PDA

View Full Version : Tây Côn Lĩnh - Chinh phục cung đường huyền thoại



Casper_HN
25-06-2012, 12:31 PM
Tây Côn Lĩnh.

Hiện tại vẫn còn là một ẩn số đối với ngay cả những người dân địa phương, chinh phục Tây Côn Lĩnh luôn là ước mơ cháy bỏng của những ai yêu du lịch khám phá.

Chúng tôi gồm 3 người, Yan, trưởng đoàn, một cô bé cứng cỏi và đôi khi hơi... ngờ nghệch, tôi, một thằng chém gió thì giỏi, làm chả ra gì và cuối cùng là quang3g, một thành viên mới toe với kinh nghiệm đạp xe vài tháng là loanh quanh Hà Nội.

Vậy mà, với thành phần như vậy, chúng tôi đã chinh phục thành công Tây Côn Lĩnh với chả một tấm bản đồ hay một người dẫn đường nào, với bánh mỳ trong balo và nước suối trên đường đi. Vượt qua gần như tất cả những khó khăn tôi đã gặp trên các chuyến đi khó khăn khác như leo dốc sỏi đá, rẽ cây rừng lấy lối đi trong đêm mù mịt mưa gió, bao lần vấp ngã, bao lần cả người lẫn xe trong đám bùn lầy, tay chân mặt mũi trầy xước bởi đủ thứ... Không phủ nhận đã có thật nhiều lúc mỗi cá nhân chùn bước, nhưng cuối cùng, chúng tôi cũng đã vượt qua.

Sau hai ngày với thực sự du lịch khám phá không phục thuộc vào dịch vụ cung cấp trên đường đi (giữa rừng mà có ai bán gì cho mới là lạ :D), tự túc tự cấp, chúng tôi được đền đáp bằng những trải nghiệm không thể quên, bằng những cảnh đẹp hùng vĩ mê hồn. Sẽ không ai trong chúng tôi quên được cảm giác tuyệt vời, cảm giác khi sáng mở cửa lều nhìn ra ngoài thấy bên kia biển mây là mặt trời le lói leo lên qua đỉnh Tây Côn Lĩnh.

Tây Côn Lĩnh, đi để biết sức người là không giới hạn
Tây Côn Lĩnh, đi để thấy quê hương mình đẹp lắm
Tây Côn Lĩnh, sẽ còn trở lại...


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a1.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a2.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a3.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a4.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a5.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a6.jpg

dau
25-06-2012, 02:29 PM
Chúc mừng cả đoàn đã chân cứng đá mềm chinh phục thành công TCL, mọi người chia sẽ cảm xúc cho lũ e ở nhà hóng với ợ:hoa:

meodiendihoang
25-06-2012, 03:01 PM
Mình hận mình không đủ năng lực để đi 1 mình đến HG :<

Dù sao cũng xin chúc mừng những trái tim dũng cảm :hoa:

Sau chuyến này sẽ thầm theo em Yan làm fan cuồng vầy :o064:

Mouse7023
25-06-2012, 03:14 PM
Sao trên đời lại lắm người khỏe thế nhờ, đặc biệt là cái bọn Emông này. Hic, có mỗi tí HN - VY mà về tưởng chết đến nơi rồi, đằng này Tờ Cờ Lờ, hết hồn. :hoa: :D

Yankumi
25-06-2012, 05:19 PM
Cảm xúc của một kẻ đầu trò- Ngày 1 - leo dốc vượt rừng Tây Côn Lĩnh trong đêm
Trước giờ xuất phát HN nổi dông bão, mây đen ùn ùn…vẫn ko thể làm nao lòng của 3 kẻ được gọi là điên như chúng tôi…

Tại bến xe Mỹ Đình, trời mưa mưa rơi, quả thực tôi chưa đi chuyến nào lại ít người đến thế…đã đi phượt nhiều nhưng chưa chuyến nào lại cần người tiễn biệt đến thế…nhìn 2 Xu sắm sắm nắp nắp quấn nilong con xe đạp cho tôi, anh Thiệu giúp dồn đồ ăn thức uống vào cho gọn…sao mà ấm lòng đến thế… Rồi các anh chị gọi điện hỏi han, chúc đoàn đi may mắn thuận lợi…

Lên đường lòng tự nhủ HN mưa thoai Hà Giang giả sử đêm cóa mưa thì ngày sẽ nắng…vậy mà đón chúng tôi tại bx HG là 1 bầu trời xám xịt và mưa mưa… Chúng tôi vẫn quyết lên đường lòng chấp nhận nhiều gian khổ chờ phía trước… Tự nhủ… Xe máy gặp giời này mà lao vào TCL thì chắc phải đi về chứ xe đạp thì sao phải xoắn nhể…lao đi thoai…Nắng mưa là việc của giời…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/IMG_5130.jpg

Nghỉ ăn sáng món bún chả lần đầu đc ăn trong đời, bún chan nước dùng và miếng chả băm, chúng tôi lên đg xphat về hướng Thanh Thủy Trời bắt đầu mưa to nặng hạt cả 3 kẻ rồ dại lao đi vun vút trong tiếng phập phật của áo mưa gió, mắt hướng về hướng dãy núi trên kia mây đen vẫn giăng kín hứa hẹn 1 ngày đầy khổ ải…

Đến ngã rẽ đi đường tránh cửa đồn Thanh Thủy…là tránh đi qua cửa đồn thôi chứ nó vẫn là 1 đường lên Lao Chải, ng bạn đồng hành già Long cắp bô với 1 lần bị dính phốt đầy kinh nghiệm vẫn rất lo sợ khi đi qua nơi đây…anh bảo đoàn nhanh chóng vượt qua đây tránh để bị nhìn thấy…

Và chính tại con dốc đầu tiên này…anh chàng newbike chưa 1 lần leo Tam Đảo, Ba Vì, chỉ đi dạo loanh quanh Hà Nội mới ngấm đòn thế nào là đạp leo dốc….

Đáng ra đoạn này sẽ là đoạn từ từ lên để anh cảm nhận dần dần với sự khác biệt nhưng vì lý do nguy cơ của cả đoàn nên cả 3 cùng cố đi thật nhanh…và og anh mất sức vì quá cố và cố quá…đâm ngồi đánh bệt 1 cái giữa đường…chả kịp ngăn cản... rồi giục anh đứng lên đi tiếp ko nên ngồi lâu…chưa đạp đc 1 đoạn anh…Li vơ phun tất cả nước dồi bún trắng trắng dài dài cứ thế phụt phụt ra trông đến hài…cơ chả dám cười… Hoa mày chóng mặt…anh đã bị sốc dốc ( chứ ứ phải sốc thuốc =))), A Long già kinh nghiệm bẩu anh từ từ nghỉ rồi sẽ đỡ…Vâng chính lúc này đây…cả 3 cùng tự mừng…may mà giời nó mưa…ko có thì a chàng newbike này sẽ vái chào ngay từ km số 3 của con dốc để quay đầu về HN mất ( a thú nhận)

Và chúng tôi tiếp tục lên đường trong cơn mưa rơi rơi, người ngợm ai cũng ướt dư chụt lột dồi. Trên gương mặt a Long vẫn ám lên vẻ lo lắng khi vẫn chưa thoát khỏi chốn nguy hiểm này, tôi thì cứ nghĩ a cứ lo quá lên…
Có ai ngờ đâu…khi cơn mưa ngớt đoàn tạm dừng tự sướng tại địa phận Thanh Đức cách TT 6km thì…cái gì đến đã đến…Ông chú hắc ám năm nao vẫn nhận ra a Long và kết tội nặng hơn đã bị đuổi về rồi còn cố tình làm trái… Tôi chủ trò giơ giấy giới thiệu và đổ ngược lại tại cty cháu vừa đợt trước đi xe máy lên đây khảo sát thì đi thẳng lên Lao Chải báo cáo đc nên cháu ko biết là phải qua đồn Thanh Thủy…mưa gió này bọn cháu đạp mãi mới lên đc đây…blab la bao nhiêu cái tội nghiệp…vẫn quyết “ko được”… bỗng đâu a chàng Newbike giơ điện thoại ra “chú có quen a Hưng ko ạ…”…”Các a chị tưởng có người quen điện thoại mà đc à, phải làm đúng trình tự…” để tránh bị dội theo chiều ng lại, chúng tôi làm nhẹ xin phép chú vì đi xe đạp quay lại rất lâu, chú cho 1 mình tôi đi nhờ xuống đồn TT để trình báo các anh…Nghe vẻ xuôi xuôi…1 đứa quay về còn hơn cả 3 đứa… Trên đg xuống ông chú hắc ám đc nhận tới 2 cuộc điện thoại mà theo tôi nghe ngóng thì là thôi tha đi…cơ mà ông chú nhất quyết “làm đúng luật” từ từ đưa tôi đến tận cổng đồn TT…

Vậy là tôi được thả xuống trước cổng đồn biên phòng Thanh Thủy ngự tại thôn Giang Nam với 1 số lời dặn dò hết sức ân cần của ông chú hắc ám, mà trên đg xuống 2 chú cháu tâm sự thì biết đc ông chú quê ợ Như Quỳnh ngay gần nhà mình, đang xin cho con gái sinh năm 90 vào làm ở bệnh viện Công an… Vào xin gặp anh Tài, trình bày sáng e có xuống BCH tỉnh nhưng các sếp đi vắng nên mới tắt qua đây xin phép đồn mong các anh giúp đỡ…Chẹp chẹp cóa ng quen cóa khác, ân cần thế =))… Và tôi gặp mấy chú biên phòng hỏi làm giấy tờ biên bản ký nhận chịu trách nhiệm, anh tiếp tôi còn khoe nhiều đoàn đợt trước được tha vui mừng huýnh tết còn gửi quà lên… mình ậm ừ ( giờ mới hiểu chắc nà đoàn sau cóa lên thì chịu khó mang quà của đoàn trước vào gọi là cám ơn ;)) )…
Sau khi mất gần 2 giờ đồng hồ, cuối cùng thì 3 kẻ điên cũng đc mừng rỡ hô lê Tây Côn Lĩnh thẳng tiến…hé hé… Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình leo dốc… gần trưa chúng tôi tạt vào quán nước gần địa phận Xín Chải, uống nước Trà Xanh Ko Độ và tranh thủ ăn trưa chỉ với bánh mì pate và dưa chuột…Bữa trưa quá ngán ngẩm vì ai cũng mệt mệt chả muốn ăn…Chưa đầy nửa tiếng lại sắm nắm ba lô lên đường…

Hành trình đến Lao Chải, Mr Long cắp bô với đầy kinh nghiệm trong nghề xế độp, ổng ảnh lun đi trước cả 1 đoạn, còn tôi và newbike cứ ì ạch ợ đằng sau… Newbike đạp dừng lại nhiều, tôi dừng 1 thì anh đã dừng 3, cơ nhưng mà tôi lại đạp rất chậm còn newbike thì anh dừng nghỉ xong guồng chân đạp rất nhanh xong lại nghỉ…tôi cứ như con rùa bò đến nơi anh nghỉ vượt anh xong dồi anh lại vượt tôi…Ạch!! Mệt tóa ko chịu được…cả 2 lết đc đến chỗ a Long thì tôi bẩu nghỉ ăn gì đi anh ơi em đói tóa…Lão già Cắp bô trố mắt lên cười hô hố khi nhìn mình ăn ngấu nghiến mấy cái bánh gạo, ăn như chưa bao giờ được ăn…Chài…có mấy cái bánh gạo thôi mà ngon thế cơ chứ nị…ăn xong tỉnh cả người…

Cuối cùng thì cũng lết hết cái dốc cao ót ngoằn ngoèo đg trải đầy nhựa hoa hồng ấy để đến với Lao Chải… Mở màn của Lao Chải là đây…1 chặng đường khác hoàn toàn với bùn lầy lình xình dắt bộ thôi…Dắt đc 1 đoàn thì thấy đồng bọn nhảy lên xe đạp 1-2 hết cả thảy, tôi cũng thử nhảy, ồi…Giờ mới cảm nhận được hết 2 cái từ “Địa Hình” của xe đạp chiến nầy, ha ha…Bùn lầy vầy mà bánh nó bám nét căng đét, rõ sướng, chứ xe máy mà chui vào đây thì chỉ có loàng quàng trực xòe thui…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC04430.jpg

Đường thì lầy lội là thế, nhưng cảnh thì lại hoàn toàn khác…Chúng tôi bắt gặp một chiều Sapa ướt át ánh lên bàng bạc dưới ánh nắng vàng…thật tuyệt…TCL mùa hè nó khác mùa đông thế ấy… Trong trí nhớ của tôi TCL mùa đông năm ấy là màu vàng của con đường đất Xín Chải đang làm, của núi rừng khô cằn…Còn ở đây là 1 TCL xanh ngắt, mơn mởn cây cỏ khắp nơi nơi…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/IMG_3892.jpg

Khoảng 4h chiều thì chúng tôi đến đồn biên phòng Lao Chải, chúng tôi vào chỉ đứng trước cổng tại giầy dép bùn lầy bẩn hết với cả ko muốn mất thời gian nhiều, anh hỏi rồi tôi trình giấy giới thiệu ra, nộp cho a 3 cái CMND anh vào ghi chép và gọi điện lại lên trên Thanh Thủy…Thế là được duyệt đi qua, chúng tôi chào tạm biệt anh và bắt đầu hành trình lao vào rừng Tây Côn Lĩnh với vài lời tả qua qua của anh ở đây mưa cả tuần nay rồi…

Đoạn đầu của rừng vẫn có nhiều bản và dân tộc, hỏi ai cũng ko hiểu tôi hỏi gì, tôi hiểu từ đây chúng tôi bắt đầu phải tự mò đường…Gặp các ngã 3 chúng tôi nhìn đường phán đoán và tìm ra đường tối ưu nhất…Mặc dù đi 1 lần rồi nhưng những đoạn ko mấy ấn tượng này tôi lại ko nhớ… Tôi chỉ nhớ phải qua 1 con suối rất to nhiều sỏi đá ngập nước rất sâu… Tới lúc bắt gặp được nó tôi lại trấn an các bạn đồng hành đi đúng đường rồi nhé…

Lại kể chuyện vui, trong lúc cong mông lên ghì đạp xe lên dốc, phía ngược lại là 2 con trâu to tổ bố đang đi lại cùng với 2 em nhỏ …Ồi đang đạp lên veo veo tự nhiên lũ trâu quay đầu chạy toán loạn…Tôi dừng lại, đứng im…2 em trâu vẫn đứng hướng quay ngược lại ngoảnh nhìn tôi dò xét dè chừng…Tôi đứng im ra hiệu 2 em bé đi qua trước đi…Em gái lùa mí em trâu to tổ bố đi qua…chúng nó đi qua mà né tránh nhìn tôi dò xét từng động tĩnh một, mí em gái thì cười cười…ÔI xồi ôi, tới chết cười mất…tới lúc sực tỉnh bẩu chụp cái vẻ mặt 2 chúng nó sợ sệt cảnh giác nhìn mình thì qua mât rồi…Lần đầu tiên được trâu nó sợ, trong khi ngày xưa bị trâu nó rượt húc chạy cho bằng chết…Chắc trông bộ dạng mình với chiếc xe đạp rất kì dị…kiểu như người ngoài hành tinh trong mắt chúng nó…

Đến 5h hơn thì chúng tôi đến cái ngã 3 trước khi bước vào đường rừng ấy, thật may mắn…trời có hơi mưa 1 chút nhưng trời vẫn đủ sáng đủ để làm 1 pô ảnh kỉ niệm chốn đẹp đẽ này…he he… 3 xe đạp và 2 con người… Anh Long cắp bô chụp ảnh, ồi sao mừ đẹp thế…
Sau khi tự sướng 1 chút thì chúng tôi bắt đầu lên đường, lao vào rừng thực sự, lúc này trời bắt đầu mưa mau hơn và to hơn…vượt dốc và đạp xe trong mưa rừng…mệt quá…tôi đuối xin nghỉ 5 phút nằm lăn thẳng cẳng ra đất…Ồi mệt thật…đi thêm 1 lúc nữa tới khoảng 6h thì tôi ko chịu đc, cả đoàn quây 3 xe đạp lại giăng bạt chui ở dưới ăn tạm bữa chiều với bánh mì Pate tiếp… Chính tại ngã 3 này có tới 2 ngã rẽ đều rất to và đều khả thi…chúng tôi ko biết chọn đg nào cho đúng…1 đừng rẽ trái ven theo cái máng nước mới xây…1 đường rẽ phải hướng thẳng vào rừng già…

quang3g
25-06-2012, 06:21 PM
Cảm xúc của NEWBIE lần đầu leo núi
Sau một đêm ngon giấc đến HG. Đạp xe chầm chậm tìm quán ăn, lần đầu thử cái cảm giác ăn bún chả vùng cao. Chặng 1 bắt đầu chúng tôi khởi hành từ Hà Giang--- Thanh Thủy. Đường nhựa đẹp xe tôi lao vun vút, thử thách vài con dốc nói thiệt lúc đó mệt quá rồi, ko sao xe ta vẫn bon bon chầm chậm đến Thanh Thủy. Và lần đầu tiên tôi chứng kiến một con dốc cao đến vậy, thôi tự nhủ mình phải vượt lên, leo được nửa dốc quá mệt, dừng lại dắt bộ xe, được một lúc lại gồng mình trèo lên xe đạp. Không chịu nổi khi leo dốc tôi dừng lại ngồi xuống nghỉ sai lầm là ở đây, sau khi dừng nghỉ đạp thêm 300m nữa đến chỗ yan và anh long thì gục xuống, đầu nóng bừng bừng cảm giác sốt cao, nôn hết nửa bát bún chả ra. Đây gọi là bị choáng đúng như anh Long noí, đoàn dừng lại chờ tôi nghỉ, lúc này chỉ đứng nghỉ tuyệt đối không được ngồi, đây là một kinh nghiệm khi đi phượt cùng emong mà tôi học được. Cứ đạp xe rồi lại đứng nghỉ dần dần tôi cũng quen.. còn nữa

http://i262.photobucket.com/albums/ii104/quang3g/DSC03648.jpg

vuongchicuong
25-06-2012, 06:52 PM
Chúc mừng cả nhà đã hoàn thành cung đường mơ ước. Ảnh đẹp lắm anh Long ơi!

Casper_HN
25-06-2012, 09:22 PM
Cảm xúc tràn trề quá, không thể tả hết được.

Tối ngày..., trời Hà Nội đổ mưa ầm ập, đang sắp xếp quần áo cho chuyến đi, thì nhận được điện thoại, giọng cười hô hố quen thuộc của Tu vang lên: "Hố hố, mưa to thế này có đi không anh?". Đi chứ, con thino015 điên khùng đã gieo hạt mầm ước muốn chinh phục Tây Côn Lĩnh vào tôi từ bao giờ không rõ nữa. Mưa, kể cả bão, tôi vẫn quyết vượt Tây Côn Lĩnh lần này. "Nếu không qua được Thanh Thủy, tao sẽ thuê xe ôm hoặc taxi vượt qua khu vực Thanh Thủy" - tôi nói với Tu nhưng thầm như tự nói với mình, bởi tôi biết, sáng nào thằng cha hắc ám đó cũng chạy xe máy từ Thanh Đức về Thanh Thủy, có mọc cánh thì một lũ xe đạp cũng khó lòng thoát được.

19h45', đón tôi tại Mỹ Đình là Yan tươi rói cùng Quang3g đang cùng 2xu và thieu-bg bó bột cho 2 chiếc xe đạp. Trời vẫn mưa lất phất nhưng hứa hẹn là sẽ chả tạnh. Tôi không hiểu tại sao với chỉ 1 bộ quần áo thay mà Quang3g có tận 2 balô mang theo. Đến giờ xe khởi hành, chúng tôi chia tay những người đi tiễn, hừng hực khí thế cho một chuyến đi lớn...

Xe đi chậm do đêm mưa to, chúng tôi tới bến xe Hà Giang lúc 6h sáng, trời mưa nhẹ nhưng mây mù vần vũ, gió se se lạnh cho dù bây giờ đang là tháng 6. Nhanh chóng chuẩn bị và thay đồ, chúng tôi rời bến xe lúc 6h30'. Con đường từ trung tâm Tp Hà Giang đi Thanh Thủy dài 20km, vắng hoe, trời vẫn mưa, chúng tôi chầm chậm đạp xe. Cách Thanh Thủy 12km, chúng tôi dừng ăn sáng và tranh thủ hỏi thăm đường tránh cửa đồn Thanh Thủy. Bún chả nướng chan canh thật khó nuốt, nhưng vì còn cả chặng đường dài hứa hẹn không còn hàng quán, chúng tôi cố gắng nhồi bữa sáng vào dạ dày.

Trời bỗng mưa như đổ nước khi chúng tôi tiếp tục đi, Thanh Thủy chỉ còn cách khoảng 3km. Nhớ lại lần trước phải quay về, tôi bỗng thấy le lói hy vọng thoát bởi mưa to sẽ khiến lão hắc ám kia chậm lại thói quen đi từ Thanh Đức về Thanh Thủy, và chúng tôi sẽ vượt Thanh Đức, vượt qua khu vực đồn Thanh Thủy trót lọt. Rẽ vào, tôi giục hai đứa đạp thật nhanh qua khu dân cư và dặn đi dặn lại là nếu dốc cao quá, đừng cố nhiều, khi đã quá mệt dừng luôn và dắt xe, hoặc chỉ được đứng nghỉ dưới 2' phải lên đường ngay. Một là sẽ không bị choáng vì mệt, hai là nhanh chóng vượt khu vực này. Với tôi, Tây Côn Lĩnh hoàn toàn biến mất, nỗi lo lắng vượt qua khu vực Thanh Thủy thường trực ám ảnh tôi không rời... Yan cố gắng, tôi đi trước, chỉ qua con dốc đầu tiên, Quang3g đã dắt xe, đạp ưỡn ẹo ở con dốc tiếp theo và gục xuống ở km thứ 3 từ ngã ba Thanh Thủy. Đứng bên này nhìn về, thấy Quang3g lăn ra đất nghỉ, tôi gọi không ngừng hy vọng cậu ta đứng lên kẻo choáng, nhưng vô ích. Sau 5' ngồi bệt bên đường, nó lại lên xe, lại lúi húi đạp. Sự lo lắng về Thanh Thủy chưa qua tôi đã ngán ngẩm với một thành viên ẻo lả của đoàn, ý nghĩ tiêu cực le lói xuất hiện...

Khi đạp xe đến chỗ tôi và Yan đợi, Quang3g nhảy xuống xe, vớ bình nước, tôi cản nhưng lại không kịp, nó uống nửa bình nước với chỉ 1 hơi, sau đó... nôn thốc nôn tháo bữa sáng ra, mặt tái nhợt. Nản, Thanh Thủy chưa qua mà lại còn vụ này nữa...


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eMông Group/Tay Con Linh/aa1.jpg
Trời mưa, nên nhiều ảnh chuyến này được chụp từ điện thoại Motorola Defy của tôi

Sau vài phút tập huấn bất đắc dĩ cho Quang3g, dặn đi dặn lại những điều cấm kỵ khi đi xe đạp đường dốc và xa, chúng tôi tiếp tục đi. Trời vẫn mưa và đường vắng ngắt càng làm hy vọng thoát của tôi lớn thêm... Vượt qua đoạn lần trước bị dừng lại... qua chỗ đó 1km... qua chỗ đó 3km... tôi bắt đầu thở phào nhẹ nhõm, có lẽ, chúng tôi đã thoát. Dừng buộc lại đồ và tự thưởng cho mình mấy ngụm nước, tôi chưa kịp báo với cả đoàn là có lẽ chúng ta thoát thì từ xa, một chiếc xe Dream trờ tới, và người cầm lái, không ai khác, là "kẻ đó". Taxi, xe ôm, hoặc cùng lắm là về Hà Giang bắt xe chạy hướng Hoàng Su Phì lên Tây Côn Lĩnh, mày đừng hòng cản được tao... Yan nhăn nhó xin xỏ, trình độ ăn xin còn thua xa thino015, tôi hiểu mình đã thua. Bỗng Quang3g chĩa điện thoại chen vào: "Anh có quen anh Hưng trưởng đồn không?", gió bỗng đổi chiều, tôi thấy "hắn" nói nhẹ nhàng đi hẳn, và khác lần trước, hắn thậm chí đồng ý chở Yan xuống đồn trình báo sau khi chúng tôi thao thao nào là đi thu thập tài liệu, địa hình để lắp đặt viễn thông, tăng cường năng lực cho mạng di động Viettel ở vùng biên, nào là mong anh phối hợp giúp đỡ... Tôi và Quang3g nằm lại chờ đợi... 30' rồi 1h... rồi 1h30', con bé Yan ngồi sau 1 chiếc xe máy vừa đi vừa chụp ảnh tíu tít. Chúng tôi ôm chầm lấy nhau mà cười, thiếu nước nhảy tưng tưng như những đứa trẻ. Tây Côn Lĩnh, bọn ta tới đây!

haixu88
25-06-2012, 10:24 PM
đọc note mà tim em cứ đập thình thịch ý, ko thể dừng đc việc cm ngay, tý e lại xóa đi cho liền mạch cảm xúc:o2one:

dau
25-06-2012, 10:31 PM
Lần sau có đoàn nào đi TCL, nhớ rủ thêm a QUang 3g:o034:
Đảm bảo sẽ có cơ họi qua

Yankumi
26-06-2012, 05:46 PM
Chả nhẽ lần sau lại nói phét lên dựng cột tăng cường cho mạng... K+ nhỉ =))
Phải nói phét thôi, mềnh nói thật ngta ứ cho qua đâu mà :o22:

Yankumi
26-06-2012, 06:02 PM
Lần sau có đoàn nào đi TCL, nhớ rủ thêm a QUang 3g:o034:
Đảm bảo sẽ có cơ họi qua
Hồ hồ...anh newbike ấy sau khi đi TCL dự là Hoảng quá sẽ bán xe đạp đi ko đi phượt nữa dồi chị ạ :o058:

alooooooo123
26-06-2012, 06:33 PM
nữa đi ạ -ít ảnh ế :D

quang3g
26-06-2012, 08:14 PM
Hồ hồ...anh newbike ấy sau khi đi TCL dự là Hoảng quá sẽ bán xe đạp đi ko đi phượt nữa dồi chị ạ :o058:

ém gió, thế mà rủ người ta đi HÁNG

Casper_HN
26-06-2012, 08:42 PM
Chúng tôi lại lên đường. Lúc này, thử thách Tây Côn Lĩnh mới tràn ngập trong tôi, ám ảnh Thanh Thủy đã là kỷ niệm.

Đường vẫn dốc lên liên tục, và trời thì lúc mưa lúc nắng, có lúc lại cả mưa lẫn nắng luôn. Sau cả chục lần mưa nắng, nắng mưa đạp dốc, cả ba mệt mỏi và mất sức khủng khiếp. Gần giữa trưa, khi thấy một lán cạnh đường gần Xín Chải, chúng tôi quyết định dừng nghỉ khoảng 1h để ăn uống và nghỉ hồi sức. May mắn là ở đây vẫn có trà lạnh, bữa trưa của chúng tôi là trà lạnh và bánh mỳ batê hộp ăn với dưa chuột Yan mua từ Thanh Thủy. Mấy chú lính cũng nghỉ tại quán lè lưỡi khi nghe dự định của chúng tôi, tôi nhìn rõ ánh mắt của các chú như đang nhìn vào một lũ... điên. Điên là phải, ngay chúng tôi cũng đang nghĩ mình điên khi trời bỗng nắng gắt, không một chiếc lá nào trên cây lay động, oi nồng...

