Gửi bởi
vuongchicuong
Cuộc đua TDE3 đã kết thúc, nhưng dư âm của nó vẫn còn nhiều điều đọng lại. Đọng trên những bức ảnh, trên diễn đàn, trong ký ức của mọi người. Vì vậy anh quyết định viết một chút gì đó để lưu lại những ký ức của mình, mà ký ức lớn nhất là về em, cô gái 100ph.
Em đã không thể vô địch giải đơn nữ như kỳ vọng của em, nhưng có điều chắc chắn là em đã lên ngôi trong lòng người hâm mộ, mà anh tin chắc kẻ hâm mộ em nhất phải là anh. Giải nhì đơn nữ của em đã cho anh những bài học thực tế sinh động về cuộc sống, những điều anh cứ tưởng là mình đã biết rõ, nhưng hoá ra chỉ ở góc độ lý thuyết.
Bài học đầu tiên là bất cứ thành tựu nào đạt được không thể nhờ may mắn mà đều phải có sự chuẩn bị công phu từ trước. Những ngày đông giá rét, chính em là người hô hào mọi người luyện tập, không chỉ đơn thuần là sự đóng góp để có một TDE3, tưởng như eo xèo lại thành công rực rỡ, mà anh biết em luyện tập còn bằng cả sự đam mê và khao khát vươn đến thành tích cao để khẳng định chính mình. Bằng ngọn lửa đam mê, em đã truyền nhiệt huyết đến những thành viên khác trong đó có anh, để có một TDE3 sôi động ngay từ khâu chuẩn bị.
Bài học thứ hai là phải kiên định con đường mình đã đi, quyết đoán vào thời khắc quyết định. Sự đóng góp tiếp theo lại thể hiện rõ nét trong thời khắc BTC xin ý kiến thành viên có hay không nên hoãn tour để đảm bảo an toàn cho các thành viên. Sự lo lắng của BTC là có lý khi những ý kiến cảnh báo, bàn lùi từ cả những người mới tới nhà vô địch hai năm liên tiếp Dangman: nào cung century khủng, nào độ cao, thiếu ô xi trong điều kiện giá lạnh, đổ dốc trơn trượt... Bằng một thái độ kiên quyết, mạnh mẽ, rất emong, em đã đập tan những ý kiến trái chiều nên lùi tour 1 tuần. Và kết quả là chính trời mưa đã tạo nên điểm nhấn thành công khác biệt của TDE3.
Bài học thứ ba, là bài học lớn nhất từ cuộc đua mà trên lý thuyết ai cũng biết, đó là muốn thành công thì phải nỗ lực hết mình. Thật là xấu hổ khi có kẻ tiếp cận cuộc đua không phải với khao khát, sự quyết tâm, không cố gắng nỗ lực trong từng khoảnh khắc và luôn tìm lý do để thất bại của mình, xấu hổ khi lên đỉnh cuối cùng trong khi không những còn khoẻ mạnh mà còn chưa kịp nóng người, và nhìn thấy những cô gái lên trước ngồi bệt xuống đất vì kiệt sức. Khoảnh khắc ấy giúp anh nhận ra mình còn nhiều việc phải làm để đạt được thành công, giúp anh định vị lại mình là ai, đang ở đâu trên cõi đời này.
Cảm ơn em, cô gái 100ph của emong. Dù cho đây có là mùa giải cuối cùng của em tham gia TDE thì hình ảnh em mãi mãi sẽ đọng lại trong lòng người hâm mộ. Chúng anh yêu em, Mèo Yêu!!!