+ Trả lời Chủ đề
Trang 5 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 3 4 5 6 7 CuốiCuối
Kết quả 41 đến 50 của 66

Chủ đề: eMông SG: Nam Du cuối tuần

  1. #1
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts

    eMông SG: Nam Du cuối tuần

    Xin chia sẻ với nhà mình một vài hình ảnh trong chuyến nghỉ dưỡng ở Nam Du của chi hội eMông miền Nam dịp Noel vừa rồi.

    (Vì đây ko phải là chuyến đi bằng xe đạp nên ko đưa vào Đã đi, đã đến, đã về. Băn khoăn mãi chẳng biết pót vào đâu cho đúng, thôi thì coi như là khoe ảnh xấu vậy )

    Đến Nam Du trái mùa nên biển thì động, trời thì ko trong, màu trời màu nước chẳng được đẹp như mô tả bằng lời và bằng ảnh của những người đi trước, nhưng được cái những thuyền những ghe dù cũ kỹ vẫn đầy màu sắc:


    Last edited by Na chín; 07-01-2012 at 11:28 AM.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  2. The Following 7 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    alooooooo123 (11-01-2012), Casper_HN (07-01-2012), flamencol78 (12-01-2012), meodiendihoang (12-01-2012), Mouse7023 (09-01-2012), traitimchumnho (20-02-2012), Trangnhu (11-01-2012)

  3. #41
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Đứng ở cầu cảng một lúc, hai lần suýt bị cuốn theo chiều gió, cuối cùng, ko chịu nổi những trận cuồng phong cùng những đợt sóng biển đập ầm ầm vào cầu cảng, tung bụi nước giá lạnh lên người, chúng tôi đi vào phía trong chợ để ăn sáng. Trên đường đi, nghe loáng thoáng đâu đó mấy lời bình phẩm về chuyện dân SG mà chịu rét giỏi, trời này vẫn quần soóc với váy

    Ăn bánh canh ở quán dì Năm Nương, nơi chúng tôi ngồi ăn tối nghe buôn chuyện thời tiết tối hôm trước, và than thở về chuyện muốn sang bãi Cây Mến mà ko có ghe nào chịu chở, có người thương tình mách chúng tôi rằng để sang bãi Cây Mến thì ko nhất thiết phải đi ghe, vì có đường bộ. Mừng rỡ, chúng tôi quay sang hỏi chi tiết thì lại bị phủ đầu bởi những câu dọa dẫm: Lội bộ sang bãi Mến ấy à... Khó lội lắm... Sức mấy mà đi... Ko có ai dẫn đi là lạc đấy... Đi xa lắm... Phải leo núi...

    Hỏi đường, ko ai nói được cặn kẽ, ai cũng bảo phải có người dẫn đường. Nhưng lại ko có ai chịu dẫn chúng tôi đi cả, dù chúng tôi đã ngỏ ý sẽ trả tiền. Đã thế, chúng tôi lại càng quyết tâm đi (thật ra thì nếu ko đi, chúng tôi cũng chẳng biết phải làm gì cho hết một ngày trời trên hòn đảo tí tẹo này, vì những điểm khác đáng đi thì chúng tôi đã đi hết từ hôm qua rồi). Biết hướng rồi, cứ đi thôi, đi đến đâu hỏi đến đó - nghĩ vậy, chúng tôi về nhà thay đồ rồi lên đường, ko quên đem theo một ít mỳ tôm dự phòng trường hợp ko kịp về ăn trưa.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  4. #42
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi meodiendihoang Xem bài viết
    Oii, 2 chị già dắt díu đi phọt phẹt kìa :< còn em ở đấy có phải em làm lạc đà với phó nháy rởm để chụp 2 chị loè thiên hạ ko cơ chứ ??
    Ko cần lạc đà với phó nháy (2 cái này các chị dư sức làm rồi ), giờ chỉ cần bảo mẫu ở nhà trông Bell cho bọn chị đi chơi thôi Hay sau Tết Oèm lại vào đây đi, các chị đang tính đi quần đảo Bà Lụa đấy.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  5. #43
    Mông dân hèn hạ meodiendihoang's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Hơi xa 1 tí
    Bài viết
    587
    Thanks
    131
    Thanked 279 Times in 108 Posts
    chuyển nghề làm baby brother ah
    Cứ đi sẽ đến ok

  6. #44
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Bắt đầu hành trình cuốc bộ men theo bờ biển. Con đường từ cầu cảng tới cuối mũi đất phía xa của hòn đảo - nơi được cho là có đường vượt núi sang bãi Cây Mến - dài chừng 3-4km thôi, nhưng vì vừa đi vừa hỏi, vừa đi vừa chẳng biết bao giờ tới nơi và tới đâu, vừa đi vừa nghe dọa nên chúng tôi cảm thấy xa xôi tít tắp. Hai bên đường, lúc thì là nhà cửa san sát, lúc thì bên phải là chân núi và bên trái là biển cuồn cuộn sóng. Có lúc, nhìn sang bên trái chỉ thấy một căn nhà trơ trọi chênh vênh trên mặt nước:



    Thỉnh thoảng chúng tôi bắt gặp những chiếc thuyền thúng được nghỉ phép trong ngày biển động, nằm lười lĩnh phơi mình dưới nắng và gió:




    Mấy hôm đó biển động, nên vùng biển gần bờ đục ngầu, trong khi ngoài khơi xa nước biển vẫn xanh ngăn ngắt đến phát thèm:


    Yêu Bell của mẹ nhất


  7. #45
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Nói chung là đường bờ biển ở đây ko đẹp, chỉ thỉnh thoảng có cảnh coi được (nếu vào hôm đẹp trời thì chắc sẽ gợi nhiều cảm hứng hơn).

    Đứng ở bãi Cỏ chụp về phía bãi Chệt (chỗ đông đúc phía xa kia chính là cầu cảng):



    ... nhưng dưới chân thì đầy rác rưởi thế này:


    Last edited by Na chín; 12-01-2012 at 04:40 PM.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  8. #46
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Dọc đường đi, chúng tôi gặp một công trường xây dựng, nơi dân đảo đang gấp rút làm việc để kịp hoàn thành trước Tết việc trùng tu, tôn tạo một miếu thờ (tôi ko còn nhớ rõ ai được thờ ở đây). Vào thắp hương và tranh thủ hỏi đường, chúng tôi lại thấy những ánh nhìn ái ngại và những cái lắc đầu. Dường như đó là thái độ phổ biến nhất đối với những dự định tham quan của chúng tôi trong mấy ngày ở trên đảo.

    Quyết ko để mình bị lung lạc bởi thái độ của dân địa phương, chúng tôi ra phía ngoài sân, nơi có mấy đứa trẻ con đang tha thẩn nghịch đất cát. Trẻ con ở đâu cũng thế, rất đáng yêu dù sạch sẽ hay nhếch nhác, dù hiếu động hay lặng lẽ, dù thân thiện hay cảnh giác dè chừng. Ban đầu, chúng nhìn chúng tôi với vẻ nghi ngại:




    đặc biệt là cô chị này:



    và rất thẹn thùng, cứ giơ máy lên là nhìn lảng đi, dù thèm chụp ảnh đến chết đi được:



    Nhưng thoắt một cái, ngay sau khi tôi cho chúng xem những tấm ảnh tôi vừa chụp chúng, chúng bỗng trở nên hoạt bát hẳn lên, tạo dáng cho tôi chụp. Và rồi hết đứa nọ đến đứa kia, chúng kéo đàn kéo lũ đến đòi tôi chụp ảnh cho:





    Ở giữa một bầy trẻ con vui vẻ hào hứng như thế, thật tuyệt!!!



    Tôi được thể chỉ trỏ chúng đứng chỗ này chỗ kia



    Những đứa trẻ này làm tôi nhớ đến đám trẻ trên Niêm Đồng (hay Niệm Đồng???) quá chừng. Những giây phút này làm tôi nhớ những phút giây ở Niêm Đồng quá chừng.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  9. The Following User Says Thank You to Na chín For This Useful Post:

    eMông (13-01-2012)

  10. #47
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Hóa ra hôm ở trên đảo, mình đã được xem cảnh tẩy mực

    Yêu Bell của mẹ nhất


  11. #48
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Tạm biệt bọn nhóc, và bỏ ngoài tai lời dọa dẫm của mấy người lớn xung quanh rằng từ đó sang bãi Cây Mến thì còn phải đi hơn 10km nữa, chúng tôi tiếp tục hành trình. Có những đoạn đường rất hẹp và trống trải, người đi qua ai ai cũng nép sát vào bên có nhà vì luôn có những con sóng bất thình lình đổ ụp vào người:



    Riêng nhân vật chính của chúng ta vẫn đàng hoàng ngay thẳng đi giữa đường:



    Tôi cũng hiên ngang đi, nhưng bị sóng đuổi theo sát gót...



    ... và cuối cùng thì sóng bắt kịp tôi:



    Dù sao, người còn khô ráo như thế này là vẫn còn may chán. Lúc đi về, chúng tôi đã bị sóng đánh úp, ướt như chuột, cũng ở chính đoạn này.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  12. #49
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Chúng tôi cứ đi thế đi... đi... đi... đến tận cuối con đường... nơi mũi đảo nhô ra biển.

    Căn nhà cuối cùng của bên số lẻ



    được đánh số 395:



    Bên số chẵn thì gần tới 500 số nhà:





    Và bên hông số nhà 464, chúng tôi thấy lối đi này:



    Chính là lối vào đường mòn dẫn từ bãi Cỏ vượt qua núi sang bãi Mến. Không phải thổ dân, chắc chẳng ai nhận ra đường đi. Không có thổ dân dẫn đường, chắc cũng phải lạc chán chê mới tới được đích.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  13. #50
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Sự thật là chúng tôi đã lạc. Dù có thổ dân dẫn đường hẳn hoi

    Yêu Bell của mẹ nhất


+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình