+ Trả lời Chủ đề
Trang 2 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 1 2 3 4 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 20 của 66

Chủ đề: eMông SG: Nam Du cuối tuần

  1. #1
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts

    eMông SG: Nam Du cuối tuần

    Xin chia sẻ với nhà mình một vài hình ảnh trong chuyến nghỉ dưỡng ở Nam Du của chi hội eMông miền Nam dịp Noel vừa rồi.

    (Vì đây ko phải là chuyến đi bằng xe đạp nên ko đưa vào Đã đi, đã đến, đã về. Băn khoăn mãi chẳng biết pót vào đâu cho đúng, thôi thì coi như là khoe ảnh xấu vậy )

    Đến Nam Du trái mùa nên biển thì động, trời thì ko trong, màu trời màu nước chẳng được đẹp như mô tả bằng lời và bằng ảnh của những người đi trước, nhưng được cái những thuyền những ghe dù cũ kỹ vẫn đầy màu sắc:


    Last edited by Na chín; 07-01-2012 at 11:28 AM.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  2. The Following 7 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    alooooooo123 (11-01-2012), Casper_HN (07-01-2012), flamencol78 (12-01-2012), meodiendihoang (12-01-2012), Mouse7023 (09-01-2012), traitimchumnho (20-02-2012), Trangnhu (11-01-2012)

  3. #11
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Ở bên này dừa nhiều vô kể, cả xóm sực nức mùi dầu dừa khen khét...



    ... trẻ con thì trông nheo nhóc, tội nghiệp, với những trò giải trí nghèo nàn...



    và cảnh vật thì đèm đẹp, cô đơn, buồn buồn:

    Yêu Bell của mẹ nhất


  4. #12
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Mình thấy cái trò cấm spam trong mấy topic report bên Đã đi, đã đến, đã về thật là dở hơi. Loãng topic hay ngắt mạch cảm xúc hay gì gì đi chăng nữa cũng chẳng chán bằng độc thoại

    Yêu Bell của mẹ nhất


  5. #13
    Mông dân hèn hạ Mouse7023's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    873
    Thanks
    784
    Thanked 371 Times in 183 Posts
    Hehe, mày kể chuyện thì như kiểu đi độc hành nữa, mang tiếng đi có đồng bọn mà ngoài chữ "chúng tôi" ra thì bặt tăm chả thấy bóng dáng đồng bọn đâu.

    Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
    Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà


  6. The Following User Says Thank You to Mouse7023 For This Useful Post:

    tuyendv (13-08-2014)

  7. #14
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Thừa thời gian, chúng tôi ngó nghiêng hết các ngõ ngách của xóm này. Xóm chạy dài sát mép bãi biển, trông nhỏ nhỏ vậy mà để đi hết từ đầu xóm đến cuối xóm cũng khá mất thời gian. Ở đây, chúng tôi lại bắt gặp những ánh mắt ngạc nhiên, những câu hỏi xem chúng tôi là ai, từ đâu đến, có quen ai ở đảo ko và tại sao lại ra đảo chơi... Rồi chợt chúng tôi nghe mấy câu bâng quơ từ một đám buôn chuyện: Ở đây có gì mà xem... Sao ko sang Đồng Tranh mà chơi, bên đấy đẹp lắm... Nhưng giờ tối rồi, đi thế nào được...

    Bắt được sóng, chúng tôi sà vào hỏi thăm đường đi thì mấy vị dân làng cứ lắc đầu quầy quậy, kêu là đường khó đi, kêu là lối khó tìm, kêu là trời tối rồi ko kịp đi đâu... Chúng tôi đành bỏ đi, lòng đầy băn khoăn ko hiểu Đồng Tranh là cái gì mà ko nghe đám dân du lịch bụi đến Nam Du trước chúng tôi nhắc đến. Gặp một đám trẻ con trên đường, chúng tôi lại hỏi (cũng bâng quơ thôi) xem chúng biết đường đi Đồng Tranh ko. Ko ngờ, một cậu nhóc gật đầu cái rụp và bảo: Đi theo em!




    Cái lối tạt ngang dẫn chúng tôi từ bãi biển bên này (bãi Ngự) vượt qua một ngọn núi nho nhỏ sang bãi biển bên kia (Đồng Tranh) quả thật là ko thể tìm được nếu ko phải là dân bản địa. Nó chỉ là một khe hẹp giữa 2 căn nhà. Trông hết sức bình thường. Đường đi cũng có tí leo trèo, nhưng thật sự chỉ là muỗi đối với chúng tôi. Ko xa, cũng ko tốn sức - chúng tôi ko hiểu sao ban đầu dân địa phương lại hù dọa chúng tôi như thế.

