PDA

View Full Version : Chuyến đi của những ngày xưa



Na chín
04-11-2013, 07:52 AM
Nếu chỉ tính theo thời gian, thì đây là lần trở lại với xe đạp và eMông sau gần 2 năm xa cách. Nếu tính theo cảm xúc, thì phải 5 năm rồi mới được đạp xe như thế. Thật vậy! Với chuyến đi này, dường như đã quay về cái thời eMông chưa tròn tuổi, rất đơn giản và hồn nhiên.

Chuyến đi vừa đủ xa để người ta phải cố gắng, phải nỗ lực mới tới được đích... Chuyến đi cũng vừa đủ gần để đến nơi rồi, người ta vẫn còn sức lực và thời gian để tận hưởng niềm vui...

Đường đi vừa đủ khó khăn để người ta phải huy động cả ý chí mỗi lần mệt mỏi định bỏ cuộc... Đường đi cũng đủ nhẹ nhàng để cuối cùng người ta có thể hoàn thành cả hành trình chỉ dựa vào sức của mình...

Những người bạn vừa đủ già để người ta được trò chuyện và chiêm nghiệm về cuộc sống... Những người bạn cũng vừa đủ trẻ để người ta thấy vẫn còn bắt nhịp được với suy nghĩ và cảm xúc của nhau...

Những thành viên đủ cũ để người ta được cảm thấy thân thuộc như những ngày xưa... Những thành viên cũng vừa đủ mới để người ta buộc phải làm quen từ đầu, để rồi đã thấy nhớ nhau khi chia tay kết thúc chuyến đi...

Cảm ơn xe đạp! Cảm ơn eMông!

http://farm8.staticflickr.com/7299/10657807813_3f37e0c27e_z.jpg

P/s: Đặc biệt cảm ơn anh Linh - người đã đủ hiểu em để tổ chức một chuyến đi vừa vặn, vẹn tròn như chuyến đi này ^^

Casper_HN
04-11-2013, 10:28 AM
Có vẻ như chưa thể "chuyển giao" đúng không N/A? Vẫn còn phải xắn tay lên, lao vào...

Thú thực, cái cảm giác ngày xưa lâu lắm rồi mới tìm thấy được, tưởng như xa lắm rồi...

NHOCBEO
04-11-2013, 10:37 AM
em cũng gato lắm, lắm, nhưng chắc lại phải 3 năm nữa mới có thể trở lại với eMông được. Hi vọng là mọi người vẫn dính nhau như sam thế này nhé.

zĩn
04-11-2013, 11:17 AM
chuyến đi toàn ăn vs ngủ hớ hơ hớ :uong:

acc4rum
04-11-2013, 12:06 PM
Chuyến đi này người mệt nhất là em :v

Hòa
04-11-2013, 12:25 PM
Chuyến đi này người mệt nhất là em :v

Tự lão mệt chứ ai bắt lão phải mệt đâu :phut:

nghiableu
04-11-2013, 05:03 PM
Người chưa già ...nhưng cũng không còn trẻ, không cũ kỹ... mà cũng chẳng mới ... như anh thì ở một topic riêng đúng ko?

zĩn
04-11-2013, 09:55 PM
Người chưa già ...nhưng cũng không còn trẻ, không cũ kỹ... mà cũng chẳng mới ... như anh thì ở một topic riêng đúng ko?

em rất quý anh Nghĩa hgis hó hó

nghiableu
04-11-2013, 11:07 PM
Nhìn người mới thì vẫn dè dặt và có chút ngơ ngác.
Còn các Cựu mông thì mỗi người đều một tâm trạng U uẩn riêng có lẽ là Nỗi Mất Mát kiểu Haruki Murakami chăng !
Trừ Zĩn và Lão Casper ... tâm trạng để sau cứ vui cái đã !

zĩn
05-11-2013, 12:57 AM
Nhìn người mới thì vẫn dè dặt và có chút ngơ ngác.
Còn các Cựu mông thì mỗi người đều một tâm trạng U uẩn riêng có lẽ là Nỗi Mất Mát kiểu Haruki Murakami chăng !
Trừ Zĩn và Lão Casper ... tâm trạng để sau cứ vui cái đã !

thì em đi để giải tỏa tâm trạng anh ạ... Anh ko nhớ cái lúc xuống biển em cười như con ngơ được mùa đấy ạ :hoa:

Na chín
05-11-2013, 02:11 AM
Người chưa già ...nhưng cũng không còn trẻ, không cũ kỹ... mà cũng chẳng mới ... như anh thì ở một topic riêng đúng ko?

Từ từ anh Bleu ạ, topic này đã kết thúc đâu. Có thể, anh sẽ xuất hiện với vai trò là thành viên tổ Tam tam của chuyến đi chẳng hạn :)

zĩn
05-11-2013, 02:16 AM
nếu có ai đó hôm qa quay được cảnh em cười như điên đùa quẫy đạp trong nước như 1 đứa trẻ lên 3 thì.......... trong tương lai em sẽ ế dài dài chị Na nhỉ :stress:

Na chín
05-11-2013, 07:40 AM
nếu có ai đó hôm qa quay được cảnh em cười như điên đùa quẫy đạp trong nước như 1 đứa trẻ lên 3 thì.......... trong tương lai em sẽ ế dài dài chị Na nhỉ :stress:

Chị nhớ là hôm ấy cả 2 chị em mình đều phấn khích quá mức :D

meoyeu0107
05-11-2013, 09:19 AM
hiu hiu vậy mà mình cứ tưởng cái đứa sẵn sàng chết trên đường mới là đứa phấn khích nhất :))))

nghiableu
05-11-2013, 09:37 AM
Từ từ anh Bleu ạ, topic này đã kết thúc đâu. Có thể, anh sẽ xuất hiện với vai trò là thành viên tổ Tam tam của chuyến đi chẳng hạn :)
Không! Anh ko thuộc về "ngày xưa" !

Na chín
05-11-2013, 09:42 AM
Không! Anh ko thuộc về "ngày xưa" !

Hội trưởng hội FA thì cũng chỉ là một cách gọi khác, tóm lại là bình mới rượu cũ thôi anh Bleu ;)

zĩn
05-11-2013, 10:03 AM
Chị nhớ là hôm ấy cả 2 chị em mình đều phấn khích quá mức :D

À vâng kiểu bơi:o037::o037: Kim quy tìm Thanh kiếm của chệ đã đi vào lịch sử trong lòng em:tungtung::tungtung:

meoyeu0107
05-11-2013, 10:17 AM
Không! Anh ko thuộc về "ngày xưa" !

Hôm đấy tắm biển em trông anh Nghĩa hài nhất. Đứng thật xa chờ đợi những cơn sóng bạc đầu rồi nhảy ụp bơi theo sóng, lại còn dặn dò mấy em gái phía trên "tránh ra không anh bơi vào người", thiếu mỗi nước sung sướng mà gầm rú hò hét. Hehe trẻ con quá thể :))

meoyeu0107
05-11-2013, 10:20 AM
Lão Hạnh Vũ thì... bực không chịu nổi! Hix hix cứ tưởng sau khi tắm biển thì cả đời không đc gặp lại lão nữa! Cảm ơn mẹ biển tha mạng cho 1 kẻ điên kiểu trẻ trâu 3 tuổi như thế!

zĩn
05-11-2013, 10:22 AM
Lão Hạnh Vũ thì... bực không chịu nổi! Hix hix cứ tưởng sau khi tắm biển thì cả đời không đc gặp lại lão nữa! Cảm ơn mẹ biển tha mạng cho 1 kẻ điên kiểu trẻ trâu 3 tuổi như thế!

kết quả bị mẹ biển tương cho 1 phát vào đầu gối Bò lê lết lên bờ còn j đấy chị

meoyeu0107
05-11-2013, 10:25 AM
Lão Hạnh điên lại còn bảo mình "Thấy anh ngụp xuống mấy giây mà không ngoi đầu lên thì tìm cách kéo anh lên nhé!". Ôi thôi bảo đứa ko biết bơi cứu để làm ma ở biển với nhau à? Xong rồi về sau 2 gã gàn dở lại còn ra tít xa bờ, xa mọi người khiến mình càng hoảng chứ! Đúng là hứng quá đến mức điên mà!

Hòa
05-11-2013, 12:47 PM
Lão Hạnh điên lại còn bảo mình "Thấy anh ngụp xuống mấy giây mà không ngoi đầu lên thì tìm cách kéo anh lên nhé!".


kết quả bị mẹ biển tương cho 1 phát vào đầu gối Bò lê lết lên bờ còn j đấy chị

Thải nào hôm sau đạp về Cổ Lễ lão sún này cà nhắc - hổn hển thế.

zĩn
05-11-2013, 01:12 PM
Thải nào hôm sau đạp về Cổ Lễ lão sún này cà nhắc - hổn hển thế.

1 lần bị đập vào cọc 1 lần bị đập vào đá đấy....

Nhip
05-11-2013, 01:43 PM
Mọa, chuyến này nghe có vẻ hay ho nhỉ
Đúng là a linh làm trưởng tua luôn mát tay nhỉ

Na chín
05-11-2013, 05:05 PM
hiu hiu vậy mà mình cứ tưởng cái đứa sẵn sàng chết trên đường mới là đứa phấn khích nhất :))))


Hôm đấy tắm biển em trông anh Nghĩa hài nhất. Đứng thật xa chờ đợi những cơn sóng bạc đầu rồi nhảy ụp bơi theo sóng, lại còn dặn dò mấy em gái phía trên "tránh ra không anh bơi vào người", thiếu mỗi nước sung sướng mà gầm rú hò hét. Hehe trẻ con quá thể :))

Mèo yêu thì thuộc nhóm phấn khích hạng nhất rồi :D Ai đời ko biết bơi mà cứ xăm xăm tiến ra phía ngoài khơi (chính là phía anh Bleu đang Đứng thật xa chờ đợi những cơn sóng bạc đầu rồi nhảy ụp bơi theo sóng) =))

Na chín
05-11-2013, 07:10 PM
À vâng kiểu bơi:o037::o037: Kim quy tìm Thanh kiếm của chệ đã đi vào lịch sử trong lòng em:tungtung::tungtung:

Trong đám Mông dân đi chuyến này, Zĩn nghĩ ai là Minh chủ mà chị phải làm Kim Quy dâng kiếm =))

Na chín
05-11-2013, 07:28 PM
Gọi là chuyến đi của những ngày xưa, một phần vì trong chuyến đi có sự hiện diện những người bạn từ chuyến đi thời xa xưa ấy - những thành viên của tổ Tam tam đầu tiên.

Anh Linh, từ chỗ chỉ là thành viên "thêm thắt" trong chuyến đi thuở sơ khai, sau này đã có một thời trở thành linh hồn của nhóm. Trong lòng mình, em vẫn tin rằng nếu không có anh thì eMông sẽ không đi được đến tận ngày hôm nay với hình hài như hiện giờ. Dù về sau, anh đã từ chức Mông trưởng để tập trung cho những thiên chức lớn lao hơn - người chồng và người cha, em vẫn cảm thấy những chuyến đi do anh khởi xướng và dẫn dắt có một phong vị rất riêng, rất "Linh còi". Em cũng biết được phần nào "bí quyết" tạo nên phong vị ấy đấy ;)

Trong suốt quá trình phát triển của eMông cho đến giờ, đôi khi em cảm thấy không hài lòng với tính cách có phần dĩ hòa vi quý của anh, với những lần do dự thiếu quyết đoán của anh; nhưng trong chuyến đi này, quyết sách nào anh đưa ra em cũng thấy cực kỳ đúng đắn. Điển hình là quyết định bỏ qua chuyến viếng thăm giáo xứ Bùi Chu và quyết định gọi xe tải đến đón đoàn ngay tại cửa quán cơm ở thị trấn Cổ Lễ - em ủng hộ 100% những quyết định này của anh :D

zĩn
06-11-2013, 11:53 AM
Gọi là chuyến đi của những ngày xưa, một phần vì trong chuyến đi có sự hiện diện những người bạn từ chuyến đi thời xa xưa ấy - những thành viên của tổ Tam tam đầu tiên.

Anh Linh, từ chỗ chỉ là thành viên "thêm thắt" trong chuyến đi thuở sơ khai, sau này đã có một thời trở thành linh hồn của nhóm. Trong lòng mình, em vẫn tin rằng nếu không có anh thì eMông sẽ không đi được đến tận ngày hôm nay với hình hài như hiện giờ. Dù về sau, anh đã từ chức Mông trưởng để tập trung cho những thiên chức lớn lao hơn - người chồng và người cha, em vẫn cảm thấy những chuyến đi do anh khởi xướng và dẫn dắt có một phong vị rất riêng, rất "Linh còi". Em cũng biết được phần nào "bí quyết" tạo nên phong vị ấy đấy ;)

Trong suốt quá trình phát triển của eMông cho đến giờ, đôi khi em cảm thấy không hài lòng với tính cách có phần dĩ hòa vi quý của anh, với những lần do dự thiếu quyết đoán của anh; nhưng trong chuyến đi này, quyết sách nào anh đưa ra em cũng thấy cực kỳ đúng đắn. Điển hình là quyết định bỏ qua chuyến viếng thăm giáo xứ Bùi Chu và quyết định gọi xe tải đến đón đoàn ngay tại cửa quán cơm ở thị trấn Cổ Lễ - em ủng hộ 100% những quyết định này của anh :D
*tóm cổ lắc loạn xạ* Cóa mà chị lười thì có ó ó .... CHỊ CÓ THẤU CHĂNG CÁI CẢNH NGỒI HÀNG GHẾ CUỐI BỊ KẸP GIỮA 4 tên đực rựa ko hả ả ả?????? :o2::o032:

Na chín
06-11-2013, 01:22 PM
*tóm cổ lắc loạn xạ* Cóa mà chị lười thì có ó ó .... CHỊ CÓ THẤU CHĂNG CÁI CẢNH NGỒI HÀNG GHẾ CUỐI BỊ KẸP GIỮA 4 tên đực rựa ko hả ả ả?????? :o2::o032:

Em có thấu chăng cái cảnh khi người ta đã qua tuổi 30, khi người ta đã 4 năm ko đạp xe, giờ lại đạp hùng hục mỗi ngày bốn năm chục km... cái mông... cái chân... ôi thôi... ê đã là gì đâu :o2::o032:

Kiu
13-11-2013, 02:11 AM
chả hiểu sao đạp xe chuyến này mình có cảm giác mình chả cần cái gì ở trên đời này nữa :/

Na chín
26-11-2013, 07:05 PM
Gọi là chuyến đi của những ngày xưa, một phần vì trong chuyến đi có sự hiện diện những người bạn từ chuyến đi thời xa xưa ấy - những thành viên của tổ Tam tam đầu tiên.

Anh Linh, từ chỗ chỉ là thành viên "thêm thắt" trong chuyến đi thuở sơ khai, sau này đã có một thời trở thành linh hồn của nhóm. Trong lòng mình, em vẫn tin rằng nếu không có anh thì eMông sẽ không đi được đến tận ngày hôm nay với hình hài như hiện giờ. Dù về sau, anh đã từ chức Mông trưởng để tập trung cho những thiên chức lớn lao hơn - người chồng và người cha, em vẫn cảm thấy những chuyến đi do anh khởi xướng và dẫn dắt có một phong vị rất riêng, rất "Linh còi". Em cũng biết được phần nào "bí quyết" tạo nên phong vị ấy đấy ;)

Trong suốt quá trình phát triển của eMông cho đến giờ, đôi khi em cảm thấy không hài lòng với tính cách có phần dĩ hòa vi quý của anh, với những lần do dự thiếu quyết đoán của anh; nhưng trong chuyến đi này, quyết sách nào anh đưa ra em cũng thấy cực kỳ đúng đắn. Điển hình là quyết định bỏ qua chuyến viếng thăm giáo xứ Bùi Chu và quyết định gọi xe tải đến đón đoàn ngay tại cửa quán cơm ở thị trấn Cổ Lễ - em ủng hộ 100% những quyết định này của anh :D

Bận rộn mãi, giờ mới quay lại được với topic này và những người bạn đồng hành từng là những thành viên đầu tiên của tổ Tam tam ngày xưa.

capcuu mới chỉ hai mươi mấy xuân xanh vào cái thuở sơ khai của eMông. Xét về tuổi tác thì hoàn toàn không đủ tiêu chuẩn gia nhập tổ, nhưng vẻ ngoài già dặn cùng lối nói chuyện thong thả, rề rà và vốn hiểu biết hết sức thông kim bác cổ đã là những nhân tố quyết định, đưa capcuu vào thẳng vòng trong mà không cần qua vòng loại.

Em ko nhớ rõ em và bác bắt đầu thân nhau từ khi nào, chỉ biết chắc chắn là ko phải từ trong chuyến đi Tây Thiên đầu tiên. Có lẽ là từ những cuốn sách, bác nhỉ? Ngoài cuốn Bay qua tổ chim cúc cu mà bác đã tiêm nhiễm cho hầu hết bọn Mông dân lứa đầu, bác còn nhồi cho em một loạt sách mà cuốn nào nội dung cũng có phần quái quái, ko hề dễ đọc. Từ Mưa của Maugham, Bí ẩn về con chó lúc nửa đêm của Haddon, Ba gã cùng thuyền của Jerome, Trên đường của Kerouac đến chuyện thiếu nhi như Momo và Chuyện dài bất tận của Ende... Chẳng quyển nào giống những quyển em đã từng đọc.

Sau sách là xe đạp. Chắc ko nhiều người biết chuyện bác dẫn em đi mua chiếc xe đạp 3-4tr mà cuối cùng ra về với chiếc xe cả nghìn đô :D Đến giờ, em vẫn thấy quyết định hồi đó tuy bốc đồng nhưng lại đúng đắn, và chiếc xe của em dù ko màu mè nhưng lại rất duyên dáng, nữ tính. Thật mừng là trong chuyến đi Thịnh Long vừa rồi, em được nghe bác phát biểu y như những gì em nghĩ.

Sau xe đạp lại đến diều...

Anonymous
27-11-2013, 10:53 AM
Ối..... nhân nhắc đến diều... tớ đã book 1 cái to gấp rưỡi cái cũ.. há há... Trời nổi gió, không biết hàng mỏng manh như NA có giữ nổi nó không. Hẹn các bạn mùa gió đông bắc năm nay, chắc 1-2 tuần nữa là "khai diều" thôi...
Clip em nó đây, demo câu khách: http://youtu.be/yS4ieSpj8dk

Anonymous
27-11-2013, 11:11 AM
Còn nhắc đến sách, sau những quyển kinh điển đấy, tớ chỉ kiếm được thêm vài quyển xứng đáng thôi. Phần lớn là sách mới in, nên chắc đồng chí NA đọc rồi cũng nên
- Kẻ trộm sách - Markus Zusak (nhận xét: Ngôn ngữ là sức mạnh. Đây là quyển sách tôn vinh vẻ đẹp của ngôn ngữ, dản dị mộc mạc và tuyệt đẹp, quyển sách in cũng đẹp, há há... tuy rằng nó kể chuyện về thời phát xit)
- Cưỡng cơn gió bấc - Daniel Glattauer (Nhận xét: Cũng bậc thầy về ngôn ngữ, và là ngôn ngữ "tối giản", sến nhưng tuyệt đẹp... há há...
- Người đọc (the reader)- Đã thành phim mất rồi. Xem phim rồi thì không nên đọc nữa.... hixx........
- Bệnh nhân người Anh - michael ondaatje (Cũng bậc thầy về ngôn ngữ, đầy chất thơ - đọc truyên mà như đọc thơ í- nhưng đọc mệt khủng khiếp, và tuyệt hay)

Ngoài ra thì đấy, vài năm qua, toàn nhai phải những truyện vớ vẩn, nhạt nhẽo, hixx..... Có vài quyển đọng lại thôi.
Giờ tớ đang đọc Frank Kafka mà hóc, không nuốt nổi. Đọc truyện dài không hiểu gì, quay ra đọc truyện ngắn của hắn, vò đầu bứt tai, cũng không hiểu gì nốt. hixx......

Hì... sorry NA, tự nhiên húng lên chém gió linh tinh vào topic "tâm sự" này...

Na chín
27-11-2013, 11:30 AM
Còn nhắc đến sách, sau những quyển kinh điển đấy, tớ chỉ kiếm được thêm vài quyển xứng đáng thôi. Phần lớn là sách mới in, nên chắc đồng chí NA đọc rồi cũng nên
- Kẻ trộm sách - Markus Zusak (nhận xét: Ngôn ngữ là sức mạnh. Đây là quyển sách tôn vinh vẻ đẹp của ngôn ngữ, dản dị mộc mạc và tuyệt đẹp, quyển sách in cũng đẹp, há há... tuy rằng nó kể chuyện về thời phát xit)
- Cưỡng cơn gió bấc - Daniel Glattauer (Nhận xét: Cũng bậc thầy về ngôn ngữ, và là ngôn ngữ "tối giản", sến nhưng tuyệt đẹp... há há...
- Người đọc (the reader)- Đã thành phim mất rồi. Xem phim rồi thì không nên đọc nữa.... hixx........
- Bệnh nhân người Anh - michael ondaatje (Cũng bậc thầy về ngôn ngữ, đầy chất thơ - đọc truyên mà như đọc thơ í- nhưng đọc mệt khủng khiếp, và tuyệt hay)

Ngoài ra thì đấy, vài năm qua, toàn nhai phải những truyện vớ vẩn, nhạt nhẽo, hixx..... Có vài quyển đọng lại thôi.
Giờ tớ đang đọc Frank Kafka mà hóc, không nuốt nổi. Đọc truyện dài không hiểu gì, quay ra đọc truyện ngắn của hắn, vò đầu bứt tai, cũng không hiểu gì nốt. hixx......

Hì... sorry NA, tự nhiên húng lên chém gió linh tinh vào topic "tâm sự" này...

Có sao đâu bác, "tâm sự" mà post public thế này nghĩa là mong có sự chia sẻ, còn cái gì ko thích bị ai dòm ngó ý kiến ý cò thì em đã cho vào blog cá nhân rồi :D

Về sách, trong số mấy cuốn bác kể, em đọc Cưỡng cơn gió bấc và Người đọc rồi. Cưỡng cơn gió bấc thì đúng như bác nói, sến nhưng tuyệt đẹp :D Người đọc thì em mới chỉ đọc sách, chưa xem phim, và chắc là sẽ ko xem :D Có một vài cuốn sách em đọc rồi là ko muốn xem phim nữa, vì sợ làm hỏng cảm xúc có được khi đọc sách :D

Na chín
27-11-2013, 11:47 AM
Ối..... nhân nhắc đến diều... tớ đã book 1 cái to gấp rưỡi cái cũ.. há há... Trời nổi gió, không biết hàng mỏng manh như NA có giữ nổi nó không. Hẹn các bạn mùa gió đông bắc năm nay, chắc 1-2 tuần nữa là "khai diều" thôi...
Clip em nó đây, demo câu khách: http://youtu.be/yS4ieSpj8dk

Về diều thì... chả biết bao giờ mới lại có dịp cầm đến con diều...

Hồi xưa, buổi chiều toàn bị rủ rê trốn làm ra bãi giữa thả diều, bác nhỉ :D Nhớ cái cảm giác thảnh thơi, ko bị ai nhòm ngó, nắng thì vàng gió thì lộng, lần đầu điều khiển cái diều lượn của bác còn lóng ngóng, toàn cho nó đâm bổ nháo bổ nhào xuống đất :D Lúc đấy thích thì thích, mà chỉ sợ làm hỏng cái diều tiền triệu rồi bị bắt đền thì ko biết bói đâu ra mà trả, lương ngân hàng hồi đó đâu như có 3-4tr/tháng thôi :D

Na chín
27-11-2013, 01:37 PM
Còn nhắc đến sách, sau những quyển kinh điển đấy, tớ chỉ kiếm được thêm vài quyển xứng đáng thôi. Phần lớn là sách mới in, nên chắc đồng chí NA đọc rồi cũng nên

Hồi xưa đi tìm mua mấy quyển mà bác giới thiệu cũng mệt phết bác nhỉ, mò mẫm lục lọi đống sách cũ trong kho mấy cửa hàng ở Đinh Lễ mới ra :)

Na chín
27-11-2013, 02:04 PM
...

Em ko nhớ rõ em và bác bắt đầu thân nhau từ khi nào, chỉ biết chắc chắn là ko phải từ trong chuyến đi Tây Thiên đầu tiên. Có lẽ là từ những cuốn sách, bác nhỉ? Ngoài cuốn Bay qua tổ chim cúc cu mà bác đã tiêm nhiễm cho hầu hết bọn Mông dân lứa đầu, bác còn nhồi cho em một loạt sách mà cuốn nào nội dung cũng có phần quái quái, ko hề dễ đọc. Từ Mưa của Maugham, Bí ẩn về con chó lúc nửa đêm của Haddon, Ba gã cùng thuyền của Jerome, Trên đường của Kerouac đến chuyện thiếu nhi như Momo và Chuyện dài bất tận của Ende... Chẳng quyển nào giống những quyển em đã từng đọc.

Sau sách là xe đạp. Chắc ko nhiều người biết chuyện bác dẫn em đi mua chiếc xe đạp 3-4tr mà cuối cùng ra về với chiếc xe cả nghìn đô :D Đến giờ, em vẫn thấy quyết định hồi đó tuy bốc đồng nhưng lại đúng đắn, và chiếc xe của em dù ko màu mè nhưng lại rất duyên dáng, nữ tính. Thật mừng là trong chuyến đi Thịnh Long vừa rồi, em được nghe bác phát biểu y như những gì em nghĩ.

Sau xe đạp lại đến diều...

Sau xe đạp lại đến diều. Hồi bé chỉ biết diều sáo, diều giấy... đơn giản thôi, cho đến lúc bác "khoe" thú chơi của bác thì em mới biết rằng còn có loại diều "oách" thế. Nhớ hồi đấy anh chị em eMông toàn bị bác dụ dỗ trốn việc buổi chiều để đi thả diều. Rồi cũng từ vụ diều của bác mà Hạ Đỏ mới có lần đầu "chửa" tour và "đẻ" ra cái tour đạp xe thả diều triền đê hồi 2010. Cũng may, thú chơi này em chỉ thấy thích chứ ko ham mê, nếu cũng mê nốt thì chả biết sẽ thế nào... :D

Rồi tự nhiên đến một lúc bác và em hít le nhau, mà em cũng ko nhớ rõ lý do là gì ;)

Bẵng đi 3-4 năm, đến chuyến Thịnh Long vừa rồi mới gặp lại. Thấy tên bác trong danh sách cũng thoáng nghĩ rằng ko biết gặp lại sẽ thế nào. Mà rồi cuối cùng mọi việc nhẹ nhàng như không, có lẽ là nhờ cái xe đạp, vì bác lại sửa giúp em cái tay đề ko chuyển số được :D Rồi lại cùng đạp xe và tán phét về đủ thứ chuyện, nhờ thế thấy đường đi bớt xa. Ko biết bác thấy sao, với em, hóa ra bác vẫn là một người bạn hợp chuyện. Y như những ngày đầu tiên khi xưa.

À mà cũng ko hẳn là y như ngày xưa. Ngày xưa, bác với em toàn buôn chuyện thú chơi, sở thích, ước mơ, hoài bão... :D Ngày nay, câu chuyện đã bớt bay bổng hơn, đã trở lại gần mặt đất hơn, ngoài chuyện xe đạp và sách vở thì câu chuyện chủ yếu xoay quanh gia đình, con cái, công việc, nhà cửa... Thế nghĩa là già rồi, bác nhỉ :)

traitimchumnho
27-11-2013, 02:54 PM
Có sao đâu bác, "tâm sự" mà post public thế này nghĩa là mong có sự chia sẻ, còn cái gì ko thích bị ai dòm ngó ý kiến ý cò thì em đã cho vào blog cá nhân rồi :D

Về sách, trong số mấy cuốn bác kể, em đọc Cưỡng cơn gió bấc và Người đọc rồi. Cưỡng cơn gió bấc thì đúng như bác nói, sến nhưng tuyệt đẹp :D Người đọc thì em mới chỉ đọc sách, chưa xem phim, và chắc là sẽ ko xem :D Có một vài cuốn sách em đọc rồi là ko muốn xem phim nữa, vì sợ làm hỏng cảm xúc có được khi đọc sách :D
Phim này hay lắm, không làm hỏng sách hơn, vả lại, sách dịch theo phim ở nhà mình, chắc gì đã làm hỏng sách ít hơn phim...

Anonymous
01-12-2013, 07:47 PM
Sau xe đạp lại đến diều. Hồi bé chỉ biết diều sáo, diều giấy... đơn giản thôi, cho đến lúc bác "khoe" thú chơi của bác thì em mới biết rằng còn có loại diều "oách" thế. Nhớ hồi đấy anh chị em eMông toàn bị bác dụ dỗ trốn việc buổi chiều để đi thả diều. Rồi cũng từ vụ diều của bác mà Hạ Đỏ mới có lần đầu "chửa" tour và "đẻ" ra cái tour đạp xe thả diều triền đê hồi 2010. Cũng may, thú chơi này em chỉ thấy thích chứ ko ham mê, nếu cũng mê nốt thì chả biết sẽ thế nào... :D

Rồi tự nhiên đến một lúc bác và em hít le nhau, mà em cũng ko nhớ rõ lý do là gì ;)

Bẵng đi 3-4 năm, đến chuyến Thịnh Long vừa rồi mới gặp lại. Thấy tên bác trong danh sách cũng thoáng nghĩ rằng ko biết gặp lại sẽ thế nào. Mà rồi cuối cùng mọi việc nhẹ nhàng như không, có lẽ là nhờ cái xe đạp, vì bác lại sửa giúp em cái tay đề ko chuyển số được :D Rồi lại cùng đạp xe và tán phét về đủ thứ chuyện, nhờ thế thấy đường đi bớt xa. Ko biết bác thấy sao, với em, hóa ra bác vẫn là một người bạn hợp chuyện. Y như những ngày đầu tiên khi xưa.

À mà cũng ko hẳn là y như ngày xưa. Ngày xưa, bác với em toàn buôn chuyện thú chơi, sở thích, ước mơ, hoài bão... :D Ngày nay, câu chuyện đã bớt bay bổng hơn, đã trở lại gần mặt đất hơn, ngoài chuyện xe đạp và sách vở thì câu chuyện chủ yếu xoay quanh gia đình, con cái, công việc, nhà cửa... Thế nghĩa là già rồi, bác nhỉ :)

Sống trên cõi đời, có được "tri kỷ" như vậy đã là mãn nguyện lắm rồi. Gặp nhau rồi biệt ly âu cũng là cái duyên, chẳng có gì đáng tiếc. 4-5 năm đã qua, nhóm đạp xe ngày hôm nay cũng khác nhiều. Cố nhân mỗi người một phương, còn nhớ về nhau với những kỷ niệm đẹp cũng hạnh phúc lắm rồi. há há.....

Na chín
05-12-2013, 05:38 AM
Lâu lắm rồi mới lại thức đêm canh vé máy bay. Nghĩ đến khi xưa anh toàn mắng em tội vác tù vào hàng tổng, xơ xác vì thức đêm mua vé cho người khác. Thế là lại muốn vào đây viết vài dòng về anh, vì đối với em, trong chuyến đi Thịnh Long vừa rồi (có cảm giác như đã từ ngày nảo ngày nào rồi), anh cũng hiện hữu y như bất cứ người nào có tên trong bản danh sách in trên giấy.

Anh có ở đó, trên suốt dọc đường đi, vì em ko ngớt nhớ về chuyến đi đầu tiên của eMông. 14 người hồi đó giờ chỉ còn lại 4 tham gia chuyến đi này. Chuyến đi ngày ấy, em cũng chẳng mấy khi thấy mặt anh, trừ những lúc dừng nghỉ, vì anh còn mải chạy lên chạy xuống, bắn chỗ này tỉa chỗ kia :)

Anh có ở đó, khi em mệt và mỏi và nhớ tới vô số lần anh đã xuất hiện một cách thần kỳ để kéo em trong các chuyến đi xưa, dù là lúc đó anh đi xe máy hay cũng đạp xe như em :-*

Anh có ở đó, khi em mệt và mỏi và tự nhủ rằng mình phải cố lên, phải cho anh thấy rằng tự mình làm được, phải ko được bỏ cuộc (mà thật ra lúc đó bỏ cuộc là điều ko thể, vì cả đoàn ai cũng đạp xe, chẳng có cái xe máy cứu trợ nào hết) :">

Anh có ở đó, khi cùng mọi người đi dạo biển đêm, và em luôn đi gọn sang một bên để anh có thể bước song song với em :x

Anh có ở đó, khi em có thể đạp vượt lên trước tất cả mọi người trong đoàn một quãng dài, em nghĩ rằng hẳn là anh đang nheo mắt cười vì em vênh váo lắm :D

Anh có ở đó, khi em vượt qua chiếc cầu khá dốc và dài, mà ko hề phải xuống xe dắt bộ như ý định lúc đầu, em nghĩ rằng hẳn là anh sẽ tự hào về em lắm, mỗi ngày tự đạp được 4-50km gì đó mà ko hề có sự trợ giúp nào; cho đến nay, chỉ có duy nhất chuyến đi đầu tiên và chuyến đi này là em tự đạp xe từ đầu đến cuối như thế :))

Anh có ở đó, chắc chắn đấy, khi em vượt phải một bác đi xe đạp cùng chiều; bánh xe của em chỉ còn cách lề đường (thấp hơn lòng đường) một sợi chỉ, với đà và hướng đi của bác ấy, cứ ngỡ chỉ vài giây sau là em bị hất ngã xuống đường, mà thần kỳ làm sao, bánh xe của em ko bị trượt xuống, còn xe bác ấy thì bị lạng ra phía ngoài, cùng với tiếng hô "Ối" rất to của Hòa Trym và Hạnh Vũ phía sau, cùng với tiếng ú ớ hốt hoảng của bác ấy. Bác ấy thì loạng choạng, còn em thì bình yên vượt lên, tim ko đập nhanh hơn và chân tay cũng ko run chút nào :-O

Và anh có ở đó, khi kết thúc chuyến đi, em về nhà an toàn, chân tay mỏi nhừ, toàn thân ê ẩm, nghĩ rằng mình đã ko thể đi như thế nếu ko có những suy nghĩ về anh động viên, khích lệ tinh thần em trong suốt chuyến đi :)

Vì thế, với em, chuyến đi biển tươi vui vừa rồi, chứ ko phải chuyến đi u buồn cách đây mấy tháng, mới thực sự là chuyến đi cuối cùng với anh trên đời này. Em sẽ nhớ rằng chuyến đồng hành cuối cùng của chúng mình toàn là nụ cười như thế đấy.

icemain
05-12-2013, 03:28 PM
Tưởng như táo bón, cuối cùng cũng phọt được một bãi dài...

Na chín
05-12-2013, 03:39 PM
Tưởng như táo bón, cuối cùng cũng phọt được một bãi dài...

Danh sách đi Thịnh Long dài lắm, mới được 3/18 thôi Chính-san thân mến ạ, nên e là còn đau đẻ dài dài :65: