PDA

View Full Version : Chế Tạo - Mường La: Còn khóc được ở tử địa?



Pluto
05-10-2015, 06:51 PM
Chế Tạo - Mường La: Còn khóc được ở tử địa?

Cùng hoàn thành chương trình của eMông: Chế Tạo - Về với mắt trong 2015, tạm biệt các mông dân quay về Mù Cang Chải, 7 chúng tôi tiếp tục đúng lộ trình "Chế Tạo - Mường La - Xuyên qua tử địa" đã đề ra. Và đúng là một chuyến đi qua tử địa, thử thách đến tận cùng ý chí của những mông dân tưởng như kỳ cựu ...

Vất vả, mệt mỏi nhưng bọn họ đã được sống trong những khoảnh khắc đẹp đến không ngờ!

https://scontent-hkg3-1.xx.fbcdn.net/hphotos-xtp1/v/t1.0-9/12049453_10154274913128327_2128298128794860516_n.j pg?oh=4fb91d3a1a1569d837e4e32b24b141e8&oe=568D6A7C

Pluto
05-10-2015, 06:52 PM
1. Âm mưu của BQT và hành động của chúng ta?

Câu chuyện bắt đầu từ khi Ban quản trị (BQT) diễn đàn eMông họp bàn để lên lộ trình di chuyển chi tiết cho chuyến đi từ thiện Chế Tạo - Về với mắt trong 2015.

Hai năm qua, với sự ủng hộ của nhiều tập thể và cá nhân, diễn đàn eMông đã phối hợp với nhà trường xây dựng và đưa vào sử dụng công trình nhà vệ sinh, nhà tắm tại điểm trường nằm ở xã Chế Tạo, xã nghèo nhất của huyện Mù Cang Chải, tỉnh Yên Bái. Lịch trình năm nay của đoàn là vào Chế Tạo để nghiệm thu lần cuối cùng, chuyển nốt khoản kinh phí cho nhà trường để hoàn tất thủ tục nghiệm thu, bàn giao công trình. Chúng tôi cũng sẽ tham gia đêm Trung thu do nhà trường tổ chức.

Chuẩn bị cho chuyến đi, các thành viên BQT đều thống nhất rằng lộ trình di chuyển Mù Cang Chải – Chế Tạo và quay ngược lại Mù Cang Chải, với tiến độ làm đường bê tông từ Mù vào Chế Tạo và thông tin nắm được qua các thầy giáo trong trường, thì quá dễ dàng và chẳng ấn tượng gì lắm. Vậy là cung đường Chế Tạo -Mường La đã ra đời với cái tên rất kêu "Chế Tạo -Mường La: Xuyên qua tử địa"!

Vậy là lại thêm một cung đường được giới thích xê dịch bằng xe máy (hay được gọi là phượt) coi là khủng đã được chúng tôi chuyển thành chuyến đi của dân xe đạp. Dù đã có thành viên BQT đi tiền trạm, nhưng chúng tôi vẫn chưa đánh giá đủ hết mức độ gian nan và khó khăn của cung đường.

Pluto
05-10-2015, 06:54 PM
2. Trước giờ khởi hành - Hoang mang

Nhận trách nhiệm trưởng đoàn vào phút cuối (mấy lão già to mồm như Casper_HN, Linh Vũ và hai tên đã đi cung đường này là ThànhNC và Cu Tuấn, vì nhiều lý do đã rút khỏi thành phần tham gia chuyến đi), tôi thật sự hoang mang. Hoang mang vì sau khi tham khảo trên các diễn đàn thì tôi toàn tìm được những thông tin..chả hay ho gì, kiểu như: “Lang thang Chế Tạo, mò mẫm Pú Váo, láo nháo Mường La - Cung đường của Ngựa” – Ý nói đi Chế Tạo –Mường La thì chỉ nên cưỡi ngựa mà đi, huhu .. hay lại một bài chia sẻ cảm xúc: “Cung đường dài tầm 60 km nhưng chúng tôi đã phải mất 2 ngày mới vượt qua

Đây là con đường đất độc đạo nối huyện Mù Căng Chải của Yên Bái với Mường La của Sơn La. Đường rộng bằng chiếc giường đơn, bên núi xanh, bên vực thẳm, với những đoạn dốc thẳng đứng dài hàng cây số, lúc trơn như bôi mỡ, lúc rải đầy đá hộc… Cầm lái trên đường, có những lúc tôi đã nghĩ mình đang đi trên chiếc cầu Nại Hà, với những dã quỉ, cô hồn lảng vảng dưới đáy vực sâu, và Mạnh Bà rình rập đâu đó chỉ chờ xe tôi trượt bánh là nhảy ra nhét thuốc lú đầy miệng mình. Chúng tôi đi trong sự kích thích, căng thẳng, sợ hãi tột độ xen lẫn niềm hi vọng sau con dốc này đường sẽ đẹp hơn. Vì thế chúng tôi đặt cho nó các loại tên như: cung đường “hi vọng”, đường “không còn gì nhục hơn nữa”…”..

Chúng tôi còn hoang mang đến tận đêm trước ngày khởi hành khi các thầy cô trong trường Chế Tạo vẫn chia đủ làm 2 phe, phe ủng hộ nhiệt tình và phe phản đối cũng nhiệt tình không kém. Phe nào cũng đầy đủ thông tin, dẫn chứng thuyết phục cho lý lẽ của mình. Tôi – với trách nhiệm được ấn vào phút cuối – còn hoang mang, lo lắng hơn nữa vì trước chuyến đi, có đến 9,10 người đăng ký, nhưng đến giờ chỉ còn 6 người: Mộc Miên, Cám hấp, Thuyết, Trung Ryk, Trang sói và tôi. Đau lòng nhất là chưa ai một lần được thử thách trên cung đường này.

Băn khoăn cả tối, vật vã đến sáng hôm sau, tính lên tính xuống xem đi hay không. Nhìn vào những ánh mắt mong chờ, hy vọng của các thành viên, cuối cùng tôi vẫn quyết định sẽ tiến hành chuyến đi như dự kiến, bởi biết rằng quyết tâm của các thành viên là không gì lay chuyển được (mặc dù vẫn có tí rung rinh :D). Các thành viên còn sẵn sàng “làm gòi” tôi nếu tôi không quyết định đi, bởi ít nhất có Thuyết Ntt và Trang Sói đã “nức nở”: “Em tham gia đoàn đi vào đến Chế Tạo năm nay chỉ là vì sẽ có chuyến đi sang Mường La!”, và “Nếu mọi người không đi, thì sẽ có Trang Sói, Cám và em đi với nhau” – Lời Thuyết.
Vậy là chốt: sẽ đi!!!

Pluto
05-10-2015, 06:59 PM
3. Chia tay

Sáng Chủ Nhật, sau khi hoàn thành các thủ tục bàn giao với nhà trường, chúng tôi chia tay nhau. Một đoàn quay ngược ra thị trấn Mù Cang Chải để về Hà Nội trong đêm Chủ Nhật, còn chúng tôi tiếp tục lộ trình Chế Tạo -Mường La.

Đoàn có thêm một người mới - Trần Bằng. Bằng là người gia nhập nhóm tình cờ và bất ngờ nhất. Cho đến tận giờ xuất phát Bằng mới quyết định chuyển sang đi Mường La. Cũng có chút lo lắng khi tôi chưa biết Bằng đạp xe như thế nào và Bằng mới chỉ tham gia một chuyến duy nhất đi Tự Do 2015 với eMông. Nhưng đó lại là quyết định chính xác nhất của hắn và là may mắn lớn nhất của chúng tôi trong chuyến đi này :).

Như vậy đoàn Mường La gồm 5 xe đạp và 1 xe máy: Mộc Miên, Cám hấp, Thuyết, Bằng và tôi, Trung Ryk với Trang sói đi xe máy.

Tạm biệt mọi người, chúng tôi mang theo cả những háo hức, âu lo của mình; kèm theo những lời can ngăn và cả động viên cổ vũ của các thầy cô trường Chế Tạo (đầy mâu thuẫn phải không ạ?) và dõi theo là những ánh mắt động viên xen lẫn nuối tiếc của các bạn bắt buộc phải quay ra Chế Tạo (Nhớ ánh mắt của Ánh Ngọc lắm ;)).

Chụp cả đoàn đi Mường La trước giờ xuất phát:
https://farm1.staticflickr.com/704/21341891274_af3ca9519c.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:01 PM
4. Khởi đầu nhẹ nhàng

Con đường đi từ Mường La sang Chế Tạo ngay bên hông trụ sở ủy ban xã Chế Tạo (Hài hước nhất là cả đoàn còn chả biết đến lối rẽ này cho đến lúc xuất phát :D).

Chuyến đi bắt đầu bằng màn xuống dốc nhẹ nhàng. Thời tiết hôm nay thật đẹp, chỉ hơi nắng nhẹ, đường khô. Con đường đất lâu năm chắc nịch, mặt đường lẫn chút sỏi đá nên dễ đi và chỉ hơi trơn trượt khi chúng tôi đổ xuống những đoạn dốc cao. Đường không lầy lội, không có những vết sống trâu và vũng bùn"dã man" như những đoạn đường đất trên đường vào Chế Tạo chiều hôm qua.

https://farm6.staticflickr.com/5791/21938601746_46a875cb25.jpg
Ảnh: Những con dốc đầu tiên

Tuy nhiên, ngay ngã ba đầu tiên chúng tôi đã phải dừng lại, băn khoăn và tranh luận xem nên đi đường nào. Trung Ryk phải chạy xe quay lại trường để hỏi kỹ lại các thầy một lần nữa. Có thể đó là lý do mà hắn và Trang Sói phi xe máy một mạch và chỉ chịu dừng lại khi đến điểm chờ dự kiến tiếp theo? Trong lúc Trung Ryk đi thì chúng tôi đã túm được một thanh niên bản và hỏi đường. Sau khi giảng giải một tràng dài mà thấy mặt mũi cả lũ vẫn lơ ngơ như bò đội nón, anh chàng chốt bằng một câu đắt giá: các anh chị có nhìn thấy các cột điện cao thế kia không, cứ theo đó mà đi. (Bởi vì năm trước Chế Tạo mới có điện chính là nhờ tuyến đường điện Chế Tạo Mường La này, và đi theo đường điện từ Chế Tạo thì kiểu gì chả sang Mường La :D). Ừ, chỉ dẫn này đúng, nếu chúng tôi đi đường chính, nhưng đời chả ai học được chứ ngờ.

Tạm biệt người chỉ đường, chúng tôi đợi Trung Ryk và tiếp tục đổ dốc. Trung Ryk và Trang sói còn đứng đợi chúng tôi ở một hai ngã ba nữa, sau đó thì đi thẳng. Chắc anh chàng nổi tiếng với khả năng "quẩy" xe ngon lành quá chán việc đợi chờ mấy tên đi xe đạp đổ dốc lò dò.

Pluto
05-10-2015, 07:08 PM
Đến đoạn này thì chúng tôi lò dò thật vì mặc dù xuống dốc nhưng con đường dưới chân không êm ả một chút nào. Lúc này con đường đất nối Chế Tạo và Mường La chỉ đủ chỗ cho hai xe máy ngược chiều tránh nhau một cách chật vật, một bên là núi, một bên là vực sâu. Mặt đường đất gồ ghề, lồi lõm, thỉnh thoảng lại có vệt bánh xe máy sâu hoắm. Rải rác là lá rừng rơi che mất mặt đường. Chúng tôi vừa căng mắt nhìn đường, ghì tay bóp nhả cả hai phanh xe mà vẫn lao vun vút xuống dốc. Ai cũng căng thẳng, chỉ sơ sẩy là cả người lẫn xe đều văng xuống vực. Đi vài phút Cám và Mộc Miên lại dừng lại nghỉ vì ê mông, mỏi tay. Những đoạn dốc quá hoặc đường xấu, cả lũ lại lóc cóc xuống dắt xe. Dắt mà vẫn phải bóp phanh, vì chỉ cần nhả cho xe đạp tự do, nó sẽ lao rầm rầm xuống và kéo đứa đang lóc cóc dắt xe lao đi cùng.

Pluto
05-10-2015, 07:09 PM
Đang dắt xe, tôi gặp anh người Mông đi xe máy chở ngô về bản, anh rất ngạc nhiên vì chúng tôi đi xe đạp. Hỏi đường, anh bảo đi đường này làm gì đã có ai đo đâu, nhưng áng chừng khoảng cách sang đến Mường La sẽ bằng từ điểm chúng tôi đang nói chuyện với nhau ra đến huyện (Mù Cang Chải), nghĩa là chúng tôi phải đi tầm gần 40km nữa mới tới Mường La. Nghe vậy cả đoàn trêu nhau xem có ai trong đoàn thay đổi ý định quay ra Mù Cang Chải nữa không? Vì chỉ tính đến việc dắt xe leo ngược lên lại đoạn dốc vừa rồi và đi tiếp 35km cung đường Chế Tạo -Mù Cang Chải hôm qua thì không ai muốn nghĩ nữa :D.

Đô ̉dốc thêm một lúc nữa, tôi ê hết mông. Ngày hôm trước đạp và dắt xevvào Chế Tạo đã hành hạ cặp mông không ít. Hôm nay chúng nó bắt đầu biểu tình. Nhân lúc nghỉ, tôi tranh thủ thay quần bỉm (quần chuyên dụng của dân đi xe đạp). Và đó là một quyết định sai lầm vì chỉ còn đổ dốc thêm một đoạn nữa là chúng tôi phải dắt xe rất nhiều :(.

Pluto
05-10-2015, 07:11 PM
5. Đợi chờ bên suối - Tin buồn đầu tiên.

Hết dốc, chúng tôi gặp lại Trung Ryk và Trang sói đang ngáp vặt chờ đoàn trên cây cầu gỗ bắc qua suối. Mộc Miên và Cám nhận được tin buồn: Khẩu phần ăn trưa của hai người đã bị Trang sói nhỡ tay thả trôi theo dòng nước, huhu... Cũng may là mọi người vẫn còn nước, bánh kẹo.. dự phòng nên cũng không lo lắng nhiều.

https://farm6.staticflickr.com/5659/21776909328_539b068700.jpg

https://farm6.staticflickr.com/5823/21964770665_454c7052e5.jpg

https://farm6.staticflickr.com/5737/21776672030_b38ec37ed8.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:15 PM
Nghỉ ngơi hàn huyên một lúc, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Và suốt vài tiếng sau chúng tôi vẫn chỉ có một tư thế: chổng mông ngẩng mặt đẩy xe lên dốc như thế này:

https://farm1.staticflickr.com/735/21974405901_51d3d6e199.jpg

https://farm6.staticflickr.com/5752/21776530400_4662035b9b.jpg

https://farm6.staticflickr.com/5809/21938455366_1afdcd1e01.jpg

https://farm1.staticflickr.com/567/21952486102_084e184bea.jpg

https://farm1.staticflickr.com/580/21964625265_308d55032f.jpg


Sau khi chụp được cho mỗi đứa đi xe đạp một kiểu ảnh , xe máy duy nhất của đoàn bỏ đi biệt tích, làm cho Mộc Miên cuối hành trình liên tục bị tụt pin do vừa mệt vừa lo lắng cho cô con gái.

Pluto
05-10-2015, 07:16 PM
6. Leo dốc - Những con dốc dằng dặc

Theo lời hướng dẫn, chúng tôi cứ nhằm đường dây điện mà đi (Thực ra không muốn đi theo cũng chả được vì đoạn đường này là độc đạo). Đứa nào cũng băn khoăn không hiểu các anh công nhân làm thế nào mà dựng được những cột điện cao thế? và kéo được dây điện từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác như thế?

Dọc đường, thỉnh thoảng chúng tôi gặp được người dân. Người thì đi chợ, người chở ngô đi hoặc về bản. Không ai không ngạc nhiên khi thấy chúng tôi đạp xe. Cứu gặp nhau là dừng lại “chém gió”. Khi biết chúng tôi sang Mường La, ai cũng lắc đầu: Xa lắm đó, xe đạp thì khó đi lắm đó. Sao không đi xe máy? Chúng tôi hỏi: “Khó đi, vậy dắt có được không?” thì đều nhận được câu trả lời: "Được, dắt được chứ", vậy là yên tâm rồi, còn sức thì còn dắt :D.

Những con dốc cứ kéo dài bất tận. Tối hôm trước khi xem bản đồ địa hình, tôi biết rằng còn phải lên tận trên đỉnh núi này mới có con đường đi tiếp, không rẽ ngang sườn núi được.

Trời về trưa, mặt trời lên dần đỉnh đầu, chúng tôi không còn được đi dưới bóng râm của tán cây rừng hay phía sườn núi khuất nắng nữa. Mặt mũi ai cũng đỏ bừng, hơi thở nặng nhọc, bước chân nặng dần. Mà sao con dốc cao thế, cứ lên cao, cao mãi mà không có lấy một đoạn đường bằng phẳng? Chặng nghỉ đầu tiên, Mộc Miên ngán ngẩm thốt lên: Dốc gì mà dốc dã man! Lúc này năm người đi xe đạp còn bám sát được với nhau.

https://farm6.staticflickr.com/5773/21776660770_54803e40e5.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:16 PM
Đi tiếp được khoảng một giờ đồng hồ, Mộc Miên và Cám bắt đầu tụt dần tụt dần sau mỗi khúc cua. Lúc đầu chúng tôi cách nhau 10, 15m, càng đi lên khoảng cách càng tụt dần đến 50 rồi cả trăm mét và đến cả một đoạn chữ z. Lên khúc chữ z bên trên nhìn xuống tôi cùng Thuyết lại thấy Mộc Miên và Cám gò lưng đẩy chiếc xe đạp lên, còn Bằng đi sau cùng để chốt đoàn.

Vài đoạn dốc sau, mọi người không còn nhìn thấy nhau mà chỉ còn nắm được tình hình của nhau qua những tiếng gọi nhau í ới, vang vọng :D.

Tuy mệt và đói, đi lên khoảng 20 mét lại đứng thở nhưng hai chị em Miên và Cám chưa có biểu hiện kiệt sức và chưa cần nhờ trợ giúp nên chúng tôi vẫn cứ giữ đội hình như trước, vừa đi vừa đợi nhau.

Có đứa đã ngất =))
https://farm1.staticflickr.com/573/21777851409_1780585c66.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:18 PM
7. Nghỉ trưa – Giấc ngủ thanh bình nơi sườn núi

Tiếp theo là một đoạn dốc dài và gắt nhưng đường tốt, tôi và Thuyết bảo nhau đi trước. Lên đến một chỗ có tán cây mát mẻ, hai anh em dựng xe, chả ai bảo ai tự trải áo mưa ra rồi nằm nghỉ. Cũng buồn cười, cứ nằm chợp mắt một chút, thấy nóng ran người, mở mắt ra thì mình đang nằm chỗ ngập nắng, vậy là hai đứa lại lật đật dậy đi tìm chỗ khác. Chạy quanh vài lần như thế thì ba chị em Mộc Miên, Cám và Bằng lên tới nơi. Hai chị em nhà kia đuổi tôi đứng dậy rồi nằm vật ra :D. Sau này Mộc Miên bảo, cả chuyến đi nằm nghỉ rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ thấy đã đời bằng lần nghỉ ấy :).

Lúc này cũng đã 12h hơn, mọi người thống nhất ăn trưa. Mộc Miên lo lắng vì chẳng biết anh em nhà Trung Ryk lúc này chạy đâu, có còn đồ ăn, nước uống hay không. Mặc dù phần cơm trưa của Miên và Cám đã bị Trang sói nhỡ tay thả xuống suối nhưng vẫn còn dư đồ ăn cho cả đội. Miên ăn rất ít, không chịu ăn cơm nắm, có lẽ vì mệt và lo lắng cho con gái.

Trong khi đó Thuyết, Bằng và tôi giải quyết nhiệt tình phần ăn của mình, kèm cả đùi gà hun khói mà Cám mang theo. Đây có lẽ là nguyên nhân mà 3 đứa chúng tôi vẫn còn đủ sức đi đến tận đêm :).

Ăn xong, cả lũ lăn ra nghỉ trong khung cảnh núi rừng yên tĩnh, dưới bóng râm của tán cây và hiu hiu gió mát. Chúng tôi chợp mắt không mộng mị. Giấc ngủ ngắn chỉ 15 phút nhưng cũng đủ để cơ thể thả lỏng, đầu óc thư giãn.

Pluto
05-10-2015, 07:19 PM
8. Siêu nhân Bằng xuất hiện

Xuất phát sau giấc ngủ trưa, ai cũng nấn ná muốn nghỉ nữa, nhưng cũng đành tặc lưỡi đứng dậy mà đi. Bởi ai cũng biết nếu còn nghỉ nữa thì chả biết bao giờ mới vượt được núi.

Lúc này (13h10) bắt đầu là khung giờ nắng gắt nhất trong ngày và đen đủi cho chúng tôi, đoạn đường dốc trước mặt lại chẳng có mấy cây to để che bớt nắng. Cả nhóm dắt xe lên được 15-20m lại đứng thở, nhấp ngụm nước rồi mới kỳ cạch ủn xe lên.

https://farm6.staticflickr.com/5654/21938589366_6ef3ea577b.jpg

Đoạn đường này Thuyết và Bằng dẫn đường, còn tôi chốt đoàn (vì làm gì đủ sức khỏe để vượt được hai bạn trẻ ấy nữa :D). Bằng lúc này đóng vai siêu nhân y như chiều qua khi vào Chế Tạo: cậu dắt xe lên dốc một đoạn xa, sau đó chạy xuống để tiếp tục luân phiên dắt xe của Cám và Mộc Miên đi lên. Bằng chạy lên chạy xuống như con thoi, còn Mộc Miên và Cám thất thểu, bước thấp bước cao bò lên dốc. Nhìn Miên và Cám, tôi đoán rằng họ đang mong Bằng sẽ khỏe mãi như vậy :D.

Cành hạt dẻ? nhặt dọc đường khi đợi các bạn dắt dốc =))
https://farm6.staticflickr.com/5655/21974514891_052664c70a_c.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:21 PM
9. Ở hiền gặp lành

Đoạn đường này chúng tôi gặp được hai (nhóm) nhân vật đã thay đổi lịch trình và giúp đỡ chúng tôi rất nhiều.
Đầu tiên là một anh người Mông đi xe máy từ Chế Tạo sang Mường La. Sau khi nói chuyện, biết chúng tôi cũng đã mệt, anh hướng dẫn chúng tôi đi đường tắt sang Mường La và hứa sẽ đánh dấu giúp chúng tôi đi vào con đường tắt đó. Con đường này là đường dân sinh, người Mông và người Thái sử dụng để đi tắt từ trên núi xuống con suối dưới bản Noong Boong, ngắn hơn đường chính mà mọi nguời vẫn đi. Sau khi nhắn gửi và chỉ cho cách anh sẽ đánh dấu, anh vít ga và chiếc xe chồm đi, mang theo bao kỳ vọng của chúng tôi :D.

Nhóm thứ hai là bốn anh dân tộc cả người Mông và người Thái? đi sửa đường, đang trên đường quay về bản. Sau chặng đường dài lên dốc liên tục và uống gần hết nước, chúng tôi dừng lại ở một con suối nhỏ để lấy nước và gặp họ.

Cám và Mộc Miên nhờ dắt xe, còn đổi lại là vác cuốc giúp hai thanh niên trong đoàn. Hai thanh niên sau vài mét loạng choạng đã đạp lên, đổ xuống dốc rất nhanh. Chúng tôi chỉ còn nghe tiếng cười đùa của họ từ xa vọng lại. Đi một lúc đến đoạn đường bằng và có thêm 1 đoạn xuống dốc. Qúa đen cho hai chị em Mộc Miên và Cám, dắt xe từ sáng, giờ đến đoạn đạp được thì lại đưa xe cho người khác :D.
https://farm6.staticflickr.com/5804/21964626315_960c1231fc.jpg

https://farm6.staticflickr.com/5679/21974535081_44892f0805.jpg


Đến một đoạn nghỉ, cả đoàn được bốn người chỉ cho 2 đường xuống con suối chia cắt địa phận Chế Tạo và Mường La. Họ cũng cảnh báo chúng tôi không đi theo đường to vì đảm bảo không tới được con suối đó trước khi trời tối mà nên đi đường tắt (mô tả giống hệt anh người Mông ở trên). Thấy chúng tôi còn ngần ngừ, một người có vẻ lanh lợi nhất nhóm định tiếp thị dịch vụ chở người bằng xe máy xuống điểm đến: mỗi người chúng tôi chỉ cần trả 1-200k là sẽ được đưa đến tận con suối :D. Không đứa nào đồng ý (lúc này mới 3h chiều và chúng tôi không tin là đi đường tắt lại không kịp). Vậy là vui vẻ chia tay, chúng tôi đạp đi trước, bốn thanh niên cuốc bộ sau. Tôi chào các anh và còn nói thêm: tốc độ đi của các anh như thế này, chả mấy chốc lại gặp nhau ở phía trước. Bè lũ cùng đoàn có vẻ không tin lắm, nhưng đó lại là sự thật và là may mắn của chúng tôi :D.

Pluto
05-10-2015, 07:22 PM
10. Bắt đầu được băng đồng, đổ dốc

Đi khoảng 20 phút, chúng tôi đến điểm lúc chiều hai nhóm người bản địa thông báo là sẽ có ngã ba có đường tắt xuống suối. Anh chàng đi xe máy lúc sáng thật tốt bụng, đốn một cành cây thật to để đánh dấu cho chúng tôi rẽ vào đường tắt. Chúng tôi hăm hở đổ dốc xuống, trong lòng nghĩ thế này thì chả mấy chốc mà sang được địa phận Mường La?

Chán cắm mặt xuống đất thì ngước lên nhìn trời
https://farm6.staticflickr.com/5702/21938566746_acfa937c70_c.jpg

Nhưng quá đau lòng, mới đổ được vài trăm mét, chúng tôi lại gặp một ngã ba tiếp theo, chọn bừa một hướng, đi tiếp vài chục mét thì lại thêm một, hai, ba ngã ba nữa. Lúc này thì chúng tôi thật sự hoang mang, anh chàng lúc trưa chỉ cho chúng tôi ngã rẽ đầu tiên, vậy giờ chúng tôi biết tìm ai để hỏi tiếp đường đây?

Dùng dằng mãi, cả lũ quyết định dắt xe quay lại chỗ rẽ, tự nhủ nếu không gặp được ai thì đành chấp nhận đi đường chính, dù đi đường đó thì sẽ tối mịt mới tới được con suối. Và cũng may mắn cho chúng tôi, mới dắt lên một đoạn thì đã gặp lại bốn người vừa rồi. Như tôi đã nói ở trên, sớm muộn gì chả gặp lại họ. Mặc dù đạp xe, nhưng tính về tốc độ trung bình cho đổ đèo và dắt xe lên dốc thì sao chúng tôi có thể so sánh với tốc độ đi bộ của những người sinh ra và lớn lên trong các bản làng sâu tít trong rừng này được?

Pluto
05-10-2015, 07:23 PM
Bốn người bọn họ dẫn chúng tôi đi theo con đường dân sinh về đến bản của họ. Hỏi tên thì họ bảo bản nhỏ quá (chỉ có 4,5 nóc nhà) nên cũng chẳng có tên. Và tôi biết thêm bản Thái gần con suối dưới kia là bản Noong Boong?, con suối đó là ranh giới giữa huyện Mù Cang Chải, Yên Bái với huyện Mường La, Sơn La. Nghỉ ngơi, xin thêm nước, cho mấy bạn trẻ con một ít bánh kẹo, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình đi xuống theo con đường dân sinh được chỉ. Lúc này mới là lúc thử sức thần kinh của những kẻ đổ dốc. Con đường đất nhỏ và hẹp, chỉ đủ rộng cho một xe máy đi, nhỡ tay thì bay xuống vực thật. Tôi và Thuyết băng băng đổ xuống (đoạn khó vẫn phải xuống dắt, tất nhiên :D), còn Mộc Miên và Cám cứ lò dò dắt xe xuống sau. Bằng chốt đoàn, mặc dù cũng muốn đổ xuống cho nhanh nhưng bị hai chị đi trước cản nên đành cam chịu đi sau.

https://farm1.staticflickr.com/758/21974515521_ce619623eb_c.jpg

Chúng tôi đến chỗ có cửa trượt để ngăn gia súc không vượt qua, không biết có phải là cánh cổng mà những kẻ lọ mọ chuyên đi cào cào trước đây hay vượt qua không?

https://farm1.staticflickr.com/731/21776652910_37f7884758_h.jpg

Tiếng suối mỗi lúc một to dần mà mãi chúng tôi không tới nơi, vẫn cứ tiếp tục đi xuống dốc.

Con suối - Nơi chúng tôi phải đến trước khi trời tối:
https://farm1.staticflickr.com/695/21776884448_b5a02b8df1_h.jpg

Đi qua một ngôi nhà đơn độc giữa rừng già. Anh chị chủ nhà cứ nài nỉ vào chơi nhưng chúng tôi không nhận lời được vì đường còn xa quá. Chỉ kịp gửi anh chị mấy cái kẹo, chụp kiểu ảnh rồi đi ...
https://farm1.staticflickr.com/747/21964732765_a93f3b39c1_c.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:24 PM
11. Gần đến bản Thái – Lại lạc đường
Đi mãi, đi mãi, bỗng mở òa trước mắt chúng tôi là cánh đồng lúa chín vàng. Hy vọng lại được thắp lên. Vậy là chúng tôi sắp đến một bản làng nào đó rồi!

https://farm6.staticflickr.com/5788/21776649370_d5bf8fe66a_b.jpg

Ngày trước Pavlov đã thành công với việc chứng minh được phản xạ có điều kiện thì giờ núi rừng cũng chứng minh được khả năng tạo ra phản xạ dắt xe cho chúng tôi. Dường đẹp như thế này mà các bạn vẫn cứ dắt xe, đến khi tôi nhắc sao không đạp thì cả lũ mới giật mình, lóc cóc ngồi lên yên mà đạp..

Đoạn này đẹp nhất và “phê nhất” trên suốt hành trình. Từ sáng đến giờ chúng tôi chỉ cắm mặt nhìn đường (đổ dốc), hoặc mờ mắt đẩy xe lên dốc, thỉnh thoảng mới được ngó quanh khi nghỉ ngơi dọc đường. Nhưng cảnh vật từ sáng đến giờ cũng chỉ là những mép vực, những dải sườn núi toàn cây rừng xa tít tắp. Bây giờ phóng tầm mắt ra phía trước là màu xanh của cánh đồng, màu vàng của lúa chín. Chúng tôi cứ thế thả hồn theo nương lúa, mặc kệ cho những lá lúa cứa vào chân đau rát.

https://farm6.staticflickr.com/5669/21974504001_8710aaf701_o.jpg

Dừng lại làm hàng :D
https://farm6.staticflickr.com/5673/21938554456_c75c11e071_c.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:27 PM
Bất ngờ nhất là chúng tôi gặp lại anh người Mông tốt bụng lúc sáng (người đã chặt cành cây to để đánh dấu cho chúng tôi rẽ vào đường tắt). Anh quá ngạc nhiên và kêu trời khi thấy chúng tôi vẫn còn ở đây. Theo lời anh kể thì anh đã chạy xe máy ra tận Mường La và đang trên đường chở bao ngô lên núi rồi sẽ quay về bản, hức ... Anh dặn chúng tôi cứ đi tiếp đi, vài phút nữa anh thả bao ngô thì sẽ quay lại chỉ đường cho chúng tôi. Lúc sau anh quay lại, và chúng tôi vận hết công suất của CPU để lắng nghe, ghi nhớ những đoạn đường thẳng, đường rẽ, con dốc, con suối cần phải đi để xuống được chỗ cầu khỉ vượt suối. Tạm biệt anh, chỉ đổ dốc thêm một lúc là chúng tôi lại lâm vào tình huống dở khóc dở cười. Có lẽ đường xóc quá nên mọi lời hướng dẫn đều văng hết cả, đến 1 ngã ba thì cả lũ ú ớ vì chả nhớ phải rẽ đường nào. Gặp một bà cụ người Thái đang làm ruộng, chúng tôi dừng lại hỏi đường. Và đau lòng thay, hai bên chả ai hiểu ai. Tôi nghe bà nói mà tưởng mình đang ở Bangkok, huhu ...

https://farm1.staticflickr.com/723/21938539996_39400ec9af_o.jpg


Vậy là quyết định đánh liều, cả đoàn chọn một hướng rồi đi tiếp. Mải miết đi mãi, chúng tôi vượt qua những khoảng ruộng trồng rau của bà con, những khoảng rừng thưa. Chúng tôi đi trong lòng một dòng sông cạn, là dấu vết còn lại của những trận lũ ống, lũ quét từ trên núi chảy xuống và cảm thấy quá may mắn vì đi trong những ngày khô ráo. Ngày mưa thì dòng lũ ống như thế này sẽ cuốn phăng mọi thứ trên đường nó đi qua.

https://farm1.staticflickr.com/767/21952568322_5c4f85c854_c.jpg

Pluto
05-10-2015, 07:29 PM
12. Rón rén qua cầu khỉ

Xâm xẩm tối chúng tôi mới tới được bên bờ suối, nơi có chiếc cầu khỉ bắt buộc chúng tôi phải vượt qua để đi tiếp về Mường La (Thực ra cũng có đường nữa, đó chính là đường xe máy vẫn đi, nhưng phải dắt tít lên bản Thái ở trên đỉnh núi rồi đổ xuống chiếc cầu to ở đoạn suối phía trên. Với sức khỏe của chúng tôi bây giờ thì chỉ còn cách là vượt cầu khỉ thôi)

Đến lúc này tôi mới nhìn thấy con đường mà anh người Mông tốt bụng muốn chỉ cho chúng tôi. Con đường ấy vừa to, vừa mượt mà, lượn ôm lấy sườn đồi và đi dần xuống suối. Vậy là chúng tôi đã chọn đúng con đường vừa xa vừa xấu để đi đến đây, huhu...

https://farm1.staticflickr.com/604/21964702345_4e4314ffee_c.jpg
Ảnh: Đi trong vệt lũ ống

Phía xa xa là ...cây cột điện, vậy là chúng tôi lại sắp đi hết đường tắt để quay về đường chính rồi :D

Pluto
05-10-2015, 09:43 PM
Đến bờ suối cùng lúc với chúng tôi là hai người Mông đi xe máy bờ bên kia. Chúng tôi đang băn khoăn là họ làm thế nào để vượt được suối. Trong một bản nhỏ gần đó, có vài thanh niên trông vẻ mặt bất thiện cũng chạy ra hóng cùng. (Theo bạn bè tôi kể lại, năm ngoái đi qua mấy bản ở khu vực này, xe máy của các bạn đều bị thanh niên bản bắt dừng lại đóng tiền do đi vào con đường họ mới xây, ngoài ra cũng bị ép đến tận 500k/xe máy khi muốn nhờ đám thanh niên này bê xe qua suối). Hai thanh niên người Mông dừng xe, cởi gần hết quần áo, phi xe xuống dòng suối đang chảy xiết. Vừa kéo, vừa đẩy, có lúc phải vần chiếc xe. Loay hoay một lúc họ mới đưa được chiếc xe đi qua con suối.

Quay lại nhìn mấy thành viên còn đang ngẩn ngơ đứng ngắm dòng suối, băn khoăn không biết sẽ đi qua bằng cách nào: lội qua (dễ trôi cả người cả xe lắm) hay đi qua cầu khỉ (có lẽ còn ghê hơn).
https://farm1.staticflickr.com/724/21974456531_a54971aa7c_c.jpg

Tôi quyết định đi thử. Cũng may là sau nhiều lần trôi cầu khi lũ về, lần này chiếc cầu khỉ được làm bằng một thân cây đủ lớn, khi tôi bước đi trên đó không rung rinh nhiều.

Vậy là tôi và Bằng lần lượt xách từng chiếc xe đạp, dò dẫm trên cây cầu khỉ để đi qua dòng suối đang chảy xiết bên dưới.

Thuyết đi qua cũng nhẹ nhàng,
https://farm1.staticflickr.com/759/21343548653_611cb46cb7_c.jpg

Mộc Miên mặt xanh mặt đỏ toát mồ hôi cũng lò dò qua được cầu khỉ.
https://farm1.staticflickr.com/646/21974459441_36fa62897f_c.jpg

Chỉ còn sót lại Cám nhờ sự trợ giúp đặc biệt mới vượt qua được con suối này. Để Cám chia sẻ thì tốt hơn ;)
https://farm6.staticflickr.com/5771/21974451041_7e386fcf34_c.jpg

Pluto
05-10-2015, 09:44 PM
13. Qua bản Noong Boong
Một đoạn suối hiền hòa, bộ mặt con suối sẽ hoàn toàn thay đổi khi lũ về:
https://farm1.staticflickr.com/695/21341914514_b8a8557607_c.jpg

Phút thảnh thơi khi vừa qua cầu khỉ:
https://farm1.staticflickr.com/742/21938494606_9edd87a896_c.jpg

Vượt qua con suối, chúng tôi đi được thêm tầm 2km nữa thì đụng phải con dốc tiếp theo. Chuỗi hành động buổi sáng lại tiếp diễn: tôi và Thuyết tự đẩy xe cho mình, còn Bằng hỗ trợ Cám và Miên đưa xe lên dốc.
https://farm1.staticflickr.com/570/21938479586_d890db6000_c.jpg

Dừng lại nghỉ ở đỉnh con dốc khi trời đã ngả sang chiều muộn, chỉ một lát nữa thôi khi mặt trời khuất sau những rặng núi là bóng đêm sẽ sập xuống.

Mộc Miên lúc này có dấu hiệu tụt huyết áp: mồ hôi đổ ròng ròng, đi không vững. Mệt là một phần, nhưng hơn cả là lo lắng cho cô con gái đi cùng Trung Ryk bây giờ vẫn chưa thấy tăm hơi đâu.

Chúng tôi cố gắng an ủi và ép Miên ăn thêm chút bánh kẹo để còn có sức theo cả đoàn ra Mường La.

Nghỉ ngơi một lúc, cả đội lại tiếp tục lên đường. Qua bản Thái, chúng tôi đắm chìm trong cuộc sống thanh bình của người dân nơi đây: lũ trẻ con đang đá bóng, mấy bà cô, bà chị đang gội đầu, nấu cơm chiều.

Hỏi đường anh thanh niên, chúng tôi được hướng dẫn tận tình để thả dốc đi xuống cầu treo trên con đường ra khỏi bản.

https://farm6.staticflickr.com/5625/21938475816_e18640e23a_c.jpg

Pluto
05-10-2015, 09:45 PM
14. Trung thu trên núi.

Đặc điểm chung cho mọi chặng trên cuộc hành trình Chế Tạo – Mường La mà chúng tôi còn nhớ mãi, đó là ..dắt xe lên dốc.

Đi khỏi bản Thái, chúng tôi tiếp tục dấn sâu vào rừng. Cả lũ tranh thủ những vệt sáng cuối cùng trong ngày và lại bàng hoàng nhận ra, trước mắt mình tiếp tục là ..CON DỐC.

Gặp người đi đường ngược chiều, chúng tôi hỏi thì biết phải nuốt hết con dốc 8km này, sau đó đổ đèo xuống bản tiếp theo và hỏi đường tiếp thì mới có hy vọng ra đến Mường La.

Pluto
05-10-2015, 09:46 PM
Ì ạch mãi chúng tôi mới qua được 100m gắt đầu tiên. Lúc này thì trời sập tối hẳn. Kiểm kê mới biết cả đoàn chỉ còn 2 cái đèn pin của Bằng và Thuyết, cái thì chập chờn, cái thì sắp hết pin. Bộ đèn pin, sạc dự phòng sáng nay tôi đã gửi theo xe máy, chỉ giữ lại bộ tool sửa và vá xe.
Mệt quá, chúng tôi ngồi nghỉ.

Đang bận rộn đập đàn muỗi chi chít dưới chân, ban ngày không thấy đâu, vậy mà mới tối chúng đã túa ra rào rào khi thấy hơi người, thì nghe tiếng Mộc Miên reo lên: Trăng lên kìa mọi người ơi!

Pluto
05-10-2015, 09:46 PM
Qủa đúng như vậy, chị Hằng đêm thật to, thật tròn, thật sáng đang dần nhô ra khỏi đỉnh núi phía xa. Chúng tôi ngẳn ngơ đứng quan sát quá trình vượt qua đỉnh núi của vầng trăng rực rỡ đêm Trung thu. Ánh sáng bạc dần lan tỏa khắp vùng thung lũng.

https://farm1.staticflickr.com/632/21776790658_7dc5f936d3_c.jpg

“Trăng to như cái nia” – Lời Mộc Miên, chúng tôi nhớ mãi, vì chẳng còn từ nào mô tả độ lớn của mặt Trăng đêm đó :).

https://farm6.staticflickr.com/5678/21341897254_8b4fa830ea_c.jpg
Quên đi chặng đường về còn mù mịt, mỗi người thả hồn mình phiêu lãng theo từng vạt sáng bạc của chị Hằng. Cũng phải hơn 20 năm rồi, kể từ ngày chuyển nhà ra phố, tôi mới được ngắm ánh Trăng đẹp như thế (Thực ra ánh trăng mùa thu năm ngoái ở Ba Lạt cũng đẹp lắm, nhưng cảm xúc lúc đó rất khác với lần này :))

Pluto
05-10-2015, 09:47 PM
Nghe tiếng Thuyết lẩm bẩm: “Ước gì có cái bánh Trung thu bây giờ nhỉ?”, Cám chợt tỉnh “cơn mê”, reo lên:” Chị có nhes!”. Vậy là Cám loay hoay, lúi húi bới tìm trong ba lô, lúc sau lôi ra một chiếc bánh nướng vẫn còn nguyên hình nguyên dạng, khoe: “Bánh của bạn em làm”, may mà để sâu dưới ba lô nên chưa cho các cháu dọc đường.

https://farm6.staticflickr.com/5685/21776789528_096144a4fd_c.jpg

Lấy con dao nhỏ đa năng, chúng tôi chia nhau từng mẩu bánh trung thu, vừa ăn vừa ngắm chị Hằng, vừa chụp ảnh. Ai cũng ao ước, giá bây giờ có người mà ai cũng biết là ai đấy ở đây, thì có lẽ bức ảnh đêm Trung thu sẽ đẹp hơn rất nhiều những bức ảnh dân tay ngang chúng tôi chụp.

Chúng tôi đã ngắm Trung thu như thế . ..

Pluto
05-10-2015, 09:50 PM
15. Leo lên rồi đi xuống

Lúc này ánh trăng đã đủ sáng, chúng tôi lại lục tục lên đường. Mộc Miên sau khi bị ép ăn thêm cả bánh Trung thu, bánh ngọt và lương khô? trông đã “nhuận sắc” hơn nhiều. Với địa hình vùng núi kiểu lòng chảo, con đường uốn lượn theo sườn núi, có lúc chúng tôi đi trong ánh trăng sáng dịu dàng, có lúc lại chui hẳn vào một vùng tối miên man nơi núi rừng.

https://farm6.staticflickr.com/5744/21341900874_af13a1a8ea_c.jpg

Cả lũ cứ cắm cúi, cắm cúi đi. Thỉnh thoảng ra chỗ sáng, Thuyết và tôi lại leo lên xe đạp và thả dốc. Lũ kia nhìn thấy nhưng cũng không muốn và không bắt chước được nên kệ cho hai anh em tôi bày trò.

Pluto
05-10-2015, 09:51 PM
Đang đi, cả lũ giật mình khi nghe tiếng chuông điện thoại. Ơn giời, có sóng rồi. Là Mướp Đắng gọi cho Cám, sau đó là Cường Lê gọi – thông báo đoàn kia đã ra Mù Cang Chải và đang ăn lẩu. Chúng tôi vừa mừng vừa tủi thân. Mừng vì các bạn đã ra đến nơi an toàn, tủi thân vì “chúng nó” được ăn lẩu, còn năm chị em giờ vẫn mò mẫm trong rừng, tiết kiệm từng miếng lương khô, từng ngụm nước suối, huhu ..

Mộc Miên gọi mãi, gọi mãi cho Trung Ryk và Trang Sói mà không liên lạc được. Nỗi lo âu trong mắt chị nặng dần...

https://farm1.staticflickr.com/781/21776545570_6420bc0f4f_c.jpg

Pluto
06-10-2015, 09:43 AM
Con đường đêm trăng cứ dài mãi, dài mãi. Không khí tĩnh lặng quá, vừa đi tôi vừa xui Thuyết ..hát. Đến giờ này thì chỉ còn cách hát váng lên hoặc nói chuyện mới nhau thì đường mới đỡ dài, hy vọng mới không tắt được :)

Thỉnh thoảng đi qua một vài nhà dân bên đường, lũ chó lại sủa inh lên. Nhớ lại những post của Mông dân về lũ chó ở Tam Đảo, hay những lần bị chó đuổi ở Thanh Sơn, Y Tý, tóc tai đứa nào cũng dựng đứng cả lên.

Khổ một nỗi trăng có sáng đấy, nhưng khi bị chó sủa như thế thì chúng tôi cũng chẳng đi nhanh được vì đường ..xấu, toàn phải dắt, huhu..

Pluto
06-10-2015, 09:44 AM
Có điều may mắn cho chúng tôi là lũ chó ở đây cũng không dạn người, chúng chỉ đứng sau hàng rào mà sủa với ra. Con nào bạo dạn lắm thì chạy theo đoàn, chúng tôi đi thì bọn chúng đi, chúng tôi dừng thì bọn chúng cũng dừng, chúng luôn giữ một khoảng cách cố định với chúng tôi và không ngừng sủa ...

Con chó chiều nay cũng thế, cứ lẽo đẽo đi theo đoàn
https://farm1.staticflickr.com/639/21974531471_1345e85503_c.jpg

Pluto
06-10-2015, 09:45 AM
16. Dự định thuê ô tô bất thành

Đi qua một nhà dân, Mộc Miên hỏi và được biết sắp đến một bản lớn ở phía trước, ở đó có nhà có ô tô. Chúng tôi có thể thuê xe để chở cả người và xe về Mường La, kết thúc cơn ác mộng sớm hơn.

“Lả lướt” cả giờ đồng hồ nữa, chúng tôi đến được bản đó. Nhìn những con xe tải to đùng đỗ trong sân nhà, lại nhìn xuống chân, ai cũng ngao ngán. Bây giờ con đường dưới chân đã trở nên xấu hết mức có thể, lồi lõm vết ổ trâu ổ voi, trơ ra là những tảng đá hộc (vì lúc này chúng tôi đã xuống đến bản ở gần dưới chân núi đá rồi). Với con đường xấu như thế này, rất khó hy vọng ông chủ của những chiếc xe tải kia chịu đi ra vào lúc đêm hôm như thế này.

Pluto
06-10-2015, 09:46 AM
Đi gần cuối bản, Miên tìm được nhà mà người dẫn đường đã giới thiệu.

Và màn mặc cả, ra giá cho chuyến đi trên chiếc xe Jeep bắt đầu.

Đám thanh niên thấy năm đứa đi xe đạp lò dò vào hỏi thuê xe, đứa nào đứa ấy liêu xiêu rồi nên cũng bắt đầu ép giá. Gía đầu tiên họ đưa là là 3 triệu, chúng tôi im lặng. Gía tiếp theo: 2 triệu, cũng đã thấy đoàn xe đạp lao xao, nhưng chưa ai quyết. Cám buột miệng: 700k, tí nữa đến tôi còn ngã ngửa (sau này Cám thanh minh, lúc đấy em mệt quá, tưởng họ bảo 1 triệu nên mặc cả xuống 700k, huhu..).

Dùng dằng một lúc, anh chàng thanh niên, có vẻ là chủ xe, chốt 1,5 triệu.

Với con đường trước mặt, lát nữa dù có đi đường nào thì chúng tôi cũng phải vượt qua 2 con dốc cao để ra đến đường bê tỏng, và với khoảng cách gần 30km nữa mới về đến Mường La (theo lời đám thanh niên) thì tôi thấy giá như vậy cũng hợp lý rồi.

Nhìn quanh thấy Thuyết và Bằng vẫn ổn, chỉ Miên và Cám là hơi mệt một chút, và hai người cũng không quyết tâm phải lên ô tô bằng được, thế là tôi nháy Miên, cảm ơn anh chủ xe và cả đoàn dắt xe đi tiếp.

Tôi cũng không biết quyết định đi tiếp của mình là sáng suốt hay dở hơi. Bởi đêm ấy mà mệt quá không về được Mường La, tôi không bị Mộc Miên và Cám làm gỏi mới là lạ. Nhưng ít nhất tôi cũng được an ủi khi Thuyết bảo dù có đặt xe, Thuyết cũng không chịu đi và sẽ một mình đạp về đến Mường La :D.

Pluto
06-10-2015, 09:47 AM
17. Ra đến đường bê tông:

Đúng như lời đám thanh niên nói, chúng tôi còn “va” phải một con dốc thật cao trước khi đi xuống một vùng cánh đồng và khúc suối rộng như một dòng sông. Khúc sông này hồi chiều trên con đường đi xuống cầu khỉ, chúng tôi đã được anh người Mông chỉ cho, thế mà giờ đến tận đêm chúng tôi mới xuống được đến đây.

Đoạn đường này nếu đi vào ban ngày thì sẽ rất đẹp, bởi nó là con đường độc đạo xuyên qua một vùng bằng phẳng, rộng lớn, một bên là dòng sông hiền hòa, một bên là cánh đồng lúa tươi tốt.

https://farm1.staticflickr.com/765/21952485252_aaa9cd730a_c.jpg

Đi hết vùng lòng chảo, chúng tôi lại ...leo dốc :D.

Pluto
06-10-2015, 09:47 AM
Bằng vẫn tiếp tục công việc của mình, nhưng lúc này cu cậu cũng đã tỏ rõ sự mệt mỏi. Bằng bảo tôi rằng cũng sắp sụt pin đến nơi rồi. Lúc này Mộc Miên không còn mệt mỏi như lúc trước nữa, nhưng lại đến lượt Cám. Đi cả một ngày dài, ăn bánh kẹo, cơm nắm, lương khô, uống nước suối, nên giờ dạ dày Cám như can ..rượu đong thiếu, vừa đi vừa óc ách =))

Vật vã lên dốc, chúng tôi như bừng tỉnh khi Thuyết hét lên: “Đến đường bê tông rồi!!”

Pluto
06-10-2015, 09:48 AM
18. Ước mơ lon pepsi của cám và sữa chua của Thuyết

Vậy là điều mong chờ của chúng tôi đã thành sự thật, chúng tôi đã ra đoạn đường bê tông đổ về Mường Trai. Kể từ lúc này dù có đổ dốc hay dắt xe lên dốc thì mọi việc cũng sẽ nhẹ nhàng hơn việc chúng tôi đi trong đoạn đường rừng hoang hay qua các bản làng vừa rồi.

Trên đoạn đường bằng hiếm hoi, cả lũ bắt đầu líu lo. Miên thì chỉ thèm có chiếc giường, mong rằng về đến Mường La thì việc đầu tiên là tắm và sau đó lăn ra ngủ. Cám ao ước mình có một lon Pepsi lạnh. Còn siêu nhân Thuyết? Thuyết mong về Mường La sẽ được ăn sữa chua vì đang rất khó chịu với cái dạ dày của mình. Vậy ước mơ của tôi là gì? Còn lâu tôi mới nói, hihi..

Nhưng dù đường có đẹp đến mấy thì cũng không che giấu được sự thật: Đến lúc này Mộc Miên và Cám đã mệt lắm rồi. Bằng thì sắp hết pin. Tôi cũng chỉ đủ sức lo cho mình, thỉnh thoảng giúp Mộc Miên và Cám dắt xe lên một đoạn dốc.

Pluto
06-10-2015, 09:48 AM
Lúc này thì siêu nhân Thuyết bắt đầu thể hiện vai trò của mình: Thuyết cứ lừ lừ đạp, nuốt hết con dốc. Dựng xe trên đỉnh dốc, Thuyết lại chạy bộ xuống cùng Bằng và tôi dắt xe của Mộc Miên và Cám đi lên. Cám và Mộc Miên dìu nhau lả lướt đi trong ánh trăng đêm trên con đường rộng rãi, cứ đến đoạn nghỉ là ngồi phịch xuống để ...ngủ gật. Hình ảnh thật thê lương, huhu ...

Lúc này chúng tôi gặp một chuyện chả biết buồn hay vui: Một thanh niên trong bản khi được Mộc Miên nhờ chở lên đỉnh dốc đã trắng trợn làm tiền: còn dốc dài hai lần 150m nữa cơ, muốn chở thì phải góp với tôi ít tiền xăng. Miên từ chối, chàng ta vít ga đi thẳng. Còn chúng tôi đi thêm vài chục mét nữa là đã thấy đỉnh dốc @@, uất nhưng không biết nói gì nữa.

Pluto
06-10-2015, 09:49 AM
19. Về Mường Trai và thử thách cuối cùng

Đoạn đường cuối cùng này nhàn hơn, chúng tôi chỉ cần đổ dốc là sẽ xuống đến Mường Trai, từ đó vượt thêm 2 con dốc 8 % nữa là về Mường La.

Đổ dốc một đoạn, quay lại vẫn thấy Cám bám theo, tôi yên tâm nhả phanh cho xe trôi tít. Thêm năm, mười phút nữa quay đầu nhìn lại chẳng thấy ai nên tôi dừng lại đợi. Đứng giữa đường, đồng không mông quạnh, đợi mãi mà không thấy ai. Sốt ruột quá nên tôi lại kỳ cạch đạp ngược con dốc để xem mọi người như thế nào rồi. Kỳ cạch đạp cả km thì thấy bọn kia đang đổ xuống, bảo với tôi là ngồi nghỉ ở phía trên, huhu...

Pluto
06-10-2015, 09:49 AM
Qua ngã ba Mường Trai, Sơn La, lúc này là thử thách cuối cùng với chúng tôi: hai con dốc nữa mới về đến đích.
Lúc bình thường thì những con dốc này chả là gì (lời Cám và Mộc Miên), nhưng đến giờ phút này sao mà chúng cao, xa vời vợi đến thế.

Thuyết tiếp tục đóng vai trò siêu nhân: đạp xe của mình lên dốc và chạy bộ xuống đạp tiếp xe của hai bà chị đi lên dốc ....

Hơn 2h sáng, chúng tôi có mặt ở Mường La. Sau khi cho dạ dày nạp mỗi đứa một bát cháo thịt băm, về tắm rửa, 3h30 chúng tôi ngắt cầu dao, sập nguồn đến 9h sáng hôm sau...

Pluto
06-10-2015, 09:49 AM
Như vậy là trải qua 17 giờ đồng hồ, từ 9h30 sáng đến tận 3h đêm, chúng tôi mới hoàn thành cung đường mệnh danh là tử địa Chế Tạo – Mường La. Mệt mỏi nhưng cũng không kém phần tự hào, hoàn thành được cung đường là phần thưởng lớn cho những kẻ điên rồ, vượt qua chính mình để dấn thân vào một cung đường không dành cho xe đạp!

Bản đồ chỉ điểm đầu và điểm cuối của cung đường Chế Tạo - bản Noong Boong, còn đường cụ thể ntn thì chịu :). Như lời Mộc Miên nói: Cả lũ chúng ta chỉ bò loanh quanh trong khu núi này mà mất gần 9 tiếng đồng hô, từ 9h30 sáng đến tận 6h chiều :(

https://farm6.staticflickr.com/5708/21972529652_a4f877554e_c.jpg



P/S: Câu chuyện gặp lại Trung Ryk VÀ Trang Sói, vụ thuê xe đi tham quan Mường La, thủy điện Sơn La và tắm khoáng nóng thư giãn chỉ là những điểm đáng nhớ thêm của một hành trình nhớ đời này thôi :)

hung
06-10-2015, 01:55 PM
Lúc này thì siêu nhân Thuyết bắt đầu thể hiện vai trò của mình: Thuyết cứ lừ lừ đạp, nuốt hết con dốc. Dựng xe trên đỉnh dốc, Thuyết lại chạy bộ xuống cùng Bằng và tôi dắt xe của Mộc Miên và Cám đi lên. Cám và Mộc Miên dìu nhau lả lướt đi trong ánh trăng đêm trên con đường rộng rãi, cứ đến đoạn nghỉ là ngồi phịch xuống để ...ngủ gật. Hình ảnh thật thê lương, huhu ...


1/ Đọc đoạn này thấy bác Thuyết khoẻ quá (mặc dù từng biết bác ý đã chạy bộ vài chục km) :) - like bác!
2/ Còn lời văn của bác Pluto tả 2 bác Cám và Mộc Miên làm em cười và cay mũi gần chết - chỉ có những ai từng trong hoàn cảnh như vậy mới thấy quý trọng những người bạn, những đồng đội trong team của mình :)
3/ Cám ơn bác Pluto đã viết lại những cảm xúc trong chuyến xuyên rừng núi này - quá hay luôn :)

camhap
06-10-2015, 02:08 PM
Cái này mặt Tô còn biểu cảm hơn em :D

Chỉ còn sót lại Cám nhờ sự trợ giúp đặc biệt mới vượt qua được con suối này. Để Cám chia sẻ thì tốt hơn ;)
https://farm6.staticflickr.com/5771/21974451041_7e386fcf34_c.jpg

Pluto
06-10-2015, 02:32 PM
Cái này mặt Tô còn biểu cảm hơn em :D

Chỉ còn sót lại Cám nhờ sự trợ giúp đặc biệt mới vượt qua được con suối này. Để Cám chia sẻ thì tốt hơn ;)
https://farm6.staticflickr.com/5771/21974451041_7e386fcf34_c.jpg

Anh đang tính ra giữa suối có nên giật tay ra chạy sang bờ bên kia không =)))))

Pluto
06-10-2015, 02:34 PM
1/ Đọc đoạn này thấy bác Thuyết khoẻ quá (mặc dù từng biết bác ý đã chạy bộ vài chục km) :) - like bác!
2/ Còn lời văn của bác Pluto tả 2 bác Cám và Mộc Miên làm em cười và cay mũi gần chết - chỉ có những ai từng trong hoàn cảnh như vậy mới thấy quý trọng những người bạn, những đồng đội trong team của mình :)
3/ Cám ơn bác Pluto đã viết lại những cảm xúc trong chuyến xuyên rừng núi này - quá hay luôn :)

Thực ra em chỉ làm nhiệm vụ của phóng viên chiến trường thôi bác ạ. Chuyến đi này mấy bạn viết hay bị đơ nên em mới được thể hiện :D

Siêu nhân Thuyết thì sau chuyến đi này em ngày càng tuyệt vọng với bản thân mình, không hy vọng gì đạp hay chạy với bạn ấy :D

Mộc miên
06-10-2015, 05:43 PM
Gặp chị Hằng trên đỉnh núi

Nói về ánh trăng rằm nơi đỉnh núi, có lẽ tôi từ bé cũng chưa bao giờ thấy một Ông trăng (nhưng sao có lúc lại là Chị Hằng) to như thế, sáng như thế! Sinh ra và lớn lên ở thành phố, ngày xưa khi thời đất nước còn nghèo thì phố cũng như quê. Khu tập thể nơi tôi ở có một chiếc sân rộng, những đêm hè mất điện bọn chúng tôi thường mang ghế, mang giường gấp ra đấy nằm tán gẫu mắt nhìn lên trời tìm những chòm sao (giờ thì chỉ còn nhớ mỗi chòm sao Thần Nông), rồi những đêm trăng sáng, trời trong, ở thành phố thỉnh thoảng cũng thấy ánh trăng vằng vặc nơi sân nhà nhưng quả thật khi được ngắm một vầng trăng rằm trên nền trời trong ở một cự li rất gần nơi rừng núi thì thật hiếm và mang đến một cảm xúc thật khó tả.

Một ngày trời cả bọn lang thang trong cái thung lũng mà chỉ đi mà không nhìn thấy đường không biết con đường sẽ dẫn mình đi đâu và đâu là đích đến, cứ đi đến nơi mới biết “Ô nãy mình vừa nhìn thấy vị trí này mà giờ mình lại đến đây”. Trời sập tối, chúng tôi đến một ngã ba đập mặt vào một Con Dốc xuống và một Con Dốc lên. Con dốc xuống cầu qua suối chắc sang một bản khác, con dốc lên “Ôi đây mà là đường đi á???” trong đầu tôi chợt loé lên ý nghĩ ấy thì thấy một chị phụ nữ đèo một can 20l nước gì đó phi xe máy từ trên dốc xuống và tôi đã chắc chắn rằng đó là con đường chúng tôi phải vượt qua nếu muốn đến Mường La.

Có hiện tượng tụt huyết áp, chân tay run, vơ vội cái kẹo Socola ăn dở lúc chiều nhai ngấu nghiến, uống ngụm nước để chiêu vì ngọt quá tôi đứng dậy đẩy xe leo lên con dốc, đi được vài mét đã thấy siêu nhân Bằng chạy xuống “Chị đưa xe đây em dắt hộ” rồi như cướp xe hắn dắt phăm phăm đi lên dốc còn tôi quay lại đẩy xe cùng Cám. Đến lưng chừng dốc cả bọn ngồi lại nghỉ cũng là để ép tôi ăn bánh cho hồi pin, Thuyết nhanh nhảu “Em còn một ít cơm lúc trưa, chị ăn đi, còn cả ruốc, cả vừng đây này” tôi ngồi xuống ven đường cầm nắm cơm cố gắng nuốt để còn lấy sức về Mường La, cả bọn đập muỗi phành phạch (vì nhàn rỗi quá :D ).

Chệu chạo nhai cơm thỉnh thoảng dúm thêm dúm ruốc cho thêm phần đậm đà, mắt lơ đễnh nhìn ngó xung quanh mặc dù trời đã tối lắm xa xa trên đỉnh núi thi thoảng thấy le lói ánh đèn xe máy báo hiệu con dốc chúng tôi sắp phải vượt qua (nhìn thế thôi chứ phải một lúc lâu mới thấy ánh đèn ấy đến được chỗ chúng tôi). Trên đỉnh núi một đốm sáng nhô lên, phía sườn núi bên kia ánh sáng bàng bạc. Đốm sáng trên đỉnh núi nhô lên to dần “Ô trăng kìa, hôm nay là rằm trung thu nhỉ?” cả bọn quay lại nhìn theo hướng mắt tôi vỡ oà vui sướng. Mọi người lặng đi theo dõi Chị Hằng xuất hiện, lên cao dần nơi đỉnh núi, ánh sáng chan hoà trải rộng xuống thung lũng, xuống bản làng, xuống chỗ chúng tôi ngồi. Lâu lắm rồi, mà cũng có lẽ lần đầu tiên tôi thấy một vầng trăng sáng như thế, to như thế và ở một nơi gần như thế. Quên hết mệt mỏi, tụt pin cả bọn bắt đầu ước “Ôi ước gì có cái lão biết chụp ảnh đi chuyến này để có những bức ảnh đẹp”, “Ước gì có bánh trung thu ở đây để được phá cỗ”, “Ước gì mình mang được vầng trăng này về thành phố để lưu giữ làm kỷ niệm”… Trăng lên cao hẳn chiếu sáng một vùng rộng lớn soi rõ từng viên sỏi trên đường, mọi thứ trở lên đẹp lung linh huyền ảo dưới ánh trăng.

Đường về Mường La còn xa, tạm biệt chị Hằng chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình sau khi đã no nê cảm giác đắm chìm trong ánh trăng và nghỉ ngơi lấy lại sức. Suốt dọc đường, chúng tôi đi dưới ánh trăng sáng vằng vặc của đêm trung thu, tôi khe khẽ cất tiếng hát “Rừng núi dang tay nối lại biển xa. Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà…”. Nghe tiếng Tô lẩm dẩm “Mụ Miên hồi pin rồi… lại còn hát nữa”… :D

Na chín
06-10-2015, 07:44 PM
Em ghét ghét ghét những người đã đổi lịch đi Chế Tạo lần này :'(

Na chín
07-10-2015, 10:14 AM
Tô thank cái gì B-) Người đáng ghét nhất là Tô đấy B-)

thanhnc
07-10-2015, 10:23 AM
Bức ảnh để đời anh Tô nhờ <3

Pluto
07-10-2015, 11:16 AM
Tô thank cái gì B-) Người đáng ghét nhất là Tô đấy B-)

Nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ =)))

Tớ có 1 miệng, lại ba phải, sao đọ được với hội còn lại trong việc biểu quyết hả Na :o025:

Pluto
07-10-2015, 11:45 AM
Trên đường đi, chúng tôi gặp mấy lần những cánh cổng ngăn gia súc kiểu này trên đường. Và mặc định ai đi thì kéo ra, đi qua lại kéo cổng lại :D
https://farm6.staticflickr.com/5738/21997985612_1d2e7c41bf_c.jpg

Rất tình cờ là cánh cổng này năm có tận trước năm 2012, năm đó ku em đi cùng tôi trên chuyến lọ mọ Hà Giang, khi đi qua đã để lại lời nhắn cho các nhóm đi sau và lời nhắn đó đã được chụp lại
(Mượn ảnh của bác BanickLionking bên phượt :)

http://i1055.photobucket.com/albums/s502/kklon112/IMG-20120923-00142.jpg
http://i1055.photobucket.com/albums/s502/kklon112/IMG-20120923-00143.jpg

camhap
07-10-2015, 11:50 AM
Bức ảnh để đời anh Tô nhờ <3

Kiểu như giọng Nắng đang còm ý nhờ

Pluto
07-10-2015, 11:50 AM
[QUOTE=Pluto;91007]Bốn người bọn họ dẫn chúng tôi đi theo con đường dân sinh về đến bản của họ. Hỏi tên thì họ bảo bản nhỏ quá (chỉ có 4,5 nóc nhà) nên cũng chẳng có tên. Và tôi biết thêm bản Thái gần con suối dưới kia là bản Noong Boong?, con suối đó là ranh giới giữa huyện Mù Cang Chải, Yên Bái với huyện Mường La, Sơn La. Nghỉ ngơi, xin thêm nước, cho mấy bạn trẻ con một ít bánh kẹo, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình đi xuống theo con đường dân sinh được chỉ. Lúc này mới là lúc thử sức thần kinh của những kẻ đổ dốc. Con đường đất nhỏ và hẹp, chỉ đủ rộng cho một xe máy đi, nhỡ tay thì bay xuống vực thật. Tôi và Thuyết băng băng đổ xuống (đoạn khó vẫn phải xuống dắt, tất nhiên :D), còn Mộc Miên và Cám cứ lò dò dắt xe xuống sau. ..../QUOTE]

Bổ sung thêm vài cái ảnh về những con đường chúng tôi đã đi qua. Những ảnh này là do các bạn đi xe máy bên phượt.vn chụp, đi xe máy thì đúng là nhàn thật :D

Xe đạp đổ dốc nếu nhả quá tay, gặp đúng đoạn ngoặt này thì xác định là văng xuống vực:

http://i1055.photobucket.com/albums/s502/kklon112/IMG-20120923-00152.jpg

camhap
07-10-2015, 11:53 AM
http://i1055.photobucket.com/albums/s502/kklon112/IMG-20120923-00142.jpg[/QUOTE]

Con xe dream thần thánh này, trong chuyến thiện nguyện đợt tháng 9 vừa rồi ở Yên Bái , xe của hắn rơi cả biển mà không biết =)).Hiện tại đang đi xe không biển

aloaiday123
15-01-2016, 11:42 PM
Các bạn siêu thật :D

Bia Chai
05-05-2016, 09:29 PM
Lỡ 2 vụ Chế Tạo cùng ace của gr ... Chắc hết cơ hội rồi