    Sau một hồi đi theo cậu nhóc, chúng tôi được dẫn tới đây:



    Hóa ra cái tên Đồng Tranh xuất phát từ đây - đường đi phải qua một đồng cỏ tranh khá um tùm. Và mấy cái trắng trắng đằng xa là... bia mộ Chúng tôi đang được dẫn qua một cái nghĩa trang của xóm. Thần hồn nát thần tính, tôi nghĩ đến đủ thứ khả năng ghê sợ: chúng tôi bị vướng vào một âm mưu đen tối xấu xa nào đó của dân làng; chúng tôi bị ma dụ; chúng tôi bị lừa làm vật tế.......

    Yêu Bell của mẹ nhất


  8. #15
    Đánh trống múa rối Casper_HN's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Đang ở
    Nơi nào đó có em
    Bài viết
    2,027
    Thanks
    1,634
    Thanked 1,670 Times in 672 Posts
    Cũng hay hay, nhưng "chả ê mông tí nào"

  9. The Following User Says Thank You to Casper_HN For This Useful Post:

    tuyendv (13-08-2014)

  10. #16
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi Mouse7023 Xem bài viết
    Hehe, mày kể chuyện thì như kiểu đi độc hành nữa, mang tiếng đi có đồng bọn mà ngoài chữ "chúng tôi" ra thì bặt tăm chả thấy bóng dáng đồng bọn đâu.
    Cứ từ từ, chưa đến lúc nhân vật chính xuất hiện

    Trích dẫn Gửi bởi Casper_HN Xem bài viết
    Cũng hay hay, nhưng "chả ê mông tí nào"
    Thì em có dám mon men vào Mông lộ đâu

    Yêu Bell của mẹ nhất


  11. #17
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Tôi nghẹn cả lời, hết cả hơi, cắm mặt đi thật nhanh qua khu nghĩa trang, ko dám nhìn xung quanh, ko dám giơ máy ảnh, trong bụng run như cầy sấy, miệng ko ngớt cầu khấn cho chúng tôi sống sót trở về, hoặc nếu ko thể trở về thì cũng chết đi trước khi bị hành hạ hay phải chứng kiến điều gì quá kinh hãi, quá ghê sợ

    Cuối cùng thì đôi chân run rẩy cũng đưa chúng tôi tới đây:




    Ko thể tưởng tượng nổi dân địa phương thấy bãi đất đá lổn nhổn nhầy nhụa đất và mấy con thuyền hỏng cùng rác rưởi, xác san hô chết v.v.... này có gì thú vị và đẹp đẽ

    Chẳng trách ko thấy ai nhắc đến bãi Đồng Tranh trên các topic về Nam Du
    Last edited by Na chín; 10-01-2012 at 10:09 AM.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  12. #18
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Rời Đồng Tranh với ít nhiều thất vọng, chúng tôi lại theo chân cậu nhóc dẫn đường tên Huy về bên bãi Ngự và được mẹ của nhóc - chị Hiền - mời vào nhà chơi. Căn nhà của 3 mẹ con có phần sơ sài hơn các ngôi nhà khác ở đây, mà nhà ở đây đa số đã rất sơ sài rồi - chỉ là mấy tấm tôn vá víu che bên trên bốn bức tường, có căn hoàn toàn dựng bằng 6 tấm tôn ghép lại; còn căn của mẹ con chị Hiền chỉ có một phần có tường bao, phần còn lại và ngay cả mái nhà là những tấm bạt thủng lỗ chỗ được căng ra bằng cọc gỗ.

    Nhà thì hẹp nhưng lòng người thì rộng. Chị Hiền là một chủ nhà mến khách. Chị đãi chúng tôi bằng món cá khô, mực khô nướng, bằng câu chuyện đời chị, bằng câu chuyện về những đoàn khách đến chơi đảo và đã ở lại nhà chị. Buôn chuyện khiến thời gian trôi rất nhanh, lúc chúng tôi nghĩ đến chuyện ra về thì trời đã tối mịt và chân tay chúng tôi đã chi chít nốt muỗi đốt. Quá ngán cảnh phải leo cái dốc gần như dựng ngược để ra khỏi xóm chài, chúng tôi quyết định thuê xe ôm để về nhà trọ.

    Lúc đi ăn tối, chúng tôi lại một lần nữa hỏi thăm thông tin tàu bè đi thăm bãi Cây Mến, đảo Hòn Mấu, Hòn Ngang (là những địa điểm được khuyên đi nhiều nhất trong các topic về Nam Du), và lần này thì thất vọng toàn tập. Người ta khẳng định với chúng tôi rằng vào mùa sóng to gió lớn này, hiếm ghe thuyền nào nhận lời đưa chúng tôi đi chơi (dù hàng ngày họ vẫn có thể đi đi về về), và ngay cả nếu có ai liều dám nhận thì chúng tôi - những kẻ ko quen sóng gió - cũng ko nên đi. Bà chủ quán cơm còn nói thêm là với thời tiết như ngày hôm đó, ngay đến ghe ghẹ của em rể bà cũng ko dám ra khơi. Bà khuyên chúng tôi nếu muốn đi thì nên quay lại Nam Du vào dịp tháng 2, tháng 3 âm lịch, lúc đó thời tiết sẽ rất tuyệt vời.
    Last edited by Na chín; 10-01-2012 at 05:02 PM.

    Yêu Bell của mẹ nhất


  13. The Following User Says Thank You to Na chín For This Useful Post:

    eMông (10-01-2012)

  14. #19
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Mang tâm trạng chấp nhận số phận, sau bữa tối, chúng tôi lượn ra khu cầu cảng chơi. Ở đây đang diễn ra một show diễn đặc sắc bao gồm cả ca nhạc, quay xổ số, vui chơi trúng thưởng. Việc chụp ảnh khá là khó khăn vì nhiều lý do tế nhị, nhưng nhiếp ảnh gia Phương cũng đã chộp được một vài tấm hình ca sỹ chính của show diễn:



    Dân địa phương cũng chớp lấy cơ hội để bung ra đủ mọi loại dịch vụ ăn uống, bia bọt. Gần như cả đảo tập trung ở đây:



    Thực tế thì đây là show của một đoàn tạp kỹ toàn dân pê đê về già. Họ đã diễn ở đảo được hơn 1 tháng và sẽ còn ở lại cho đến Tết ta. Có lẽ, những show diễn kiểu này chỉ hấp dẫn được những con người chất phác, sống cuộc sống thiếu thốn cả tiện nghi lẫn những trò giải trí như dân trên đảo Nam Du này.

    Những người-mang-dáng-vẻ-phụ-nữ phấn son rực rỡ trong ánh đèn màu của sân khấu ban đêm và những người-có-vẻ-là-đàn-ông tơi tả, già nua, khắc khổ đến tội nghiệp trong ánh sáng ban ngày chỉ là một!!! Sân khấu lòe loẹt trong ánh đèn xanh đỏ giả tạo ban đêm và sân khấu quá đơn sơ, nghèo nàn, quê mùa trong ánh sáng ban ngày này cũng chỉ là một!!!

    Yêu Bell của mẹ nhất


  15. The Following User Says Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Mouse7023 (11-01-2012)

  16. #20
    Mông để dành... Na chín's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    5,439
    Thanks
    1,812
    Thanked 1,615 Times in 803 Posts
    Giã từ đám đông nhộn nhạo và bài ca "Số gì đây? Số gì đây? Số gì đây, con số gì đây?..." bất tận của ca sỹ có chất giọng nửa nam nửa nữ, về đến nhà trọ, chúng tôi lại bắt gặp ko khí ồn ào từ quán cafe kiêm karaoke "tăng gia" của chủ nhà trọ. Dãy phòng trọ 8 phòng mùa này chỉ có mỗi hai chúng tôi là khách, nên chủ nhà trọ, rất thức thời, đã tận dụng các phòng trống, trang bị thêm TV, đầu đĩa và micro để phục vụ những khách có nhu cầu karaoke.

    Hôm đó chúng tôi xui xẻo gặp phải nhóm khách toàn hát sai nhạc, mà lại hát dai. Mãi đến gần 11h là giờ cả đảo tắt máy phát điện, sự yên tĩnh mới được trả lại cho 2 con người tội nghiệp. Chủ nhà trọ hôm đó lại tiết kiệm, ko bật quạt sạc nên chúng tôi trằn trọc chịu đựng cái nóng và muỗi cho đến tận 12h và chỉ có thể thiếp ngủ sau khi đã lọ mọ mắc màn trong bóng tối.

    Vậy là kết thúc ngày đầu tiên trên đảo. Ngày mai, chúng tôi chưa biết sẽ đi đâu, làm gì, vì mọi kế hoạch ban đầu đều đã bị thời tiết phá tan tành.

    Một vài tấm ảnh như những nét chấm phá về cuộc sống trên đảo mà chúng tôi ghi lại trong ngày đầu tiên này:

    Khu vui chơi cho trẻ con (hình như là) duy nhất trên đảo:



    Phương tiện đi lại (tuy ko phải là tiêu biểu, nhưng nó cũng cho thấy mức độ thiếu thốn trong cuộc sống thường ngày ở đảo này):



    Phin pha cà phê ở đây được làm bằng nhựa/silicon, trông như đồ chơi trẻ con:



    Đổ bộ lên đảo:



    Chợ búa (dân ở đây vẫn rất ngại bị chụp ảnh, cứ thấy máy ảnh giơ lên là giấu mặt đi):


    Yêu Bell của mẹ nhất


  17. The Following 2 Users Say Thank You to Na chín For This Useful Post:

    Mouse7023 (11-01-2012), yosaraha (12-01-2012)

+ Trả lời Chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình