Ngồi vu vơ nghĩ cảnh đạp xe từ Phù Yên -Hà Nội vẫn còn bê xa mê, lòng rạo rực quá trời...nắng cháy mặt... băng băng vượt dốc...mỉm cười ngạo nghễ ...bất ngờ với sự kiên nhẫn của chính mình.... một cảm giác rất sâu và rộng...lần tới sẽ là 1 đoạn đường khủng hơn chăng :))