Bây giờ đã là tháng 5 (gần sang tháng 6), qua rất lâu rồi những ngày mưa tháng ba. Nhưng với mình, đâu đó vẫn còn những kỷ niệm, của một ngày mưa tháng ba năm nào đó, ươm mầm cho một thứ tình cảm nào đó, mặc dù sau đó đã bị cái nắng tháng 5 - cồn cào và gay gắt - đốt cháy lụi tàn khi mầm chưa kịp lên. Để bây giờ, chỉ còn lại những nhớ nhung, những mong mỏi...của riêng mình.
Bạn là mưa, còn mình là nắng. Có phải vì thế, nên chẳng bao giờ có thể lại gần nhau...