Sau đúng 1h dành cho ăn uống và nghỉ ngơi, chúng tôi lại lao vào nắng. hành trang nhẹ đi được vài quả dưa chuột, một túi bánh mì và 1 hộp batê. Yan, như nhiều nữ Mông khác, đạp từ từ nhưng đều đặn; Quang3g thì có vẻ thấm thía sau khi bị choáng, đạp đều đặn và giữ sức, nó có vẻ có một nền tảng thể lực thực sự tốt; còn tôi, đóng vai trò điều tiết tốc độ cho cả đoàn. Một sự cố nho nhỏ khi tới Xín Chải, chiếc áo mưa trên xe tôi bị cuốn vào líp, kéo rơi cả mấy quả dưa chuột và thanh long...



https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa2.jpg

Nghe nói chỉ còn một đoạn đường ngắn nữa là hết đường nhựa, chúng tôi cứ cặm cụi leo dốc, trời lại liên tục mưa nắng khiến tôi chỉ chụp ảnh bằng điện thoại, mệt...


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa3.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa4.jpg

Rồi đoạn đường lầy lội đã hiện ra, hơn cả sức tưởng tượng của tôi về nó. Tất cả những người tôi gặp trên đường đều báo rằng tình trạng này kéo dài từ đây tới tận Lao Chải! Chuyến đi Nam Cát Tiên đã cho tôi một bài học là đường lầy lội không thể vượt bằng xe máy thì MTB sẽ phát huy tác dụng. Với lớp bùn lầy dày ~20cm, chúng tôi cứ tà tà 1-2 hoặc 1-3 chạy, thi thoảng ai đó trượt chân và lại được một trận cười rũ rượi bởi bùn lầy bám khắp mình mẩy. Xe đạp thật lợi hại, nhiều đoạn tưởng như không thể qua được vì dắt xe chân thụt xuống bùn vậy mà đạp xe vẫn qua... Bùn, lầy, trượt, nước bẩn... đoạn này dài như không có điểm cuối. Cứ tưởng tượng như đang đạp xe trong một cái vũng đầy socola lỏng. Lúc đầu còn tranh thủ gặp chỗ nào có nước thì rửa tay chân xe cộ, nhưng thấy vô ích, chúng tôi cứ vàng khè thế mà đi...


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa5.jpg

May là cuối cùng cũng tới Lao Chải, trước cửa trạm biên phòng là một bãi bùn to tướng. Vì quá bẩn nên chúng tôi đứng nói chuyện ngay chân bậc lên sân vì ngại làm bẩn sân trạm. Anh lính nhìn mấy chiếc xe đạp và có vẻ lo lắng khi thấy chúng tôi đi sang Hoàng Su Phì mà không có người dẫn đường. Anh đứng ra tận ngoài dặn dò đường đi nước bước và tình trạng đoạn đường chúng tôi sắp qua. May mắn có anh, nhiều lúc gặp ngã ba, chúng tôi cứ bám lấy những cái chỉ tay mơ hồ của anh mà đi, vậy mà đúng đường.


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa6.jpg

Qua trạm vài trăm mét là hết đường nhựa, chúng tôi bắt đầu vào đường mòn. Quái lạ, sao mà lắm ngã ba đến thế. Đến mỗi ngã ba, chúng tôi lại chia nhau đi sâu vào mỗi nhánh rẽ để tìm hiểu xem liệu đâu là đường đúng. May mắn cho chúng tôi là cả chục lần ngã ba, chúng tôi đều chọn được đường đi đúng.


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa7.jpg

Yankumi
27-06-2012, 09:18 AM
ém gió, thế mà rủ người ta đi HÁNG
Rủ a đi Háng để Hoảng Tập 2 dồi về giải nghệ cả thể há há, may tóa hắn vẫn đi Háng :dongcung2:

Casper_HN
27-06-2012, 04:09 PM
Chúng tôi vượt qua một thung lũng nhỏ, ở giữa có một dòng suối nước chảy rất xiết, chắc do độ dốc cao. Mấy cái xe đạp bọc kín bùn được rửa sạch sẽ. Trí nhớ ngờ nghệch của Yan cho rằng chúng tôi đang đi đúng đường, tôi thì không tin vào trí nhớ đó lắm, tôi tin vào lời anh lính biên phòng. "Đi men theo sườn núi, rồi vượt sang ngọn núi bên kia, vòng qua đỉnh núi toàn đường rừng... Ở đây mưa liên tục gần 1 tháng rồi, đường rất khó đi, bọn em không có người dẫn đường phải hết sức cẩn thận"
Tới nơi mà Yan đã đưa 1 tấm ảnh lên, tôi nhận ra ngay bởi ngay khi nhìn ảnh tôi đã tưởng tượng ra địa hình nơi này, và người chụp phải đứng ở đâu. Dưới thung lũng có con suối mà chúng tôi vượt qua, mây đen cuồn cuộn tới, tôi tranh thủ giục hai đứa chụp tấm ảnh kỷ niệm trước khi mưa to...


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a7.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a8.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a9.jpg

Chiếc áo mưa của tôi đã tan tành từ khi qua Xín Chải, tôi đành đội mưa đi tiếp, từ đây bắt đầu vào trong rừng. Cơn mưa thật khủng khiếp, nước cứ như ở trên đổ xuống bằng vô số vòi nước cứu hỏa chứ chả phải là một cơn mưa. Xuyên rừng trời mưa mất sức kinh khủng, xuất hiện nhiều đoạn không thể đạp xe được. Chiếc xe đạp cùng đống hành lý phía sau bỗng nặng như cùm. Con đường có vẻ như rất lâu rồi không có người qua lại, cành cây gãy vương vãi khắp nơi... Trời gần tối, Yan có vẻ đã thấm mệt, tôi chọn một đoạn đường khá thoáng để dừng nghỉ. Mặc kệ mưa như trút, con bé lăn luôn xuống cạnh xe nằm...


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa8.jpg

Đường còn rất dài, chúng tôi mới chớm vào rừng thôi, nhưng với tình trạng sức khỏe thế này thật khó để tiếp tục đi. Tôi dặn Quang3g đi trước 1 chút tìm một chỗ bằng phẳng không có dòng nước để nghỉ chân ăn uống lấy lại sức. Chúng tôi dự định xuyên rừng trong buổi tối, đến khoảng 11h đêm sẽ tìm nơi thoáng đãng cắm trại nghỉ lại. Đến một ngã ba khá rộng, chúng tôi chụm 3 chiếc xe đạp lại, phủ tấm bạt lên trên và đã có 1 nơi khô ráo để nghỉ ăn uống. Trời mưa như trút, chỗ khô ráo này không chỉ quý giá với chúng tôi mà còn cả với lũ côn trùng ruồi muỗi, chúng chen lấn xô đấy tranh giành nơi nghỉ với chúng tôi và không quên cắn đốt cả 3 đứa như thụi. Bắt đầu nghỉ ngơi với màn đánh nhau với côn trùng, cho dù được trang bị vũ khí hóa học loại mạnh, cũng phải mất 1 lúc chúng tôi mới tạm đẩy lui được bọn chúng...
Thực đơn cũng như buổi trưa, bánh mỳ và patê hộp dùng với nước. Lượng nước mang theo dành cho hai ngày đã được dùng quá nửa, ngày mai việc dùng nước suối là hiển nhiên. Thực đơn vẫn vậy nhưng nhiệt tình ăn uống thì khác hẳn. Đói, mệt, lạnh. Lúc này, thực phẩm là cứu tinh nên ai nấy ăn uống ào ào. Vừa ăn vừa xịt thuốc chống muỗi, màn ăn uống và nghỉ ngơi kết thúc sau 30', trời bắt đầu tối...

flamencol77
27-06-2012, 05:48 PM
Mưa như ngày tận thế vậy mà vẫn sợ thiếu nước uống à :D

_l_
27-06-2012, 07:44 PM
lâu wa lâu wa. hóng hóng :((

pcpiloter88
28-06-2012, 12:06 AM
uoc gi minh di chuyen nay nhi ???:o021:

Yankumi
28-06-2012, 08:58 AM
uoc gi minh di chuyen nay nhi ???:o021:
Mình cũng thấy tên này dập dòm gọi hỏi mình mãi đã ai đi chưa, đoàn có đi nữa ko, dồi HN trở mưa bão hắn cười Hô hố vỡ cung dồi :gach:

N_Q
28-06-2012, 11:20 AM
Chúc mừng ACE, thật tiếc không tham gia được những chuyến đi tuyệt vời này.

Ảnh đẹp quá anh Long, post tiếp đi anh!

Yankumi
28-06-2012, 05:38 PM
Cả 3 chúng tôi sau khi xem xét đều đưa chung quyết định đâm thẳng vào rừng già… Đi đc 200m đã thấy mạng nhện giăng kín lối đi , newbie đi đầu mỗi lần thấy mạng nhện đều khựng lại “em có chắc là đg này ko?” Đg đi với rất nhiều vết bánh xe máy hõm cũ để lại mặc dù dấu hiệu mưa thể hiện rất lâu rồi ko ai qua đây nhưng tôi vẫn khẳng định là đúng, vết bánh xe trên đg như này sao có thể quên đc, a Long trấn an newbie 1 ngày ko ai đi lại mạng nhện vẫn có thể giăng kín mà…Cứ thế chúng tôi dắt xe lên dốc, cứ dốc ngược lên mãi lên mãi, việc dắt xe cùng với đống đồ đằng sau đã trở thành rất nặng nhọc, mệt hơn cả đẩy xe máy ấy chứ…Đi đc 1 lúc thì giời hết mưa, tôi thầm nghĩ thế này kiểu gì đêm cũng ko mưa, rồi mai giời sẽ nắng he he… Hết dốc ngược rồi lại còn thêm đoạn dài đường hẹp 2 bên cây cối mọc dày đặc vướng hết cả vào mặt mũi xe cộ,có đoạn newbie phải dừng lại vạt bẻ cây lấy lối đi, lúc này tôi mới nhớ tới cảnh đợt trước chính tôi cầm con dao phay rõ nặng rõ to phạt phạt cây đến mỏi cả tay…Đợt này đạp xe lười nặng chả vác dao đi cơ mà đã chuẩn bị sẵn găng tay gai, cứ lấy tay bẻ dẹp gọn là được.

Đường rừng cứ ngút hẹp dốc lên như thế mãi, newbie đằng trước bây giờ đã đc chúng tôi gọi là lên le vơ, đi gì mà khỏe và nhanh thế, chả đợi gì cả…mình lết đến chỗ hắn chưa kịp thở hắn đã lại nhào đi…Chợm nghĩ hình như hắn sợ cái cảnh đi trong đêm này mãi, hắn muốn nhanh chóng thoát khỏi cảnh này…Ra là hắn sợ rắn…May mà lúc ấy tôi chả sợ rắn, sợ mỗi vắt, mặc đồ kín mít dồi cơ mà cây cối cứ quẹt quẹt khắp người tôi chợm nghĩ chắc phải đến cả chục con vắt nó bắn vào người ấy chứ, cơ mà kệ….lúc này còn vắt vẻo rì nữa…ko nhìn thấy là coi như ko có, coi như hẻm sợ…

Chừng 10 h đêm đang thăm thẳm ngút ngàn vậy lại hiện ra 1 khoảng trống rõ đẹp… Cầu gì ước nấy… Cả đoàn đều đã thấm mệt và quyết định dựng lều tại đây, cái chỗ mà chúng tôi ko ngờ sáng ra nó lại có thể đẹp mê hồn đến thế…Tuy nhiên trong trí nhớ của tôi thì trong cả chặng đg đi chỉ có 1 chỗ có khúc gỗ to với nhiều rác để lại của các đoàn trước cắm trại và chỗ ngã 3 biên giới chứ làm gì có cái chỗ nào nó lại hiện ra đúng lúc như này để có thể dựng lều được…lạ thật …thôi cơ mà có chỗ dựng đc lều là tốt rồi…mệt tóa rồi…đoàn nhanh chóng dựng lều rồi cũng chả ai muốn ăn uống gì cả…bóc gói xịt bò khô be bé ra ăn nhanh cho ấm bụng dồi cũng lăn ra ngủ hết…Đấy ăn uống sao mà kham khổ thế…Lúc này cần ngụ hơn cần ăn…Thật may là đêm giời nó ko có mưa dư bác Tu dọa, chỉ thi thoảng hơi lác đác vài hạt, ko thì chết trôi cả lũ tóa =))

Newbie cứ đòi ngủ tới 7h rồi hãy dậy, cơ mà khoảng 5h sáng lão già Long Cắp bô vì ko chịu mang túi ngủ đi, chỉ có mỗi 1 áo gió của tên newbie (lần đầu đi phượt vác tới tận 2 ba lô to uỵch và 3,4 bộ quần áo, tới lúc tối hắn ngoạc mồm ra kêu “chẳng thừa đâu” biện minh cho sự rườm ra của mình (p/s: hắn bẩu tí nữa thì hắn mang cả dầu gội đầu và khăn tắm đi vì nghĩ tới việc được tắm suối =)) Bố cứ làm như đi dã ngoại í, chết cười mất))- và 1 miếng dán giữ nhiệt của tôi dâng tặng mà sống sót qua đêm ấy, cơ gần sáng chắc lạnh quá lão già cứ lục tục làm mình cũng ko ngủ đc…và mềnh mở mắt da, trời sáng trưng ...

Hô hào dậy đi thôi…mềnh là người đầu tiên mở cửa lều …há há…ôi thật tuyệt cái cảnh ấy…Chả cần phải tả rất nhiều người phải ghen tị….ừ thì hạnh phúc đơn sơ của mềnh mà…thía mà đầy người ước đc dư mềnh í…Chỉ 1 chữ thôi…thật tuyệt…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC03712.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike2.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike3.jpg

pcpiloter88
28-06-2012, 05:49 PM
huhuhuhuhuhu tiếc quá aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Casper_HN
28-06-2012, 06:26 PM
Lên đường, vào sâu tiếp trong rừng.

Lại là ngã ba, tôi đi sâu vào cả hai ngã rẽ và quyết chọn đường bên phải, không phải vì nó lớn hơn, mà dựa và trí nhớ mơ hồ của Yan và nằm lòng câu dặn của anh lính biên phòng "đi vòng, vượt qua ngọn núi". Trời vẫn mưa, Quang3g có vẻ bắt đầu lo sợ hoặc sốt ruột, liên tục có những lý do để chứng minh rằng chúng tôi đang đi sai đường. Tôi luôn miệng lúc trấn an, lúc cáu gắt dọa dẫm... Tóm lại, giữa màu tối đen của rừng già, con đường duy nhất có thể lựa chọn, đó là tiến lên!
Nghe thì dễ. Trời mưa, cây rừng chặn lối, dưới chân thi thoảng lại các hố thụt sâu hoắm, đường nhoe nhoét bùn lầy, các cành gai liên tục xé nát quần áo, thậm chí cả tay chân. Yan tuy không mang dao mở đường vì lười nhưng may mắn là 3 đôi găng tay gai của nó đã cứu chúng tôi một bàn thua trông thấy.
Một điều kỳ lạ nhất, là tuy đi trong rừng, chui rúc giữa các lùm cây nhưng tôi hoàn toàn không thấy 1 con vắt nào, trong cả 2 ngày và với cả 3 người chúng tôi, nhưng lúc đó ngoài việc sợ con nhẽo nhoét khó chịu ấy, nỗi sợ mơ hồ về loài rắn xanh treo ngược trên cành cây ở Tây Côn Lĩnh khiến tôi lạnh gáy. Điều duy nhất tôi làm được là im lặng đi, bởi chả nhìn thấy gì ngoài 3 chiếc đèn pin. Tôi giữ nỗi sợ loài rắn nổi danh của Tây Côn Lĩnh trong lòng, cho một mình tôi, bởi lúc này, nếu có nói ra, thì chúng tôi cũng không có chỗ nào để tránh bọn bò sát điên rồ đó, sợ hơn nhiều lời đồn đoán về sự hiện diện của hổ vẫn còn ở đây. Đơn giản là gai góc rậm rạp thế này, chả hơi đâu một hay vài con hổ rỗi rãi lượn ra cạnh vực để hy vọng có bọn điên dắt xe qua đây.
Tất cả im lặng đi tiếp, đã hơn 2h đi trong rừng nhưng không có một chỗ nào rộng nổi 1m2 để đặt chân chứ đừng nói tới để cắm trại. Hoang mang thấy rõ ở anh chàng lính mới, con bé Yan thì có vẻ thấm mệt, đèn pin của tôi cũng chỉ còn đủ cho khoảng cùng lắm 1h nữa. Tôi không thể nghĩ ra được phương án nào nếu như con đường vẫn như thế này. Trời vẫn mưa, đường vẫn lầy lội và gai góc, ba con người lầm lũi đi...

Khoảng 10h, con đường bỗng rộng ra 1 chút, ngay lập tức tôi đề nghị dừng cắm trại tại đó vì đã hơn 3h đi trong rừng, đây là chỗ duy nhất đủ lớn để dựng xe và cắm trại, không có gì để chứng minh rằng sau 1 hay 2h nữa lại có một chỗ như thế này. Hơn nữa, tất cả dầm mưa rẽ rừng để đi suốt tối cũng đã quá mệt. Quyết định được hưởng ứng nhiệt tình. Xe đạp được dựng sát vào nhau, thậm chí còn được buộc lại thật kỹ. Lều nhanh chóng được dựng. Tôi không mang túi ngủ vì dự định mặc bộ quần áo chống thấm để đi ngủ, nhưng cái ba lô sau cả ngày ngâm nước đã ướt sũng, tất nhiên là mọi thứ trong đó không thể khô được, kể cả chiếc máy ảnh của tôi. Cầm máy ảnh lên, dốc xuống, nước chảy thành dòng... Chiếc áo khoác còn khô của Quang3g và miếng dán chống lạnh của Yan đã cứu tôi khỏi chết rét đêm đó.

Mệt, giấc ngủ chập chờn, tôi thiếp đi thì đúng hơn là ngủ...

vuongchicuong
28-06-2012, 08:18 PM
Chúng tôi lại lên đường. Lúc này, thử thách Tây Côn Lĩnh mới tràn ngập trong tôi, ám ảnh Thanh Thủy đã là kỷ niệm.


Qua trạm vài trăm mét là hết đường nhựa, chúng tôi bắt đầu vào đường mòn. Quái lạ, sao mà lắm ngã ba đến thế. Đến mỗi ngã ba, chúng tôi lại chia nhau đi sâu vào mỗi nhánh rẽ để tìm hiểu xem liệu đâu là đường đúng. May mắn cho chúng tôi là cả chục lần ngã ba, chúng tôi đều chọn được đường đi đúng.


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/aa7.jpg

Nói hơi muộn nhưng cũng là để cho lần sau. Theo kinh nghiệm của em thì khi gặp những ngã 3 này, tốt nhất là anh đi theo đường bên trên, sẽ quan sát được đường phía dưới dẫn đi đâu để sử dụng phương pháp loại trừ phán đoán hướng đi. Thường là hai đường như thế này sẽ chập lại làm 1 ở đoạn trên.

dau
28-06-2012, 10:22 PM
Nói hơi muộn nhưng cũng là để cho lần sau. Theo kinh nghiệm của em thì khi gặp những ngã 3 này, tốt nhất là anh đi theo đường bên trên, sẽ quan sát được đường phía dưới dẫn đi đâu để sử dụng phương pháp loại trừ phán đoán hướng đi. Thường là hai đường như thế này sẽ chập lại làm 1 ở đoạn trên.ơi, nếu 1 đường đổ xuống còn 1 đường đi lên thì chặp lại ở đâu được âh:o1:
A

BlackCaffe
28-06-2012, 10:24 PM
Phọt tiếp đi các bác ơi, nghe tường thuật mà hay hơn quả tiểu thuyết, không nghờ các bác lại gian nan đến thế, cơ mà thú vị phết.
Phong "Huyền Thoại - Legend" cho 3 đồng chí Mông rồ kia thôi :))

Casper_HN
28-06-2012, 11:32 PM
Chiếc áo và miếng dán giữ ấm đủ cho tôi, nhưng chỉ là phần phía trên, phía dưới là quần đạp xe nên tôi chiêu đãi toàn bộ bọn muỗi dĩn một đêm liên hoan phè phỡn. Bên cạnh tôi, hai bạn đồng hành ấm áp và mệt mỏi có một giấc ngủ thật sâu. Từ 2h tới sáng, cái lạnh và cái... ngứa khiến tôi cứ lăn đi lăn lại giữa lều...

5h, trời sáng.

Có vẻ như hết chịu nổi sự trằn trọc của tôi, Yan bật dậy và mở cửa lều. Thật bất ngờ, món quà Tây Côn Lĩnh bạn tặng cho những người phiêu lưu là một bầu trời đẹp kỳ lạ, cơn mưa đã lùi xa tự bao giờ, biển mây bồng bềnh ôm ngọn núi, nơi mà phía xa xa mặt trời đang chậm rãi leo lên. Quá đẹp! Quá tuyệt vời, mọi vất vả đêm qua dường như chưa từng tồn tại. Cá nhân tôi tìm thấy cho mình một buổi sáng đẹp nhất từ khi sinh ra tới giờ, đẹp hơn cả bầu trời xanh cao lồng lộng trên đỉnh Yên Ngựa năm ngoái. Đẹp quá Việt Nam ơi!


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a10.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a13.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a14.jpg

https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a16.jpg

Khởi hành sớm là bí quyết cho việc tới đích sớm mà không mệt, chúng tôi nhanh chóng dọn dẹp và chuẩn bị cho bữa sáng. Chỗ chúng tôi nghỉ ngay gần 1 con thác nhỏ, tuy nhỏ nhưng nó cũng ầm ỹ gào lên những tiếng lóe xóe, lý do tại sao đêm qua tôi nghĩ trời cả đêm mưa. Vệ sinh cá nhân xong, chúng tôi quyết định bữa sáng sẽ là mỳ cốc ngâm bằng nước suối được đun sôi. Ánh sáng cho chúng tôi thấy con đường đã qua và con đường trước mặt là như nhau, nghĩa là tràn một màu xanh và chả có gì chứng minh đó vốn là con đường cả! Chả hiểu thiên nhiên hay nhân tạo mà (sau này tôi mới biết, khi đã vượt qua cả chặng đường) chỗ chúng tôi nghỉ như "chiếu nghỉ" duy nhất của chặng đường xuyên rừng này. Tôi, như mọi khi, là bữa sáng xong phải là 1 cốc Shake của Herbalife với F1 và PPP đã được trộn sẵn từ nhà, tất nhiên, với lượng gấp đôi bình thường. Nước uống còn đủ cho mỗi người khoảng 2 bình xe đạp. Tôi mang theo khoảng 4 chai nước rỗng để lấy nước khi qua suối. Hy vọng là nó gần đây, tuy rằng cũng hơi khó vì có vẻ chúng tôi đã ở rất gần phía đỉnh núi, bởi nơi nghỉ còn nhìn thấy biển mây dưới chân.


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a15.jpg

Chỗ này thật đẹp, nhưng mục đích của chúng tôi không phải dừng ở đây ngắm cảnh. Sau khi đã chắc dạ và đồ đạc gọn gàng, chúng tôi lại lao vào rừng, lao vào với ẩm thấp, gai góc và lầy lội. Điều duy nhất khác là chúng tôi được đi dưới ánh sáng của bầu trời chứ không phải chui rúc dưới ánh đèn pin như đêm qua. Cái lợi thấy rõ nhưng cái thiệt cũng thấy rõ, đó là nhìn rõ khó khăn còn nhiều lắm, đoạn trước mặt chúng tôi xanh ngắt ngút ngàn, chìm nhòa trong mây khói...


https://dl.dropbox.com/u/13383661/eM%C3%B4ng%20Group/Tay%20Con%20Linh/a17.jpg

flamencol77
29-06-2012, 01:19 AM
Chỗ này thật đẹp, nhưng mục đích của chúng tôi không phải dừng ở đây ngắm cảnh.
Cảnh đẹp ko ngắm thì mò lên TCL làm ek gì các cụ nhỉ.

Yankumi
29-06-2012, 09:35 AM
Cảnh đẹp ko ngắm thì mò lên TCL làm ek gì các cụ nhỉ.
Ngắm đủ dồi, đến giờ phải lên đg thoai, còn nhiều chỗ đẹp cảnh đẹp đang chờ ta hé hé :hi:

pcpiloter88
29-06-2012, 01:36 PM
Ngắm đủ dồi, đến giờ phải lên đg thoai, còn nhiều chỗ đẹp cảnh đẹp đang chờ ta hé hé :hi:
chuẩn luôn đó^^
:uong:

vuongchicuong
29-06-2012, 02:10 PM
Du lịch qua màn ảnh nhỏ tí: anh Long ơi, em đoán đoàn ngủ đêm ở 1800m, nhìn về phía đông là đỉnh TCL 2400m, phía bắc ghé tây là 2 ngọn 2000m của Khựa phải ko? Như vậy toàn bộ chặng vất vả nhất được chinh phục vào đêm!

Yankumi
29-06-2012, 02:34 PM
Du lịch qua màn ảnh nhỏ tí: anh Long ơi, em đoán đoàn ngủ đêm ở 1800m, nhìn về phía đông là đỉnh TCL 2400m, phía bắc ghé tây là 2 ngọn 2000m của Khựa phải ko? Như vậy toàn bộ chặng vất vả nhất được chinh phục vào đêm!"
Đúng rồi anh ơi toàn bộ chặng khó khăn nhất đều đc chinh phục vào đêm, sáng ra thì đường nó bằng bằng hơn rồi, ko dốc ngược dốc xuôi nữa :uong:

Yankumi
30-06-2012, 09:00 AM
Mình chả khoái cái kiểu du lịch bịt mắt dư lày.

Đi qua mà chả biết trời trăng nó ra làm sao.

CÒn mình, cứ tắt hoàng hôn là mình hạ trại, ngủ đẫy để sáng tinh mơ lại lên đường.
Cơ mừ đoạn ấy anh có muốn thì cũng chỉ ngắm đc bụi rậm thoai à :o22:, tranh thủ chinh phục đêm là chuẩn òi

alooooooo123
03-07-2012, 12:51 PM
ấn tượng của mình về Bốt Đen TCL vẫn ko hề thay đổi mấy - chả ấn tượng jì cạ :D

Lên TCL thì nên đi đỉnh khác Bốt Đen thì mới phiu :D

BlackCaffe
05-07-2012, 11:10 PM
Ô không phọt nữa hả các đồng chí, sao lại đem con bỏ chợ thế này :o029:

Yankumi
10-07-2012, 12:16 PM
Ô không phọt nữa hả các đồng chí, sao lại đem con bỏ chợ thế này :o029:
Ợ ợ...để chiều iem phọt típ bác nhá...cứ tưởng chả ai xem nữa nên cũng ứ buồn phọt ^^ :o050:

Yankumi
10-07-2012, 06:28 PM
Cảm xúc của một kẻ đầu trò- Ngày 2- Đổ đèo và thưởng ngoạn
Bình minh với những tia nắng vàng nung xờ ninh đón chào hứa hẹn 1 ngày mới tuyệt đẹp, chứ ko phải nắng nắng mưa mưa như hôm qua nữa, cơ mà bụng lại bảo dạ… thời tiết rừng rú cũng ko biết đằng nào mà lần…

Chỗ nước còn lại khoảng hơn 1 lít tôi và a Long dự trù đủ dùng cho mình, riêng ông anh “Le vơ mới lên đời” háo nước thì lại cứ sợ thiếu nước, chống đối việc đòi úp mì tôm sáng…Tuy nhiên sau khi phân tích đủ điều đi đường chằng đồ rồi ngại giở ra, chỉ có lúc này úp là hợp lý nhất…Và khò ga của 2 Xu lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng đc dùng trong cả chuyến đi ^^… Anh Le vơ up sau khi được tín nhiệm chỉ bởi 1 câu “biết dùng khò ga” đã phải cặm cụi ngồi chuẩn bị bữa sáng cho đoàn (trong khi mình tí toáy chụp ảnh tự sướng, còn lão già Long cắp bô cũng tình trạng tương tự chộp cảnh đẹp)…Trông hắn có vẻ rất ấm ức :))

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/IMG_3908.jpg

Sau khi ăn uống dọn dẹp xong xuôi khoảng 6h 30 chúng tôi xuất phát tiếp tục chặng đường rừng mà theo tôi tính cũng phải cứ đi như thế này 3 tiếng nữa mới đến đc ngã 3 biên giới. Đường rừng vẫn nhỏ cây cỏ mọc rậm rạp quyệt hết cả vào tay, mặt, 2 bợn đồng hành của tôi khinh địch nên vẫn chửa đeo găng tay gai…và lần lượt từng ông bị cỏ quệt cho xước tay rồi mới lần lượt từng ông hô “ơ gâu” …tôi thì lần lượt giở ra đóng gói lại gói đồ y tế 2 xu gửi gắm ra cũng vỏn vẹn 2 lần… Chết cười…

Sáng ra đoạn đường đi đã bớt dốc hơn đường vẫn nhỏ nhưng bằng bằng đi dễ dàng hơn đêm qua nhiều…Nhưng lạ cái a chàng Newbie hùng hổ phăm phăm đêm qua đâu mất tiêu giờ đi 1 tí hắn đã nghỉ, cả a Long già cũng có biểu hiện xuống sức dư vầy…Còn mình thì chả sao…đến lạ…Hôm qua lết theo đoàn bao nhiêu thì hôm nay lại sung sướng khi thấy newbie nghỉ, càng tốt mình càng đc nghỉ, cơ có hồi thấy nghỉ nhiều guồng chân quá thôi nhảy lên đầu đi cho đỡ bị mệt, mềnh là con gái, kệ thây mấy ông. Hỏi ra hóa da Newbie bảo bị đói với bị thiếu nước, mệt. Còn a Long bảo thấy nản khi mà cứ đi hoài hoài cái cảnh đường như vậy mãi ko thấy mở ra hướng mới. Lại thêm điện thoại anh buôn đt réo ầm ầm với sóng của bọn Tàu Khựa… Ồi hồi, tôi thì lần trước vượt đêm 1 mạch đến lun ngã 3 biên giới, nên là sáng ra đi trong cảnh rừng rú với cây chuối cao tới cả 20m trông đến lạ, lại cả 1 dãy núi dài mở ra phía trước…Có chút chột dạ…nhỡ may lạc sang TQ, lạc trong rừng thì phải mần sao đây… Phương án lạc trong rừng thì cả đoàn bẩu cùng lắm đi thêm ko thấy dấu hiệu gì khả quan thì quay lại thôi, coi như khám phá rừng TCL, Newbie thì tí tởn lạc sang TQ còn dễ về hơn lạc trong rừng ấy…Mình nghĩ tới cảnh cả 3 tên lạc sang TQ, Tàu Khựa bắt bòm…rồi giải về…rồi chờ gia đình tới giải cứu…Ôi thôi thì bách nhục!! Thà lạc trong rừng xong quay trở về còn đỡ nhục hơn… Ây cơ mà theo suy luận của tôi có đúng 1 ngã 3 phân vân thì chọn đi trong rừng rồi và rất nhiều dấu tích vết bánh xe máy để lại…ko thể lẫn đi đc…từ bấy tới giờ ko hề có ngã rẽ nào…Hơn nữa theo tính thời gian đi bộ trong rừng thì phải còn 4 tiếng đi dư thế lày nữa cơ… Nên mọi khả năng diễn ra cũng chỉ là chột dạ trong tưởng tượng thoai…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC04440.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike27.jpg

Đi đc chừng hơn tiếng thì có 1 ngã 3, 1 đg thuận đi và 1 đường rẽ trái hướng đi xuống thẳng…Xem xét dấu vết để lại chúng tôi chọn con đường đi ngang tầm thuận chiều đi, còn a Newbie cứ muốn đi xuống dưới vì gần tiếng suối, mà gần suối là gần người dân sống…hờ hờ…cơ mà nó là đường vào bản người ta thì tí lại phải quay ra lên dốc thì bách nhục nữa… Càng đi đoạn này đường có mỗi 1 vết lõm đủ 1 bánh xe máy đi vừa, và 1 tí áo mưa vỏ kẹo sót lại ven đường, bảo nhau đúng rồi đi đi, cơ cũng bảo nhau là nhỡ là vết bánh xe của những kẻ cũng dư ta “kẻ lạc đường “ thì sao . Đi 1 chập lại gặp đúng 1 con đường khác chắn ngang, cơ ngay lối chắn có 1 khúc gỗ rõ to chặn ko cho đi lối rẽ phải, cái khúc gỗ ấy cũng ko có dấu hiệu của đẽo gọt bớt để xe máy vượt qua…Cả 3 đều ko hề hấn gì chọn rẽ trái vào con đường mới luôn, hướng đi cũng đúng, còn rẽ phải là hướng quay ngược trở lại, cơ tôi chả hiểu con đường đó dẫn đến đâu…Cơ khúc gỗ là rõ ràng chặn lại với ngụ í “ko đi đường này, ngu mới đi đường này, người ta đã chặn thế rồi”

Vâng vào con đường mới với dấu hiệu của gỗ, cây gỗ làm tôi mừng thầm trong lòng, với cái ngã 3 có khúc gỗ to đùng trong rừng mà nhiều nhóm đi trước chọn nơi đây để dựng trại…Của chả đáng công để mong chờ, đi tầm 15 phút thì tôi thấy cái ngã 3 iu quí ấy, tôi reo lên với đồng bọn đi đúng đường rồi nhé ko sai vào đâu được, từ đây rẽ trái đi tiếp thôi.

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike28.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/IMG_3929.jpg

Từ đấy lòng cứ là rạo rực lao đi viu viu cho tới cái đoạn đường hẹp này thì đúng chóc rồi là gần đến nơi rồi…cái đoạn đường này thì những ai đã đi xe máy qua đây ko thể nào quên được nó sạt lở bé tẹo tèo teo bên dưới là vực phải có 1 ông đứng chỗ sạt lấy tay đỡ cho từng xe máy qua…Còn thì xe đạp…tôi lao đánh viu 1 cái sang đến nơi lun… he he…Từ đây con đường còn ngắn lắm là đến ngã 3 biên giới rồi, sắp lên đỉnh sắp thoát ồi, sắp đc đổ đèo ồi… Đi ban ngày mới đc chiêm ngưỡng cái gọi là Bốt Đen huyền thoại nó nằm ở trên đỉnh của quả đồi con con vầy thôi nè, trông đến thảm…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC04442.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC04444.jpg
Cái Bốt Đen nó nằm trên ngọn đồi bé ti ti nầy nầy

Và đi thêm xíu nữa thì đến được cái biển “Khu vực biên giới” nơi cần đến, tôi lao như bay hé hé…nhìn lại nơi ấy…cái nơi 2 năm trước đoàn tôi đi đến nơi vật ra cắm trại ngay giữa đường lun…Bồi hồi…anh Newbie còn bảo đi thẳng là sang TQ đấy, giời à, đi thẳng là về đến Hoàng Su Phì đó anh, đây chỉ là cái biển cắm chốt thôi, bên trái cái biển mới là đất Trung Của…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC04449.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike32.jpg

Yankumi
10-07-2012, 06:35 PM
Hí hửng nhanh chóng chụp ảnh lưu kỉ niệm xong chúng tôi hùng hổ vào đường dẫn lên Bốt Đen, ôi giồi ôi, ở chân Bốt Đen thì đúng rồi ấy, quả đồi này cũng đúng rồi ấy cơ mà đi đc 1 đoạn đường mòn tịt, lâu lắm rồi ko có người lên đây mất dấu hết cả cây cối mùa hè mọc rậm rạp, tôi lại dẫn đường theo đường chim bay cứ thẳng đứng mà leo, bám cây bám cối…. Cơ mà lao thẳng đc 1 chặp thì nó tịt, kiểu ko phải đường…Lần mò 15 phút cuối cùng đành bỏ cuộc quay về, anh Newbie còn giật mình nhìn ồ mình đã trèo thằng đứng thế này cơ à =) ) a ko biết à em thấy từ lúc leo cơ em kệ cứ lao thẳng… P/S cho những ai đoàn sau muốn lên Bốt Đen cần thuê tộc dẫn đường nhé hoặc có nhiều thời gian mò mẫn quả đồi con con ấy rồi kiểu gì cũng lần tới đỉnh chứ dấu vết thì tịt hết dồi…(Lần trc đoàn xe máy mình lên đc đỉnh cũng là nhờ tộc dẫn đg à)

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC04452.jpg

Xuống núi, xong xuôi đâu đó chúng tôi lao đi đổ đèo về Thèng Chu Phìn, a Long trên mẹt vẫn còn e ngại liệu đg có đạp đc ko em, lại rậm rạp như cũ thì ngán lắm, mình bẩu yên tâm anh đường giờ to rồi đạp xe tốt đi nhanh ko… Đường đúng là to hơn như tôi bảo thật, mẹt a Long có chút khởi sắc, tuy nhiên đoạn này cao nguy hiểm đường sỏi đá nên cả đoàn đổ đèo cẩn thận, sa sẩy tay chân lao vực dư chơi à… Hết màn dắt xe lên dốc…giờ tới màn tay lái lụa đổ đèo bóp phanh tới mỏi cả tay… Mềnh xem lịch trình còn tới 80km còn khướt mới đến điểm cần đến, đồng bọn hỏi người dân kiểu gì họ toàn bảo 12km nữa là tới Hoàng Su Phì rồi…Thế nào cả đoàn lại vừa đi vừa nho nhã chơi chứ…Đến chỗ có mận tôi còn nhảy xuống hái mận trộm ăn chơi, xong bảo a Long mua mận về làm quà cho các bạn ở nhà thì vui nhỉ, ù thì cũng mua 1kg thồ về, cơ là thồ thẳng về nhà tôi và ném cái phựt vào tủ lạnh lun…Hì hì …quà thế ấy…thôi thì có tấm lòng là đc dồi nhể…)

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike45.jpg

Ấy đổ đèo tưng tưng, tay bóp phanh mỏi cả tay rồi thì tới Thèng Chu Phìn à, hóa ra dân ở đây tưởng HSP là TCP, khổ tui đã bảo rùi đừng tin định lượng về km đường dân tộc ợ đây mừ, lần trước trong đêm vượt TCL anh tộc dẫn đường đoàn tôi chứ hỏi sắp đến chỗ cắm trại chưa anh …sắp rồi 500m nữa, sắp rồi 500m nữa thôi….Ôi cái 500m của anh ấy…kéo dài tới 3 tiếng vượt rừng ấy….Mô phật !!! Tới thèng chu phì chúng tôi lại chui vào quán nước ngồi uống trà xanh ko độ, muốn mua nước khoáng lavie hay là avariga gì đấy cũng chả có đâu, vì ợ đây họ ko có nhu cầu mua thứ nước ấy, họ uống nước suối đun sôi và có mua thì mua nước ngọt ngọt dư kiểu trà xanh ko độ, tôi vừa đi vừa lẩm bẩm “sao lại ko bán nhỉ”…Cũng tranh thủ ở quán nước ăn nốt hộp Pate còn lại rồi đi nhanh kẻo muộn còn 25km nữa mới tới Hoàng Su Phì cơ mà…Trước đấy 2 ổng đồng bọn cứ mơ đến 1 bữa xõa ra trò, tắm 1 trận cho thỏa thích…Có ai ngờ đâu…:))

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/IMG_3978.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike53.jpg

Và đây là phần thưởng đổ đèo, hì hì thiên nhiên hùng vĩ đẹp đến mê mẩn, sướng cái cuộc đời…

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/TCLbike41.jpg

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC03748.jpg

3 h p.m chúng tôi ghé đc đến thị trấn HSP nơi nghe nói có ô tô tóm đc về Tân Quang, nhìn tình hình 3h mà trời xầm xì như là 6h tối ấy, xe của a Quang buôn đt thì đã bóp phanh tới nỗi hết cả má phanh ko thể đổ đèo tiếp cả 1 quãng dài 60km đổ đèo tiếp đc, tôi thì xe ko nhảy số bị đuối ở 1 vài cái dốc lên con con thôi mà…đâm ra sợ leo dốc khi mà nghe nói đoạn đường phía trước toàn dốc xuống cơ có tới 2 đoạn là phải đạp lên đèo…Ôi thôi nghỉ nghỉ….Xờ tốp…sợ đạp lên dốc nhắm dồi… Và cả 3 chúng tôi chọn phương án ném hết cái phịch lên ô tô về Tân Quang thôi. Ô tô dân bản xứ mà nó chạy nhanh còn hết đến 3 tiếng đồng hồ nữa là xe đạp ăn vài con dốc lên… Ngồi trên xe mà cững cứ tiếc mẩn…ồi đoạn này mà đổ đèo thì phê phải biết…rất dốc…cứ trải dài thuồn thuột dốc xuống thôi í, như xe của a Quang 3G hết má phanh thì chỉ còn nước lao xuống vực về với tía mà thôi :))…Cơ mà nhìn mấy con dốc lên đèo thì lại…ôi thôi đi ô tô là đúng dồi…he he… Ngồi trên xe đc ông lái xe kể chuyện nơi đây có truyền thuyết loài rắn xanh, độc mà dân còn ko có cả thuốc giải…chuyện kể rằng mấy bữa nọ thôi có 3 ông giời mùa hè nóng quá mang đồ ăn thức nhậu ra hiên ngồi nhâm nhi vào lúc chập choạng tối rồi bị rắn xanh nó cắn cho phát chết tươi cả 3 ông lun…Ồi nghe sợ thế…thật may mắn mình ko bị rắn cắn…Amen!!

http://i291.photobucket.com/albums/ll306/nunachan_album/DSC04457.jpg

Và rồi chúng tôi cũng đc đến ngã 3 Tân Quang, kẻ đói quá lao đi ăn, người mệt quá cần đi tắm…rồi cứ nghĩ phải chờ tới tận 10h đêm xe ô tô giường nằm Hải Vân mới nhân từ cho cái suất nằm sàn lên xe…Cơ cũng thật may mắn có con ô tô chạy qua, đang rảnh rỗi a Q bờ đờ tờ ton ton chạy ra hỏi han tình hình thế nào, xe chạy HG- Thái Bình…Ồi ko còn gì may mắn hơn xe hịn vắng người lại hạt giẻ, giá gửi xe đạp có 70k/chiếc thôi nhá…đã thế lại còn được kiệu về tận nhà như tiểu thư con nhà giàu đi xe ô tô riêng có lái xe riêng ấy :)) 2 bạn đồng hành cũng đc trả ở Gia Lâm cũng gần nhà ko kém gì tôi, còn hơn đc trả ở BX Mỹ Đình hêy. 2h đêm đã ở nhà làm 1 giấc ngon lành sáng ra đi làm bt.

Chúng tôi kết thúc 1 chuyến đi đầy bão táp và nhiều dấu ấn như vậy đấy. Xin cảm ơn 2 người bạn đồng hành của tôi, ko có 2 anh chưa chắc tôi đã đi đc chuyến đi này, cả 3 hoàn toàn khác nhau về sở trường nhưng lại bổ trợ cho nhau thành 1 đội rất ăn ý.Xin cảm ơn 2 xu vì nhiệt tình trong lúc gấp rút cho tôi mượn đồ dùng cho chuyến đi, cảm ơn cái lều của a vờ cờ cờ, Cảm ơn a Thiệu, cảm ơn những người bạn Ê mông đã cổ vũ chúng tôi suốt chuyến đi… Cảm ơn Ê mông group đã cho tôi biết đến 1 sân chơi của xe đạp, xe đạp đến với mọi nẻo đường của đất nước… Hãy cứ đi để biết rằng mình nhỏ bé lắm trong cuộc đời này…<3

quang3g
10-07-2012, 09:30 PM
Hí hửng nhanh chóng chụp ảnh lưu kỉ niệm xong chúng tôi hùng hổ vào đường dẫn lên Bốt Đen, ôi giồi ôi, ở chân Bốt Đen thì đúng rồi ấy, quả đồi này cũng đúng rồi ấy cơ mà đi đc 1 đoạn đường mòn tịt, lâu lắm rồi ko có người lên đây mất dấu hết cả cây cối mùa hè mọc rậm rạp, tôi lại dẫn đường theo đường chim bay cứ thẳng đứng mà leo, bám cây bám cối….

bạn YAN viết hay quá, nhưng thiếu nhiều

Yankumi
11-07-2012, 09:13 AM
bạn YAN viết hay quá, nhưng thiếu nhiều
Á à, nhảy vào chém gió, anh mần viết nốt cái cảm xúc cụt lủn mới bắt đầu của anh đi a Quờ bờ đờ tờ :o4:

lesang86
16-08-2012, 02:56 PM
Nghe các Bác kể mà em cũng muốn chinh phục TCL