên thông báo tin buồn về một người già mình đâm xe vào đã qua đời. Một đứa trẻ hành xử như không phải con người và thản nhiên nói điều đó trên Facebook. Sự độc ác vô cảm ấy đâu phải bây giờ mới có!

    Nếu không sửa được một câu chuyện dân gian, không thể thay đổi một sự ác quá khứ, thì nên đầu tư cho việc gây dựng tâm tính hiền lành cho trẻ em từ bây giờ. Đời nào chẳng có những câu chuyện cổ tích. Hôm qua có một phụ nữ bụng mang dạ chửa lao vào đường tàu để cứu một em bé. Hôm qua, có một em bé trả lại 1,2 tỷ tiền nhặt được… Những con người ấy, cả tên cả hành động, báo chí đưa thoáng qua một lần… rồi thôi.

    Để yên cô Tấm! Đừng sửa cổ tích làm gì!


    Camera


  5. #43
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Lói thế lào thì lói!



    (TT&VH Cuối tuần) - Hà Nội đã bắt đầu cái gọi là cuộc chiến chống nói ngọng. Mừng quá! 13 huyện ngoại thành đã bắt đầu có những tiết học để giảng dạy cách phát âm đúng. Nhưng mà, có vẻ như không dễ, việc phát âm cho chuẩn l, n.

    Camera thấy một sự thật thế này, đi khắp nước, chẳng địa phương nào nhầm lẫn l, n nhiều như chính đất Thủ đô. Đơn giản, vì Thủ đô là nơi dân bốn phương tụ họp. Có trăm ngàn cách để thành người Hà Nội, có trăm ngàn kiểu đi lại nói năng từ ngày ra phố, biết thế nào là chuẩn chứ? Nếu chẳng có ai hướng dẫn người ta cứ lói thế lào thì lói, chết ai đâu! Không có chủ trương này, lâu ngày chẳng ai biết đúng sai chỗ nào, động tẹo lại hỏi nhau l cao hay l thấp, chờ trâu hay chờ chó…, nghe rất buồn cười, nghìn năm văn hiến ai lại thế. Nhưng có chủ trương này, thì ngoài cái chuyện mừng, nghĩ xa xa một chút bỗng dưng hơi hoang mang…

    Lý do để hoang mang, là đã từ lâu, Camera ngờ ngợ chính mình mới ngọng, dù mình bảo cái lá là cái lá, không phải cái ná… Nhưng mình có vẻ như thiểu số. Mỗi sớm đi ra đường, nghe những câu chuyện râm ran người đi đường nói hoặc cãi nhau, thành phố giống hệt một cái làng to, chỉ khác cái làng ở chỗ nhiều ô tô xe máy nên tắc đường liên tục, sẽ thấy cái sự l, n nhầm lẫn hiển nhiên đến mức người nói đúng lại là nói sai, vì ít. Nghe trên truyền hình cũng vậy, cả những người trông rất oách, phát biểu ở những nơi chốn rất oách, vẫn cứ “lăm vừa qua đất lước ta có nhiều bước phát triển nớn nao”, bảo sao không hoang mang được?

    Thêm lý do nữa, trẻ em đến trường - nội thành cũng không phải không có - các thầy các cô lói tiếng lào ra tiếng ý - nên bắt chúng nói đúng, trước hết phải từ các thầy. Mà trước đấy, từ lúc tập nói, bác giúp việc đã dỗ dành những câu như: không chịu ăn bác sẽ đánh cho nằn đít nên! Nên, một cách đầy tiêu cực, Camera nghĩ chủ trương nói không với ngọng này ở Hà Nội rất khó thực hiện. Muốn, phải tiến hành trên cả nước, phải cấm phóng viên, phát thanh viên nói sai l, n trên truyền hình (việc này hiếm thôi nhưng có), quan trọng nữa là các bậc có chức quyền khi phát ngôn trước công chúng cũng phải chịu khó uốn lưỡi cho đỡ sai…

    Đấy là nghĩ thế thôi, cứ bàn ra tán vào những chuyện chẳng ra đâu vào đâu, nào là sửa kết chuyện Tấm Cám, nào là khi nào l thấp n cao, rôm rả thật nhưng có thêm bớt được gì cho nền văn hóa chung của đất nước hay không? Câu trả lời sẽ là ít lắm. Đọc báo một ngày, thấy quá nhiều chuyện nhảm nhí hoặc ghê sợ được viết ra, ngọng hay không ngọng chẳng giải quyết gì nếu người hành xử với nhau tồi tệ.


    Camera


  6. #44
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Xấu tính


    (TT&VH Cuối tuần) - Bởi các nhà khoa học trên thế giới đã chứng minh năm 2012 chưa phải năm một thiên thạch khổng lồ lao vào Trái đất, và nhân loại cứ tiếp tục tồn tại với những niềm khổ ải cố hữu nên thay vì nơm nớp nỗi lo hoành tráng là lo ngày tận thế, đa số những kẻ tầm thường như tôi quay về nuôi dưỡng những mối lo tầm thường, tương xứng với tầm của mình là… lo cơm áo gạo tiền. Do vậy, nếu có ai hỏi tôi hình dung ra clip mình sẽ quay trong năm tới sẽ ra sao, tôi phải thú nhận rằng trí tưởng tượng của tôi, đã nghèo lại càng nghèo, thậm chí gần như đóng băng, trước thềm năm mới 2012.

    Một khi người ta xấu tính, người ta khó mơ điều tốt đẹp. Tôi đang xấu tính, tôi đầy đố kỵ. Lỗi làm tôi trở nên thế này, đầu tiên do ngành điện. Mức lương bình quân 7,3 triệu đồng/tháng/một người trong ngành này khiến Tổng giám đốc EVN cảm thấy đau lòng khi nghĩ nhân viên của mình không thể sống ở Hà Nội làm tôi trào nước mắt nghĩ rằng với nửa chừng ấy, tôi vẫn không thể đi đâu khác - và với nửa chừng ấy, khả năng tăng giá điện đã là rất cao, năm 2012 sẽ là năm có lẽ tôi thường xuyên sống trong bóng tối. EVN cứ tăng giá bù vào lỗ kinh doanh, EVN lương thấp trong khi tổn thất công suất quá nhiều... và những người dân như tôi chẳng có cách nào khác ngoài việc ngồi chờ cúp điện luân phiên. Nhà cửa mà tối tăm, tinh thần khó mà sáng sủa.

    Điều khiến tôi chán chẳng buồn tưởng tượng gì nữa là chuyện đi lại ngoài đường. Hai tháng phân luồng giao thông, mình chịu khó chấp hành chẳng được gì ngoài chuyện bực mình. Chuyện phân luồng này cũng biến tôi thành kẻ xấu tính. Mà như tôi đã nói ở trên, đã xấu tính thì khó mơ điều tốt đẹp. Tôi trông chờ những kẻ chẳng thèm quan tâm luật lệ nào ngoài đường, cứ ào ào phóng xe bất chấp mọi biển báo bị phạt, phạt nặng, nhưng chẳng thấy họ làm sao. Ừ thì biển báo nhiều khi bất hợp lý, nhưng sai thì là sai, không phạt làm sao răn đe người ta về ý thức chấp hành luật… Tóm lại, đi ra phố cứ như đi trong rừng, ai có luật riêng của người ấy, đổi giờ làm hay cấm phương tiện cũng sẽ chẳng ăn thua. Giấc mơ hết tắc đường là một giấc mơ không có thật.

    Chưa nói đến việc người đi đường ngày càng trở nên hung tợn, bằng chứng là những vụ tấn công cảnh sát giao thông ngày càng nhiều, khiến các anh cảnh sát cũng chẳng thể nấp trong góc khuất nữa. Mới xuất hiện một clip cảnh sát giao thông chửi bới người đi đường, nghe mà não lòng. Chính phủ đã coi tai nạn giao thông là quốc nạn, ngang với thảm họa sóng thần (quốc nạn chẳng phải bầu chọn như Quốc hoa mà vẫn nhất trí cao), nhưng chế tài xử phạt chẳng hiểu sao vẫn lùm xùm nên nhiều bà con đi đường vừa bị tuýt còi là bấm ngay điện thoại, xin giúp đỡ từ xa, nếu không được hỗ trợ thì lại thỏ thẻ xin nộp phạt tại chỗ cho nhanh… Mơ về một đô thị văn minh là mơ về nơi xa lắm…

    Để không là người xấu tính, phải biết đi tìm những giá trị nhân văn cao cả, hướng mình vào các hoạt động cộng đồng tốt đẹp, đậm chất yêu nước, chẳng hạn như bầu chọn vịnh Hạ Long là kỳ quan thế giới. Tôi đã làm thế, dành hẳn mấy ngày lương, dù thấp hơn lương nhân viên EVN, để nhắn tin bầu chọn. Giờ thì tôi đang lo đất nước sẽ tốn kém tiền cho cái tổ chức New7Wonders, đang bị quốc gia khác dọa kiện vì đòi tiền quá đáng, và kết quả bình chọn vừa rồi không được UNESCO công nhận, thế là niềm tự hào chính đáng của mình về vịnh Hạ Long tự dưng bị tổn thương. Buồn!

    Và tôi vẫn mơ, sau tất thảy những điều vừa nói, tôi mơ thấy mình hết xấu tính để mong điều tốt đẹp. Thay đổi mình dù sao cũng dễ hơn thay đổi thế giới, thế nên, được sống trên đời đã là điều quá đẹp, hơi đâu lo mất điện, tắc đường hoặc lo những danh hiệu không đâu!


    Camera


  7. #45
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Quay về mặt đất



    (TT&VH Cuối tuần) - Nhà vật lý thiên văn người Mỹ gốc Việt nổi tiếng thế giới Trịnh Xuân Thuận, về Việt Nam lần này, đã nói trên một tờ báo rằng: “Từ đêm đen của thời gian, con người đã đăm đắm nhìn lên bầu trời…”, ông khuyên người ta nhìn lên bầu trời để hiểu rằng tất cả con người đều là hạt bụi của những vì sao.

    Camera từ xưa đến giờ vẫn phục sát đất những bậc vĩ nhân đã chỉ cho con người biết thế nào là bầu trời. Camera còn phục Trịnh Xuân Thuận hơn nữa, vì sau những gì ông đã viết thật nên thơ, thật khoa học về bầu trời, ông luôn nói cho người ta biết quê hương là mặt đất.

    Mấy hôm nay, Hà Nội đang ồn chuyện những cư dân trong những căn hộ tiền tỷ ở Keangnam, ngôi nhà cao chất ngất, hiện đang là ngôi nhà cao nhất Việt Nam, bị ban quản lý tòa nhà đối xử chẳng ra sao. Nhà cao, thì sống ở đấy, những tầng trên, là rất gần bầu trời. Gần bầu trời không phải ngước mắt nhìn, mơ mộng ít thôi cũng thấy thế là quá may mắn. Vì làm gì có bầu trời trên những đô thị xám xịt giăng mắc dây điện như lưới nhện và toàn những mảng bê-tông trần trụi. Nhà Keangnam đắt là phải. Nhưng gần bầu trời mà không có cánh là mệt lắm. Những người sống gần bầu trời ở nhà Keangnam mới đây bị cắt thang máy, phải đi bộ từ mặt đất lên tầng thứ 48. Nguyên do là phí chung cư ở đây cũng rất gần bầu trời. Nhà của nước ngoài xây, nhưng vẫn là quê hương, nên chẳng có gì lạ nếu bỗng dưng côn đồ trà trộn đánh người ở đây. Cái phút ngước mắt lên nhìn tầng 48 mà không cầu thang máy, Camera ngờ rằng tất cả những ai đã từng nghĩ mình là hạt bụi của những vì sao đều nao núng… Đôi khi, một vài sự cố khiến người ta hiểu, may có quê hương là mặt đất để quay về… Những hãng hàng không vừa rồi bị đóng cửa có lẽ cũng nên tìm một khoảng đất bình yên mà hạ cánh, ham bầu trời đến mấy cũng phải hiểu thực tế mà thôi đi những ước mơ bay.

    Tuần này, có một sự quay về rất đáng quý, không phải từ bầu trời nhưng đại loại gần gần như vậy. Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng công nhận: “Đến tôi còn chẳng thể đi nổi bằng xe buýt” thì “nếu nhân viên cấp dưới không đi xe buýt thì tôi cũng sẽ không phạt họ đâu. Thực tế, với tình hình chất lượng xe buýt như hiện nay làm sao mà bắt buộc anh em phải đi được…”. Bộ trưởng biết thế thật là quý! Không áp đặt càng quý, nhất là sau khi vụ xe buýt phanh bằng gốc cây, bằng dây thép được báo chí nêu lên, lái xe chấp nhận mất việc để nói rõ tình trạng kỹ thuật yếu kém của xe, thì chẳng nên cố bắt người tham gia giao thông phải đi xe buýt làm gì…

    Bầu trời với nhà vật lý thiên văn Trịnh Xuân Thuận là một đam mê. Niềm đam mê của những nhân tài như ông khiến nhân loại được hưởng rất nhiều. Camera rất thích nghe lời ông, chỉ mong luôn được đi trên mặt đất, thỉnh thoảng được ngước nhìn bầu trời, bầu trời lấp lánh sao ở một khoảng gần gần, gần hơn tầng thứ 48 của một ngôi nhà, và yên lòng vì việc ngắm trời của mình rất tự do, không bị ai thu phí!


    Camera


  8. #46
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Lại…



    (TT&VH Cuối tuần) - Mở tin tức trong ngày ra, đếm thấy vô vàn chữ lại thế này: Lại nổ bình gas; xe máy lại cháy giữa phố Hà Nội; Lại một nữ nhân viên bị làm nhục; Lại một cô giáo tát học sinh; Giá vàng lại biến động… chưa kể: Lại xả súng kinh hoàng tại châu Âu… Đọc hết ngần ấy tin có chữ lại, trách mình vì sao lại đọc báo cũng lại là trách muộn. Khổ thế!

    Đã gần hết năm, nhìn mớ tin tức quay vòng, chợt nghĩ thế giới của chúng ta sao mà quá cũ. Ngày nào cũng chừng ấy chuyện xảy ra. Đến tai nạn lật một xe chở gỗ ở huyện Quỳ Hợp, tỉnh Nghệ An làm chết đến 10 người, hôm nay báo cũng đăng là chuyện kinh hoàng tương tự như vậy đã xảy ra ở đây 20 năm trước, cũng làm chết chừng ấy người, mặc dù trên xe gỗ 20 năm trước không chắc có cán bộ kiểm lâm. Đến những chuyện đột ngột, rất đau thương, cũng có thể dùng chữ lại, buồn quá!

    Con người bao giờ cũng mong vào một sự đổi thay tốt đẹp. Hôm nay Camera đọc thấy (lại đọc) trong một bài báo là năm tới 2012, diện mạo chính trị trên Trái đất có thể thay đổi bởi gần 20 nước trên thế giới sẽ diễn ra các cuộc bầu cử nguyên thủ quốc gia, 20 nước so với tổng số các quốc gia trên thế giới thì không nhiều, nhưng lại toàn những nước đông dân và có tiếng nói quan trọng trong nền kinh tế toàn cầu như Mỹ, Nga, Ấn Độ, Pháp, Mexico, Tây Ban Nha, Hàn Quốc… Đấy là chưa kể đến sự thay đổi có phần đột ngột những người lãnh đạo chính trị ở một số nước như thế giới đã được chứng kiến những ngày gần đây (Tunisie, Ai Cập, Libya, Hy Lạp, Italia)…

    Thế nghĩa là lại có các cuộc bầu cử. Camera hình dung ra tin tức những ngày ấy, thấy chữ Lại có thể vẫn đắc dụng. Vậy là có thể không cần đọc báo, lãnh đạo quốc gia nào đó thay đổi đâu có liên quan gì đến mình.

    Nếu nhớ lãnh đạo, Camera cho rằng nên học cách của các bạn “cháu chú Nhanh” vi phạm luật giao thông vừa rồi. Đời thuở nhà ai, cứ bị công an tuýt còi là “cháu chú Nhanh” hiện ra đông thế. Tưởng đọc lại tin cũ, hóa ra tin mới, lại có mấy người đi xe BMW nhận là cháu chú Nhanh. Chắc hẳn chú Nhanh phải dặn trước với các chú cảnh sát giao thông là mình không họ hàng gì với mấy cháu giời ơi đất hỡi ngoài đường.

    Võ cũ mèng, chẳng hiểu sao lại vẫn có người dùng…!


    Camera


  9. #47
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Đi siêu xe có ai sống bằng lương đâu!



    (TT&VH Cuối tuần)
    - Có một tuần, mà bao nhiêu chuyện. Camera cứ tưởng chuyện xôn xao mấy ngày cuối tuần trước, là chuyện dàn xe siêu khủng tại một đám cưới ở một xã nghèo xứ Nghệ. Đại khái là... hoa mắt. Cứ tưởng cô dâu chú rể hay chí ít một trong hai họ là đại gia hàng cự phách, nào ngờ không phải. Chỉ là tài xế thôi, nhưng chú rể được ông chủ, một đại gia X, y, z nào đó trả nghĩa bằng cách đưa xe đẹp của mình cho nhân viên đón dâu, đồng thời mời các bạn đại gia của mình đến dự cưới, đã là chuyện đáng nói. Thế nhưng ngẫm ra chuyện này vẫn là chuyện nhỏ.

    Nhỏ, vì dù rằng ở nơi đất đầy rơm rạ đột nhiên xuất hiện dàn siêu xe, thì cũng chỉ là cho người ta thêm chút hiểu biết về tầng lớp giàu có nước mình. Tầng lớp ấy ngày càng đông đảo. Đại sứ du lịch mặc váy hai tỷ bạc đi làm từ thiện, báo chí ngạc nhiên! Thực ra có gì đâu mà lạ! Mấy tờ tạp chí dành cho người giàu số nào chẳng có những mục dành cho sao này hay sao kia thỏ thẻ kể về “dế” mấy nghìn đô, giày hoặc túi xách mấy nghìn đô. Tầm tiền ấy với nhiều người rõ là chuyện vặt. Một ông chủ nơi tít mù khơi nào đó, cơ hội lên báo khoe giàu chắc hẳn ít hơn đại gia hoặc diễn viên thì đưa xe đẹp cho tài xế của mình đón dâu, cho dân tình ngắm nghía trầm trồ một chút. Ngắm xong, thể nào người ta cũng… cười. Khoe giàu chứ khoe tài đức, khoe công trạng gì to lớn đâu mà dân tình phải thán phục lâu!

    Nếu có thán phục, dân tình sẽ thán phục những ai đem lại sự giàu sang cho chính họ, Camera nghĩ thế. Là bởi dân tình nói chung còn nghèo quá. Đầu tuần này, tại hội nghị “Định hướng cải cách chính sách tiền lương đối với cán bộ, công chức, viên chức giai đoạn 2013 - 2020” do Bộ Nội vụ tổ chức, các đại biểu cho rằng hiện nay, mức lương tối thiểu chung chỉ bằng 58,1% mức chi tiêu bình quân một nhân khẩu của cả nước năm 2011 là quá thấp và không đủ đáp ứng các nhu cầu hạn chế. Vì thế, cần có một phương án tăng lương mới. Mà có tăng như dự kiến, tức là từ 1/5/2012, mức lương tối thiểu chung áp dụng cho cán bộ, công chức, viên chức sẽ được nâng từ 830.000 đồng lên 1.050.000 đồng mỗi tháng, vẫn chỉ bằng 75% lương tối thiểu vùng thấp nhất (vùng IV là 1,4 triệu đồng) và bằng 52,5% lương tối thiểu vùng cao nhất (vùng I là 2 triệu đồng). Tóm lại, lương tối thiểu có tăng đến trên 3 triệu vẫn cứ là chưa đủ cho người ta sống bằng lương.

    Trong khi đó, Camera đọc báo thấy rằng mặc dù tình hình kinh doanh của tập đoàn điện lực Việt Nam (EVN) đang thua lỗ nặng nề, nhưng mức lương mà nhân viên của tập đoàn này được lĩnh vẫn lên tới gần 14 triệu đồng/tháng. Thậm chí, lương khối văn phòng cao gấp đôi, gần 30 triệu/tháng. Như vậy, sự đau lòng của ông Tổng giám đốc EVN trước đây về mức lương chỉ có 7,3 triệu đồng/tháng của nhân viên ông nhẹ đi được một nửa hoặc không tý nào. Lương cán bộ EVN rồi có tăng không? Giá điện tháng tới vẫn cứ tăng, dù lương nói chung thì sang năm mới có thể lên chút ít.

    Chẳng biết trong đoàn siêu xe nọ, có ai sống bằng lương không?


    Camera


  10. #48
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Cháy cái gì... ra cái này!



    (TT&VH Cuối tuần) - Quái lạ, chẳng hiểu vì sao dạo này “bà hỏa” lại quan tâm các phương tiện giao thông đến thế. Bộ Công an thống kê, từ đầu năm 2011 toàn quốc đã xảy ra 18 vụ cháy nổ xe máy và riêng từ ngày 24/12 đến nay đã có thêm hơn chục xe máy và mấy ô tô nữa bỗng dưng bốc cháy.

    Dân tình hoang mang lắm. Được cái, tuy hơi muộn, các cơ quan chức năng cũng đã vào cuộc. Chưa đưa ra kết luận nào cụ thể. Nghi vấn thì nhiều, chuột cũng là một đối tượng. Cháy nhà ra mặt chuột, cháy xe cũng… ra mặt chuột… Nguyên nhân gây cháy có thể kể ra đến hàng chục, nhưng cháy cả tháng, tận hôm nay người ta mới nghi ngờ đến xăng…

    Ngẫm lại, Honda, Yamaha, Mercedes, Daelim… mấy cái hãng có xe cháy ấy và tất cả các hãng chế tạo ra ô tô xe máy đều có một cái sản phẩm là phải sử dụng xăng. Lâu nay nói đến xăng, cứ quen chỉ bàn giá xăng. Xăng lỗ hay lãi. Ngành xăng dầu kinh doanh thế nào; hoa hồng đại lý đúng hay sai, cây xăng bơm đủ hay thiếu?… Ngần ấy chuyện đủ là đề tài tranh luận nảy lửa cả năm trời rồi. Nên chất lượng xăng quên mất, chưa bàn kỹ. Cứ giản đơn A90 hay A92, người tiêu dùng chỉ biết thế, chẳng biết có những loại xăng gì hoặc xăng bị pha trộn linh tinh những gì. Người mua đâu ngờ A83 cũng là thứ luôn được thêm vào xăng mình mua, lại acetonne nữa, cũng pha được.

    Chưa dám nói chắc, nhưng cháy xe, có thể có nguyên nhân từ xăng!

    Nhân nói chuyện cháy, tuần vừa rồi, khối thứ được tính là cháy, cần cứu hỏa dù không bốc lửa, không xăng.

    Vụ các kỳ thủ ở Sóc Trăng, Phó giám đốc Sở Giao thông vận tải và Giám đốc Trung tâm đào tạo lái xe loại 3 đánh cờ tướng ăn tiền, mỗi ván từ 1-5 tỷ đồng, quả thật là con số gây choáng. Trong khi lương cơ bản của cán bộ viên chức cả nước nhọc nhằn tính toán sao cho đạt được con số mấy triệu một tháng, đủ mua rau mua gạo, nuôi con đến lớp, thì giải trí tốn kém như mấy quan chức của một ngành ở một tỉnh thế này khiến người ta đờ người vì kinh ngạc. Tỷ đồng chứ có phải nghìn đồng đâu? Đánh cờ được ngần ấy tiền, chẳng kỳ thủ nào ở Việt Nam dám mơ đến, dù chỉ một lần trong đời.

    Nghe xong chuyện này, Camera tự dưng thương những tay được coi là nhà giàu, ăn phở bò Kobe mỗi bát gần một triệu. Thương, vì bò Kobe hóa ra chưa từng nhập chính thức vào Việt Nam. Thương nữa, so với đánh cờ như mấy quan chức ngành giao thông tỉnh Sóc Trăng, xài bát phở một triệu, kể cả là bò Kobe thật, vẫn là… nghèo. Công tử Bạc Liêu có sống lại có khi cũng tức mà chết luôn vì kém cạnh.

    Chẳng biết có cần một vụ cháy nào nữa không, để đoán được lương ngành giao thông là bao nhiêu?

    Đau lòng thật!


    Camera


  11. #49
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Điệp khúc đầu năm



    (TT&VH Cuối tuần) - Sáng nay đi qua Quảng trường Tháng Tám trước cửa Nhà hát Lớn TP.Hà Nội, thấy trong gió lạnh mưa phùn rực lên màu đỏ của phông sân khấu với hàng chữ cực to: Lễ ra quân năm an toàn giao thông 2012. Chắc là sẽ hát múa rộn ràng, kêu gọi mạnh mẽ… náo nhiệt phải biết!

    Phải kể thêm rằng để đi qua được cái sân khấu ấy, Camera đi từ nhà cách đó mấy cây số mất đúng một tiếng. Hà Nội mưa là tắc đã đành, nhưng hôm nay ngày đẹp làm lễ ra quân, cũng là ngày đẹp để rất nhiều đôi nam nữ làm đám cưới. Một phố có chừng hai đám cưới, lại còn trời lạnh (nói dại) có thêm một đám ma. Mà đều vào giờ Thìn cả. Thì tắc đường cục bộ sẽ chuyển thành tắc đường diện rộng và lâu dài… Đấy, nhích từng xăng-ti-mét trên phố, lòng dạ nào người ta hồ hởi với một lễ ra quân lâu lâu một lần mà chẳng thay đổi được gì chuyện tắc đường, kẹt xe…

    Đến được chỗ làm, mở báo ra, thấy tin Sở GTVT TP.HCM vừa trình UBND TP kế hoạch thực hiện các giải pháp cấp bách để đảm bảo trật tự, an toàn giao thông trên địa bàn. Để kế hoạch này thực hiện được, TP sẽ chi chừng 430 tỷ đồng . Ngần ấy tỷ chắc là phải cương quyết lắm. Mà TP.Hồ Chí Minh tốn kém như vậy, chắc chắn TP.Hà Nội cũng tốn kém tương tự. Camera chẳng thắc mắc gì về tiền. Nói thật, từ lúc nghe chuyện ván cờ tướng 5 tỷ đến giờ, Camera thấy với ngành giao thông tiền tỷ chẳng đáng là bao. Mà tiền đâu có quan trọng bằng vấn đề hiệu quả. Cứ ùn ùn người đi ra phố thế này, làm sao chẳng tắc đường, chẳng mất an toàn. Ví như lễ hội “Hà Nội - Điểm hẹn phố và hoa 2012” mới đây, Camera đi qua thấy đông cũng… vừa vừa. Sau lễ khai mạc rất náo nhiệt và làm tan tành vô số hoa đẹp đêm 31, mấy ngày sau chỉ còn các bạn trẻ hoặc các gia đình tỉnh khác ghé qua lấy hoa làm nền để sáng tác nhiếp ảnh. Thế mà ban tổ chức lễ hội công bố có đến gần 4 triệu lượt người đã tới tham quan, thưởng lãm hoa… Đường phố nào chịu nổi chừng ấy lượt người tung tăng và cả hung hăng đi hội? Giá trông xe máy tăng 25 ngàn đồng so với quy định, 50 ngàn - ngang ngửa một bát phở vỉa hè tăng giá, và bằng đúng giá trông 1 bánh xe ô tô! Thế mà vẫn đông. Và thế, hỏi sao đường không tắc? Và nữa, chả biết được người có bớt ra đường khi “thuế xe” các kiểu đang đe dọa tăng cao.

    Điệp khúc tắc đường và điệp khúc than thở về sự tắc đường thực ra đều gây nhàm chán như nhau. Năm mới, ai lại đi nói chuyện cũ. Nhưng biết làm thế nào, mất một tiếng đồng hồ trong mưa phùn gió bấc để đến được chỗ làm. Dẫu không muốn vẫn phải nhắc lại nỗi mệt mỏi vì giao thông, mà bao nhiêu tỷ đổ ra cũng chưa chắc đem lại hy vọng nào đáng kể.


    Camera


  12. #50
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,138
    Thanks
    1,066
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Thông báo về việc tạm dừng chuyên mục CAMERA.

    Từ số báo sau Tết Nhâm Thìn chuyên mục CAMERA trên báo TTVH cuối tuần đã tạm ngừng (không thấy lời giải thích) nên tất nhiên topic này cũng sẽ tạm dừng.

    eMông sẽ tiếp tục sưu tầm những chuyên mục xã hội để chia sẻ cùng các thành viên trong một thời điểm gần nhất.

+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình